古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
杨发
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
春园醉醒闲卧小斋
唐
:
杨发
酣醉送馀春,醒来恨更频。
hān zuì sòng yú chūn,xǐng lái hèn gèng pín。
花残蜂蠹物,叶暗鸟欺人。
huā cán fēng dù wù,yè àn niǎo qī rén。
帘闭高眠贵,斋空浩气新。
lián bì gāo mián guì,zhāi kōng hào qì xīn。
从今北窗蝶,长是梦中身。
cóng jīn běi chuāng dié,zhǎng shì mèng zhōng shēn。
AI赏析
小园秋兴
唐
:
杨发
谁言帝城里,独作野人居。
shuí yán dì chéng lǐ,dú zuò yě rén jū。
石磴晴看叠,山苗晚自锄。
shí dèng qíng kàn dié,shān miáo wǎn zì chú。
相惭五秉粟,尚癖一车书。
xiāng cán wǔ bǐng sù,shàng pǐ yī chē shū。
昔日扬雄宅,还无乡相舆。
xī rì yáng xióng zhái,hái wú xiāng xiāng yú。
AI赏析
与诸公池上待月
唐
:
杨发
树密云萦岸,池遥水际空。
shù mì yún yíng àn,chí yáo shuǐ jì kōng。
芰开方吐镜,蘋动欲含风。
jì kāi fāng tǔ jìng,píng dòng yù hán fēng。
渐映沙汀白,微分渚叶红。
jiàn yìng shā tīng bái,wēi fēn zhǔ yè hóng。
金波宜共赏,仙棹一宵同。
jīn bō yí gòng shǎng,xiān zhào yī xiāo tóng。
AI赏析
檐雀
唐
:
杨发
弱羽怯孤飞,投檐幸所依。
ruò yǔ qiè gū fēi,tóu yán xìng suǒ yī。
衔环唯报德,贺厦本知归。
xián huán wéi bào dé,hè shà běn zhī guī。
红觜休争顾,丹心自识机。
hóng zī xiū zhēng gù,dān xīn zì shí jī。
从来攀凤足,生死恋光辉。
cóng lái pān fèng zú,shēng sǐ liàn guāng huī。
AI赏析
残花
唐
:
杨发
已笑良时晚,仍悲别酒催。
yǐ xiào liáng shí wǎn,réng bēi bié jiǔ cuī。
暖芳随日薄,残片逐风回。
nuǎn fāng suí rì báo,cán piàn zhú fēng huí。
黛敛愁歌扇,妆残泣镜台。
dài liǎn chóu gē shàn,zhuāng cán qì jìng tái。
繁阴莫矜炫,终是共尘埃。
fán yīn mò jīn xuàn,zhōng shì gòng chén āi。
AI赏析
秋晚日少陵原游山泉之什
唐
:
杨发
喧浊侵肌性未沈,每来云外恣幽寻。
xuān zhuó qīn jī xìng wèi shěn,měi lái yún wài zì yōu xún。
尘衣更喜秋泉洁,倦迹方依竹洞深。
chén yī gèng xǐ qiū quán jié,juàn jì fāng yī zhú dòng shēn。
暂过偶然应系分,有期终去但劳心。
zàn guò ǒu rán yīng xì fēn,yǒu qī zhōng qù dàn láo xīn。
唯怜一夜空山月,似许他年伴独吟。
wéi lián yī yè kōng shān yuè,shì xǔ tā nián bàn dú yín。
AI赏析
秋晴独立南亭
唐
:
杨发
昼对南风独闭关,暗期幽鸟去仍还。
zhòu duì nán fēng dú bì guān,àn qī yōu niǎo qù réng hái。
如今有待终身贵,未若忘机尽日闲。
rú jīn yǒu dài zhōng shēn guì,wèi ruò wàng jī jǐn rì xián。
心似蒙庄游物外,官惭许掾在人间。
xīn shì méng zhuāng yóu wù wài,guān cán xǔ yuàn zài rén jiān。
开襟自向清风笑,无限秋光为解颜。
kāi jīn zì xiàng qīng fēng xiào,wú xiàn qiū guāng wèi jiě yán。
AI赏析
宿黄花馆
唐
:
杨发
孤馆萧条槐叶稀,暮蝉声隔水声微。
gū guǎn xiāo tiáo huái yè xī,mù chán shēng gé shuǐ shēng wēi。
年年为客路无尽,日日送人身未归。
nián nián wèi kè lù wú jǐn,rì rì sòng rén shēn wèi guī。
何处迷鸿离浦月,谁家愁妇捣霜衣。
hé chù mí hóng lí pǔ yuè,shuí jiā chóu fù dǎo shuāng yī。
夜深不卧帘犹卷,数点残萤入户飞。
yè shēn bù wò lián yóu juǎn,shù diǎn cán yíng rù hù fēi。
AI赏析
东斋夜宴酬绍之起居见赠
唐
:
杨发
龙门八上不知津,唯有君心困益亲。
lóng mén bā shàng bù zhī jīn,wéi yǒu jūn xīn kùn yì qīn。
白社追游名自远,青袍相映道逾新。
bái shè zhuī yóu míng zì yuǎn,qīng páo xiāng yìng dào yú xīn。
十年江海鱼缄尽,一夜笙歌凤吹频。
shí nián jiāng hǎi yú jiān jǐn,yī yè shēng gē fèng chuī pín。
渐老旧交情更重,莫将美酒负良辰。
jiàn lǎo jiù jiāo qíng gèng zhòng,mò jiāng měi jiǔ fù liáng chén。
AI赏析
玩残花
唐
:
杨发
十日浓芳一岁程,东风初急眼偏明。
shí rì nóng fāng yī suì chéng,dōng fēng chū jí yǎn piān míng。
低枝似泥幽人醉,莫道无情似有情。
dī zhī shì ní yōu rén zuì,mò dào wú qíng shì yǒu qíng。
AI赏析