古诗词

张蠙

上所知

张蠙

初向众中留姓氏,敢期言下致时名。chū xiàng zhòng zhōng liú xìng shì,gǎn qī yán xià zhì shí míng。
而今马亦知人意,每到门前不肯行。ér jīn mǎ yì zhī rén yì,měi dào mén qián bù kěn xíng。

别郑仁表

张蠙

春雷醉别镜湖边,官显才狂正少年。chūn léi zuì bié jìng hú biān,guān xiǎn cái kuáng zhèng shǎo nián。
红烛满汀歌舞散,美人迎上木兰船。hóng zhú mǎn tīng gē wǔ sàn,měi rén yíng shàng mù lán chuán。

言怀

张蠙

不将高盖竟烟尘,自向蓬茅认此身。bù jiāng gāo gài jìng yān chén,zì xiàng péng máo rèn cǐ shēn。
唐祖本来成大业,岂非姚宋是平人。táng zǔ běn lái chéng dà yè,qǐ fēi yáo sòng shì píng rén。

叙怀

张蠙

月里路从何处上,江边身合几时归。yuè lǐ lù cóng hé chù shàng,jiāng biān shēn hé jǐ shí guī。
十年九陌寒风夜,梦扫芦花絮客衣。shí nián jiǔ mò hán fēng yè,mèng sǎo lú huā xù kè yī。

抒怀

张蠙

几出东堂谢不才,便甘闲望故山回。jǐ chū dōng táng xiè bù cái,biàn gān xián wàng gù shān huí。
翻思未是离家久,更有人从外国来。fān sī wèi shì lí jiā jiǔ,gèng yǒu rén cóng wài guó lái。

自讽

张蠙

鹿鸣筵上强称贤,一送离家十四年。lù míng yán shàng qiáng chēng xián,yī sòng lí jiā shí sì nián。
同隐海山烧药伴,不求丹桂却登仙。tóng yǐn hǎi shān shāo yào bàn,bù qiú dān guì què dēng xiān。

伤贾岛

张蠙

生为明代苦吟身,死作长江一逐臣。shēng wèi míng dài kǔ yín shēn,sǐ zuò zhǎng jiāng yī zhú chén。
可是当时少知己,不知知己是何人。kě shì dāng shí shǎo zhī jǐ,bù zhī zhī jǐ shì hé rén。

再游西山赠许尊师

张蠙

别后已闻师得道,不期犹在此山头。bié hòu yǐ wén shī dé dào,bù qī yóu zài cǐ shān tóu。
昔时霜鬓今如漆,疑是年光却倒流。xī shí shuāng bìn jīn rú qī,yí shì nián guāng què dào liú。

宫词

张蠙

日透珠帘见冕旒,六宫争逐百花毬。rì tòu zhū lián jiàn miǎn liú,liù gōng zhēng zhú bǎi huā qiú。
回看不觉君王去,已听笙歌在远楼。huí kàn bù jué jūn wáng qù,yǐ tīng shēng gē zài yuǎn lóu。

经范蠡旧居

张蠙

一变姓名离百越,越城犹在范家无。yī biàn xìng míng lí bǎi yuè,yuè chéng yóu zài fàn jiā wú。
他人不见扁舟意,却笑轻生泛五湖。tā rén bù jiàn biǎn zhōu yì,què xiào qīng shēng fàn wǔ hú。

题嘉陵驿

张蠙

嘉陵路恶石和泥,行到长亭日已西。jiā líng lù è shí hé ní,xíng dào zhǎng tíng rì yǐ xī。
独倚阑干正惆怅,海棠花里鹧鸪啼。dú yǐ lán gàn zhèng chóu chàng,hǎi táng huā lǐ zhè gū tí。

龟山寺晚望

张蠙

四面湖光绝路岐,鸊鹈飞起暮钟时。sì miàn hú guāng jué lù qí,pì tí fēi qǐ mù zhōng shí。
渔舟不用悬帆席,归去乘风插柳枝。yú zhōu bù yòng xuán fān xí,guī qù chéng fēng chā liǔ zhī。

华山孤松

张蠙

石罅引根非土力,冒寒犹助岳莲光。shí xià yǐn gēn fēi tǔ lì,mào hán yóu zhù yuè lián guāng。
绿槐生在膏腴地,何得无心拒雪霜。lǜ huái shēng zài gāo yú dì,hé dé wú xīn jù xuě shuāng。

吊万人冢

张蠙

兵罢淮边客路通,乱鸦来去噪寒空。bīng bà huái biān kè lù tōng,luàn yā lái qù zào hán kōng。
可怜白骨攒孤冢,尽为将军觅战功。kě lián bái gǔ zǎn gū zhǒng,jǐn wèi jiāng jūn mì zhàn gōng。

长安寓怀

张蠙

九衢秋雨掩闲扉,不似干名似息机。jiǔ qú qiū yǔ yǎn xián fēi,bù shì gàn míng shì xī jī。
贫病却惭墙上土,年来犹自换新衣。pín bìng què cán qiáng shàng tǔ,nián lái yóu zì huàn xīn yī。

送薛郎中赴江州

张蠙

几州闻出刺,谣美有江民。jǐ zhōu wén chū cì,yáo měi yǒu jiāng mín。
正面传天旨,悬心祷岳神。zhèng miàn chuán tiān zhǐ,xuán xīn dǎo yuè shén。
尺书先假路,红旆旋烧尘。chǐ shū xiān jiǎ lù,hóng pèi xuán shāo chén。
郡显山川别,衙开将吏新。jùn xiǎn shān chuān bié,yá kāi jiāng lì xīn。
散招僧坐暑,闲载客行春。sàn zhāo sēng zuò shǔ,xián zài kè xíng chūn。
听事棋忘着,探题酒乱巡。tīng shì qí wàng zhe,tàn tí jiǔ luàn xún。
好编高隐传,多貌上升真。hǎo biān gāo yǐn chuán,duō mào shàng shēng zhēn。
近日居清近,求人在此人。jìn rì jū qīng jìn,qiú rén zài cǐ rén。

送南海僧游蜀

张蠙

真修绝故乡,一衲度暄凉。zhēn xiū jué gù xiāng,yī nà dù xuān liáng。
此世能先觉,他生岂再忘。cǐ shì néng xiān jué,tā shēng qǐ zài wàng。
定中船过海,腊后路沿湘。dìng zhōng chuán guò hǎi,là hòu lù yán xiāng。
野迥鸦随笠,山深虎背囊。yě jiǒng yā suí lì,shān shēn hǔ bèi náng。
瀑流垂石室,萝蔓盖铜梁。pù liú chuí shí shì,luó màn gài tóng liáng。
却后何年会,西方有上房。què hòu hé nián huì,xī fāng yǒu shàng fáng。

和友人许裳题宣平里古藤

张蠙

欲结千年茂,生来便近松。yù jié qiān nián mào,shēng lái biàn jìn sōng。
迸根通井润,交叶覆庭秾。bèng gēn tōng jǐng rùn,jiāo yè fù tíng nóng。
历代频更主,盘空渐变龙。lì dài pín gèng zhǔ,pán kōng jiàn biàn lóng。
昼风圆影乱,宵雨细声重。zhòu fēng yuán yǐng luàn,xiāo yǔ xì shēng zhòng。
盖密胜丹桂,层危类远峰。gài mì shèng dān guì,céng wēi lèi yuǎn fēng。
嫩条悬野鼠,枯节叫秋蛩。nèn tiáo xuán yě shǔ,kū jié jiào qiū qióng。
翠老霜难蚀,皴多藓乍封。cuì lǎo shuāng nán shí,cūn duō xiǎn zhà fēng。
几家遥共玩,何寺不堪容。jǐ jiā yáo gòng wán,hé sì bù kān róng。
客对忘离榻,僧看误过钟。kè duì wàng lí tà,sēng kàn wù guò zhōng。
顷因陪预作,终夕绕枝筇。qǐng yīn péi yù zuò,zhōng xī rào zhī qióng。

和崔监丞春游郑仆射东园

张蠙

春兴随花尽,东园自养闲。chūn xīng suí huā jǐn,dōng yuán zì yǎng xián。
不离三亩地,似入万重山。bù lí sān mǔ dì,shì rù wàn zhòng shān。
白鸟穿萝去,清泉抵石远。bái niǎo chuān luó qù,qīng quán dǐ shí yuǎn。
岂同秦代客,无位隐商山。qǐ tóng qín dài kè,wú wèi yǐn shāng shān。
791234