古诗词

邬载

送萧颖士

邬载

策名十二载,独立先斯文。cè míng shí èr zài,dú lì xiān sī wén。
迩来及门者,半已升青云。ěr lái jí mén zhě,bàn yǐ shēng qīng yún。
青云岂无姿,黄鹄素不群。qīng yún qǐ wú zī,huáng gǔ sù bù qún。
一辞芸香吏,几岁沧江濆。yī cí yún xiāng lì,jǐ suì cāng jiāng fén。
散职既不羁,天听亦昭闻。sàn zhí jì bù jī,tiān tīng yì zhāo wén。
虽承急贤诏,未谒陶唐君。suī chéng jí xián zhào,wèi yè táo táng jūn。
薄俸还自急,此言那足云。báo fèng hái zì jí,cǐ yán nà zú yún。
和风媚东郊,时物滋南薰。hé fēng mèi dōng jiāo,shí wù zī nán xūn。
蕙草正可摘,豫章犹未分。huì cǎo zhèng kě zhāi,yù zhāng yóu wèi fēn。
宗师忽千里,使我心氛氲。zōng shī hū qiān lǐ,shǐ wǒ xīn fēn yūn。