古诗词

贾至

初至巴陵与李十二白裴九同泛洞庭湖三首

贾至

枫岸纷纷落叶多,洞庭秋水晚来波。fēng àn fēn fēn luò yè duō,dòng tíng qiū shuǐ wǎn lái bō。
乘兴轻舟无近远,白云明月吊湘娥。chéng xīng qīng zhōu wú jìn yuǎn,bái yún míng yuè diào xiāng é。

初至巴陵与李十二白裴九同泛洞庭湖三首

贾至

江畔枫叶初带霜,渚边菊花亦已黄。jiāng pàn fēng yè chū dài shuāng,zhǔ biān jú huā yì yǐ huáng。
轻舟落日兴不尽,三湘五湖意何长。qīng zhōu luò rì xīng bù jǐn,sān xiāng wǔ hú yì hé zhǎng。

君山

贾至

湘中老人读黄老,手援紫藟坐碧草。xiāng zhōng lǎo rén dú huáng lǎo,shǒu yuán zǐ lěi zuò bì cǎo。
春至不知湖水深,日暮忘却巴陵道。chūn zhì bù zhī hú shuǐ shēn,rì mù wàng què bā líng dào。

长门怨

贾至

独坐思千里,春庭晓景长。dú zuò sī qiān lǐ,chūn tíng xiǎo jǐng zhǎng。
莺喧翡翠幕,柳覆郁金堂。yīng xuān fěi cuì mù,liǔ fù yù jīn táng。
舞蝶萦愁绪,繁花对靓妆。wǔ dié yíng chóu xù,fán huā duì jìng zhuāng。
深情托瑶瑟,弦断不成章。shēn qíng tuō yáo sè,xián duàn bù chéng zhāng。

相和歌辞铜雀台

贾至

日暮铜雀静,西陵鸟雀归。rì mù tóng què jìng,xī líng niǎo què guī。
抚弦心断绝,听管泪霏霏。fǔ xián xīn duàn jué,tīng guǎn lèi fēi fēi。
灵几临朝奠,空床卷夜衣。líng jǐ lín cháo diàn,kōng chuáng juǎn yè yī。
苍苍川上月,应照妾魂飞。cāng cāng chuān shàng yuè,yīng zhào qiè hún fēi。

相和歌辞燕歌行

贾至

国之重镇惟幽都,东威九夷制北胡。guó zhī zhòng zhèn wéi yōu dōu,dōng wēi jiǔ yí zhì běi hú。
五军精卒三十万,百战百胜擒单于。wǔ jūn jīng zú sān shí wàn,bǎi zhàn bǎi shèng qín dān yú。
前临滹沲后沮水,崇山沃野亘千里。qián lín hū tuó hòu jǔ shuǐ,chóng shān wò yě gèn qiān lǐ。
昔时燕王重贤士,黄金筑台从隗始。xī shí yàn wáng zhòng xián shì,huáng jīn zhù tái cóng kuí shǐ。
倏忽兴王定蓟丘,汉家又以封王侯。shū hū xīng wáng dìng jì qiū,hàn jiā yòu yǐ fēng wáng hóu。
萧条魏晋为横流,鲜卑窃据朝五州。xiāo tiáo wèi jìn wèi héng liú,xiān bēi qiè jù cháo wǔ zhōu。
我唐区夏馀十纪,军容武备赫万祀。wǒ táng qū xià yú shí jì,jūn róng wǔ bèi hè wàn sì。
彤弓黄钺授元帅,垦耕大漠为内地。tóng gōng huáng yuè shòu yuán shuài,kěn gēng dà mò wèi nèi dì。
季秋胶折边草腓,治兵羽猎因出师。jì qiū jiāo zhé biān cǎo féi,zhì bīng yǔ liè yīn chū shī。
千营万队连旌旗,望之如火忽雷驰。qiān yíng wàn duì lián jīng qí,wàng zhī rú huǒ hū léi chí。
匈奴慑窜穷发北,大荒万里无尘飞。xiōng nú shè cuàn qióng fā běi,dà huāng wàn lǐ wú chén fēi。
隋家昔为天下宰,穷兵黩武征辽海。suí jiā xī wèi tiān xià zǎi,qióng bīng dú wǔ zhēng liáo hǎi。
南风不竞多死声,鼓卧旗折黄云横。nán fēng bù jìng duō sǐ shēng,gǔ wò qí zhé huáng yún héng。
六军将士皆死尽,战马空鞍归故营。liù jūn jiāng shì jiē sǐ jǐn,zhàn mǎ kōng ān guī gù yíng。
时迁道革天下平,白环入贡沧海清。shí qiān dào gé tiān xià píng,bái huán rù gòng cāng hǎi qīng。
自有农夫已高枕,无劳校尉重横行。zì yǒu nóng fū yǐ gāo zhěn,wú láo xiào wèi zhòng héng xíng。
46123