古诗词

张聿

圆灵水镜

张聿

凤池开月镜,清莹写寥天。fèng chí kāi yuè jìng,qīng yíng xiě liáo tiān。
影散微波上,光含片玉悬。yǐng sàn wēi bō shàng,guāng hán piàn yù xuán。
菱花凝泛滟,桂树映清鲜。líng huā níng fàn yàn,guì shù yìng qīng xiān。
乐广披云日,山涛卷雾年。lè guǎng pī yún rì,shān tāo juǎn wù nián。
濯缨何处去,鉴物自堪妍。zhuó yīng hé chù qù,jiàn wù zì kān yán。
回首看云液,蟾蜍势正圆。huí shǒu kàn yún yè,chán chú shì zhèng yuán。

景风扇物

张聿

何处青蘋末,呈祥起远空。hé chù qīng píng mò,chéng xiáng qǐ yuǎn kōng。
晓来摇草树,轻度净尘蒙。xiǎo lái yáo cǎo shù,qīng dù jìng chén méng。
水上微波动,林前媚景通。shuǐ shàng wēi bō dòng,lín qián mèi jǐng tōng。
寥天鸣万籁,兰径长幽丛。liáo tiān míng wàn lài,lán jìng zhǎng yōu cóng。
渐扬抟扶势,应从橐籥功。jiàn yáng tuán fú shì,yīng cóng tuó yuè gōng。
开襟若有日,愿睹大王风。kāi jīn ruò yǒu rì,yuàn dǔ dà wáng fēng。

剑化为龙

张聿

古剑诚难屈,精明有所从。gǔ jiàn chéng nán qū,jīng míng yǒu suǒ cóng。
沈埋方出狱,合会却成龙。shěn mái fāng chū yù,hé huì què chéng lóng。
牛斗光初歇,蜿蜒气渐浓。niú dòu guāng chū xiē,wān yán qì jiàn nóng。
云涛透百丈,水府跃千重。yún tāo tòu bǎi zhàng,shuǐ fǔ yuè qiān zhòng。
拖尾迷莲锷,张鳞露锦容。tuō wěi mí lián è,zhāng lín lù jǐn róng。
至今沙岸下,谁得睹玄踪。zhì jīn shā àn xià,shuí dé dǔ xuán zōng。

馀瑞麦

张聿

瑞麦生尧日,芃芃雨露偏。ruì mài shēng yáo rì,péng péng yǔ lù piān。
两岐分更合,异亩颖仍连。liǎng qí fēn gèng hé,yì mǔ yǐng réng lián。
冀获明王庆,宁唯太守贤。jì huò míng wáng qìng,níng wéi tài shǒu xián。
仁风吹靡靡,甘雨长芊芊。rén fēng chuī mí mí,gān yǔ zhǎng qiān qiān。
圣德应多稔,皇家配有年。shèng dé yīng duō rěn,huáng jiā pèi yǒu nián。
已闻天下泰,谁为济西田。yǐ wén tiān xià tài,shuí wèi jì xī tián。