古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
冯待徵
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
虞姬怨
唐
:
冯待徵
妾本江南采莲女,君是江东学剑人。
qiè běn jiāng nán cǎi lián nǚ,jūn shì jiāng dōng xué jiàn rén。
逢君游侠英雄日,值妾年华桃李春。
féng jūn yóu xiá yīng xióng rì,zhí qiè nián huá táo lǐ chūn。
年华灼灼艳桃李,结发簪花配君子。
nián huá zhuó zhuó yàn táo lǐ,jié fā zān huā pèi jūn zi。
行逢楚汉正相持,辞家上马从君起。
xíng féng chǔ hàn zhèng xiāng chí,cí jiā shàng mǎ cóng jūn qǐ。
岁岁年年事征战,侍君帷幕损红颜。
suì suì nián nián shì zhēng zhàn,shì jūn wéi mù sǔn hóng yán。
不惜罗衣沾马汗,不辞红粉著刀环。
bù xī luó yī zhān mǎ hàn,bù cí hóng fěn zhù dāo huán。
相期相许定关中,鸣銮鸣佩入秦宫。
xiāng qī xiāng xǔ dìng guān zhōng,míng luán míng pèi rù qín gōng。
谁误四面楚歌起,果知五星汉道雄。
shuí wù sì miàn chǔ gē qǐ,guǒ zhī wǔ xīng hàn dào xióng。
天时人事有兴灭,智穷计屈心摧折。
tiān shí rén shì yǒu xīng miè,zhì qióng jì qū xīn cuī zhé。
泽中马力先战疲,帐下蛾眉□□□。
zé zhōng mǎ lì xiān zhàn pí,zhàng xià é méi。
君王是日无神彩,贱妾此时容貌改。
jūn wáng shì rì wú shén cǎi,jiàn qiè cǐ shí róng mào gǎi。
拔山意气都已无,渡江面目今何在。
bá shān yì qì dōu yǐ wú,dù jiāng miàn mù jīn hé zài。
终天隔地与君辞,恨似流波无息时。
zhōng tiān gé dì yǔ jūn cí,hèn shì liú bō wú xī shí。
使妾本来不相识,岂见中途怀苦悲。
shǐ qiè běn lái bù xiāng shí,qǐ jiàn zhōng tú huái kǔ bēi。
AI赏析