古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
冯宿
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
酬白乐天刘梦得
唐
:
冯宿
共称洛邑难其选,何幸天书用不才。
gòng chēng luò yì nán qí xuǎn,hé xìng tiān shū yòng bù cái。
遥约和风新草木,且令新雪静尘埃。
yáo yuē hé fēng xīn cǎo mù,qiě lìng xīn xuě jìng chén āi。
临岐有愧倾三省,别酌无辞醉百杯。
lín qí yǒu kuì qīng sān shěng,bié zhuó wú cí zuì bǎi bēi。
明岁杏园花下集,须知春色自东来。
míng suì xìng yuán huā xià jí,xū zhī chūn sè zì dōng lái。
AI赏析
御沟新柳
唐
:
冯宿
夹道天渠远,垂丝御柳新。
jiā dào tiān qú yuǎn,chuí sī yù liǔ xīn。
千条宜向日,万户共迎春。
qiān tiáo yí xiàng rì,wàn hù gòng yíng chūn。
轻翠含烟发,微音逐吹频。
qīng cuì hán yān fā,wēi yīn zhú chuī pín。
静看思渡口,回望忆江滨。
jìng kàn sī dù kǒu,huí wàng yì jiāng bīn。
袅袅分游骑,依依驻旅人。
niǎo niǎo fēn yóu qí,yī yī zhù lǚ rén。
阳和如可及,攀折在兹辰。
yáng hé rú kě jí,pān zhé zài zī chén。
AI赏析