古诗词

张南史

张南史

泉,泉。quán,quán。
色净,苔鲜。sè jìng,tái xiān。
石上激,云中悬。shí shàng jī,yún zhōng xuán。
津流竹树,脉乱山川。jīn liú zhú shù,mài luàn shān chuān。
扣玉千声应,含风百道连。kòu yù qiān shēng yīng,hán fēng bǎi dào lián。
太液并归池上,云阳旧出宫边。tài yè bìng guī chí shàng,yún yáng jiù chū gōng biān。
北陵井深凿不到,我欲添泪作潺湲。běi líng jǐng shēn záo bù dào,wǒ yù tiān lèi zuò chán yuán。

张南史

竹,竹。zhú,zhú。
披山,连谷。pī shān,lián gǔ。
出东南,殊草木。chū dōng nán,shū cǎo mù。
叶细枝动,霜停露宿。yè xì zhī dòng,shuāng tíng lù sù。
成林处处云,抽笋年年玉。chéng lín chù chù yún,chōu sǔn nián nián yù。
天风乍起争韵,池水相涵更绿。tiān fēng zhà qǐ zhēng yùn,chí shuǐ xiāng hán gèng lǜ。
却寻庾信小园中,闲对数竿心自足。què xún yǔ xìn xiǎo yuán zhōng,xián duì shù gān xīn zì zú。

张南史

花,花。huā,huā。
深浅,芬葩。shēn qiǎn,fēn pā。
凝为雪,错为霞。níng wèi xuě,cuò wèi xiá。
莺和蝶到,苑占宫遮。yīng hé dié dào,yuàn zhàn gōng zhē。
已迷金谷路,频驻玉人车。yǐ mí jīn gǔ lù,pín zhù yù rén chē。
芳草欲陵芳树,东家半落西家。fāng cǎo yù líng fāng shù,dōng jiā bàn luò xī jiā。
愿得春风相伴去,一攀一折向天涯。yuàn dé chūn fēng xiāng bàn qù,yī pān yī zhé xiàng tiān yá。

张南史

草,草。cǎo,cǎo。
折宜,看好。zhé yí,kàn hǎo。
满地生,催人老。mǎn dì shēng,cuī rén lǎo。
金殿玉砌,荒城古道。jīn diàn yù qì,huāng chéng gǔ dào。
青青千里遥,怅怅三春早。qīng qīng qiān lǐ yáo,chàng chàng sān chūn zǎo。
每逢南北离别,乍逐东西倾倒。měi féng nán běi lí bié,zhà zhú dōng xī qīng dào。
一身本是山中人,聊与王孙慰怀抱。yī shēn běn shì shān zhōng rén,liáo yǔ wáng sūn wèi huái bào。
2412