古诗词

张嵩

云中古城赋附歌

张嵩

魏家美人闻姓元,新声巧妙今古传。wèi jiā měi rén wén xìng yuán,xīn shēng qiǎo miào jīn gǔ chuán。
昔日流音遍华夏,可怜埋骨委山樊。xī rì liú yīn biàn huá xià,kě lián mái gǔ wěi shān fán。
城阙摧残犹可惜,荒郊处处生荆棘。chéng quē cuī cán yóu kě xī,huāng jiāo chù chù shēng jīng jí。
寒飙动地胡马嘶,若个征夫不沾臆。hán biāo dòng dì hú mǎ sī,ruò gè zhēng fū bù zhān yì。
人生荣耀当及时,白发须臾乱如丝。rén shēng róng yào dāng jí shí,bái fā xū yú luàn rú sī。
君不见魏都行乐处,只今空有野风吹。jūn bù jiàn wèi dōu xíng lè chù,zhǐ jīn kōng yǒu yě fēng chuī。

云中古城赋附歌

张嵩

云中古城郁嵯峨,塞上行吟麦秀歌。yún zhōng gǔ chéng yù cuó é,sāi shàng xíng yín mài xiù gē。
感时伤古今如此,报主怀恩奈老何!gǎn shí shāng gǔ jīn rú cǐ,bào zhǔ huái ēn nài lǎo hé!