古诗词

贾曾

孝和皇帝挽歌

贾曾

新命千龄启,鸿图累圣馀。xīn mìng qiān líng qǐ,hóng tú lèi shèng yú。
天行应潜跃,帝出受图书。tiān xíng yīng qián yuè,dì chū shòu tú shū。
礼若传尧旧,功疑复夏初。lǐ ruò chuán yáo jiù,gōng yí fù xià chū。
梦游长不返,何国是华胥。mèng yóu zhǎng bù fǎn,hé guó shì huá xū。

奉和春日出苑瞩目应令

贾曾

铜龙晓辟问安回,金辂春游博望开。tóng lóng xiǎo pì wèn ān huí,jīn lù chūn yóu bó wàng kāi。
渭北晴光摇草树,终南佳气入楼台。wèi běi qíng guāng yáo cǎo shù,zhōng nán jiā qì rù lóu tái。
招贤已得商山老,托乘还徵邺下才。zhāo xián yǐ dé shāng shān lǎo,tuō chéng hái zhēng yè xià cái。
臣在东周独留滞,忻逢睿藻日边来。chén zài dōng zhōu dú liú zhì,xīn féng ruì zǎo rì biān lái。

和宋之问下山歌

贾曾

良游晼晚兮月呈光,锦路逶迤兮山路长。liáng yóu wǎn wǎn xī yuè chéng guāng,jǐn lù wēi yí xī shān lù zhǎng。
王孙不留兮岁将晏,嵩岩仙草兮为谁芳。wáng sūn bù liú xī suì jiāng yàn,sōng yán xiān cǎo xī wèi shuí fāng。

郊庙歌辞祭汾阴乐章雍和

贾曾

蠲我饎餴,絜我膋芗。juān wǒ chì fēn,jié wǒ liáo xiāng。
有豆孔硕,为羞既臧。yǒu dòu kǒng shuò,wèi xiū jì zāng。
至诚无昧,精意惟芳。zhì chéng wú mèi,jīng yì wéi fāng。
神其醉止,欣欣乐康。shén qí zuì zhǐ,xīn xīn lè kāng。

有所思

贾曾

洛阳城东桃李花,飞来飞去落谁家。luò yáng chéng dōng táo lǐ huā,fēi lái fēi qù luò shuí jiā。
幽闺女儿爱颜色,坐见落花长叹息。yōu guī nǚ ér ài yán sè,zuò jiàn luò huā zhǎng tàn xī。
今岁花开君不待,明年花开复谁在。jīn suì huā kāi jūn bù dài,míng nián huā kāi fù shuí zài。
故人不共洛阳东,今来空对落花风。gù rén bù gòng luò yáng dōng,jīn lái kōng duì luò huā fēng。
年年岁岁花相似,岁岁年年人不同。nián nián suì suì huā xiāng shì,suì suì nián nián rén bù tóng。