古诗词

杨凝

留别

杨凝

玉节随东阁,金闺别旧僚。yù jié suí dōng gé,jīn guī bié jiù liáo。
若为花满寺,跃马上河桥。ruò wèi huā mǎn sì,yuè mǎ shàng hé qiáo。

送客往洞庭

杨凝

九江归路远,万里客舟还。jiǔ jiāng guī lù yuǎn,wàn lǐ kè zhōu hái。
若过巴江水,湘东满碧烟。ruò guò bā jiāng shuǐ,xiāng dōng mǎn bì yān。

别友人

杨凝

倦客惊危路,伤禽绕树枝。juàn kè jīng wēi lù,shāng qín rào shù zhī。
非逢暴公子,不敢涕流离。fēi féng bào gōng zi,bù gǎn tì liú lí。

初渡淮北岸

杨凝

别梦虽难觉,悲魂最易销。bié mèng suī nán jué,bēi hún zuì yì xiāo。
殷勤淮北岸,乡近去家遥。yīn qín huái běi àn,xiāng jìn qù jiā yáo。

咏雨

杨凝

尘浥多人路,泥归足燕家。chén yì duō rén lù,ní guī zú yàn jiā。
可怜缭乱点,湿尽满宫花。kě lián liáo luàn diǎn,shī jǐn mǎn gōng huā。

柳絮

杨凝

河畔多杨柳,追游尽狭斜。hé pàn duō yáng liǔ,zhuī yóu jǐn xiá xié。
春风一回送,乱入莫愁家。chūn fēng yī huí sòng,luàn rù mò chóu jiā。

花枕

杨凝

席上沉香枕,楼中荡子妻。xí shàng chén xiāng zhěn,lóu zhōng dàng zi qī。
那堪一夜里,长湿两行啼。nà kān yī yè lǐ,zhǎng shī liǎng xíng tí。

唐昌观玉蕊花

杨凝

瑶华琼蕊种何年,萧史秦嬴向紫烟。yáo huá qióng ruǐ zhǒng hé nián,xiāo shǐ qín yíng xiàng zǐ yān。
时控彩鸾过旧邸,摘花持献玉皇前。shí kòng cǎi luán guò jiù dǐ,zhāi huā chí xiàn yù huáng qián。

别李协

杨凝

江边日暮不胜愁,送客沾衣江上楼。jiāng biān rì mù bù shèng chóu,sòng kè zhān yī jiāng shàng lóu。
明月峡添明月照,蛾眉峰似两眉愁。míng yuè xiá tiān míng yuè zhào,é méi fēng shì liǎng méi chóu。

初次巴陵

杨凝

西江浪接洞庭波,积水遥连天上河。xī jiāng làng jiē dòng tíng bō,jī shuǐ yáo lián tiān shàng hé。
乡信为凭谁寄去,汀洲燕雁渐来多。xiāng xìn wèi píng shuí jì qù,tīng zhōu yàn yàn jiàn lái duō。

上巳

杨凝

帝京元巳足繁华,细管清弦七贵家。dì jīng yuán sì zú fán huá,xì guǎn qīng xián qī guì jiā。
此日风光谁不共,纷纷皆是掖垣花。cǐ rì fēng guāng shuí bù gòng,fēn fēn jiē shì yē yuán huā。

春怨

杨凝

花满帘栊欲度春,此时夫婿在咸秦。huā mǎn lián lóng yù dù chūn,cǐ shí fū xù zài xián qín。
绿窗孤寝难成寐,紫燕双飞似弄人。lǜ chuāng gū qǐn nán chéng mèi,zǐ yàn shuāng fēi shì nòng rén。

送客归常州

杨凝

行到河边从此辞,寒天日远暮帆迟。xíng dào hé biān cóng cǐ cí,hán tiān rì yuǎn mù fān chí。
可怜芳草成衰草,公子归时过绿时。kě lián fāng cǎo chéng shuāi cǎo,gōng zi guī shí guò lǜ shí。

送别

杨凝

春愁不尽别愁来,旧泪犹长新泪催。chūn chóu bù jǐn bié chóu lái,jiù lèi yóu zhǎng xīn lèi cuī。
相思倘寄相思字,君到扬州扬子回。xiāng sī tǎng jì xiāng sī zì,jūn dào yáng zhōu yáng zi huí。

送客入蜀

杨凝

剑阁迢迢梦想间,行人归路绕梁山。jiàn gé tiáo tiáo mèng xiǎng jiān,xíng rén guī lù rào liáng shān。
明朝骑马摇鞭去,秋雨槐花子午关。míng cháo qí mǎ yáo biān qù,qiū yǔ huái huā zi wǔ guān。

送别

杨凝

仙花笑尽石门中,石室重重掩绿空。xiān huā xiào jǐn shí mén zhōng,shí shì zhòng zhòng yǎn lǜ kōng。
暂下云峰能几日,却回烟驾驭春风。zàn xià yún fēng néng jǐ rì,què huí yān jià yù chūn fēng。

残花

杨凝

五马踟蹰在路岐,南来只为看花枝。wǔ mǎ chí chú zài lù qí,nán lái zhǐ wèi kàn huā zhī。
莺衔蝶弄红芳尽,此日深闺那得知。yīng xián dié nòng hóng fāng jǐn,cǐ rì shēn guī nà dé zhī。

戏赠友人

杨凝

湘阴直与地阴连,此日相逢忆醉年。xiāng yīn zhí yǔ dì yīn lián,cǐ rì xiāng féng yì zuì nián。
美酒非如平乐贵,十升不用一千钱。měi jiǔ fēi rú píng lè guì,shí shēng bù yòng yī qiān qián。
3812