古诗词

善生

旅中答喻军事问客情

善生

一自游他国,相逢少故人。yī zì yóu tā guó,xiāng féng shǎo gù rén。
纵然为客乐,争似在家贫。zòng rán wèi kè lè,zhēng shì zài jiā pín。
畜恨霜侵鬓,搜诗病入神。chù hèn shuāng qīn bìn,sōu shī bìng rù shén。
若非怜片善,谁肯问风尘。ruò fēi lián piàn shàn,shuí kěn wèn fēng chén。

赠卢逸人

善生

高眠岩野间,至艺敌应难。gāo mián yán yě jiān,zhì yì dí yīng nán。
诗苦无多首,药灵惟一丸。shī kǔ wú duō shǒu,yào líng wéi yī wán。
引泉鱼落釜,攀果露沾冠。yǐn quán yú luò fǔ,pān guǒ lù zhān guān。
已得嵇康趣,逢迎事每阑。yǐ dé jī kāng qù,féng yíng shì měi lán。

送玉禅师

善生

飘然无定迹,迥与律乘违。piāo rán wú dìng jì,jiǒng yǔ lǜ chéng wéi。
入郭随缘住,思山破夏归。rù guō suí yuán zhù,sī shān pò xià guī。
盂擎数家饭,衲乞几人衣。yú qíng shù jiā fàn,nà qǐ jǐ rén yī。
洞了曹溪旨,宁输俗者机。dòng le cáo xī zhǐ,níng shū sú zhě jī。

送智光之南值雨

善生

结束衣囊了,炎州定去游。jié shù yī náng le,yán zhōu dìng qù yóu。
草堂方惜别,山雨为相留。cǎo táng fāng xī bié,shān yǔ wèi xiāng liú。
又得一宵话,免生千里愁。yòu dé yī xiāo huà,miǎn shēng qiān lǐ chóu。
莫辞重卜日,后会必经秋。mò cí zhòng bo rì,hòu huì bì jīng qiū。