古诗词

雍陶

安国寺赠广宣上人

雍陶

马急人忙尘路喧,几从朝出到黄昏。mǎ jí rén máng chén lù xuān,jǐ cóng cháo chū dào huáng hūn。
今来合掌听师语,一似敲冰清耳根。jīn lái hé zhǎng tīng shī yǔ,yī shì qiāo bīng qīng ěr gēn。

初醒

雍陶

心中得胜暂抛愁,醉卧凉风拂簟秋。xīn zhōng dé shèng zàn pāo chóu,zuì wò liáng fēng fú diàn qiū。
半夜觉来新酒醒,一条斜月到床头。bàn yè jué lái xīn jiǔ xǐng,yī tiáo xié yuè dào chuáng tóu。

送客归襄阳旧居

雍陶

襄阳耆旧别来稀,此去何人共掩扉。xiāng yáng qí jiù bié lái xī,cǐ qù hé rén gòng yǎn fēi。
唯有白铜鞮上月,水楼闲处待君归。wéi yǒu bái tóng dī shàng yuè,shuǐ lóu xián chù dài jūn guī。

夜闻方响

雍陶

方响闻时夜已深,声声敲著客愁心。fāng xiǎng wén shí yè yǐ shēn,shēng shēng qiāo zhù kè chóu xīn。
不知正在谁家乐,月下犹疑是远砧。bù zhī zhèng zài shuí jiā lè,yuè xià yóu yí shì yuǎn zhēn。

路逢有似亡友者恻然赋此

雍陶

吾友今生不可逢,风流空想旧仪容。wú yǒu jīn shēng bù kě féng,fēng liú kōng xiǎng jiù yí róng。
朝来马上频回首,惆怅他人似蔡邕。cháo lái mǎ shàng pín huí shǒu,chóu chàng tā rén shì cài yōng。

望月怀江上旧游

雍陶

往岁曾随江客船,秋风明月洞庭边。wǎng suì céng suí jiāng kè chuán,qiū fēng míng yuè dòng tíng biān。
为看今夜天如水,忆得当时水似天。wèi kàn jīn yè tiān rú shuǐ,yì dé dāng shí shuǐ shì tiān。

途中西望

雍陶

行行何处散离愁,长路无因暂上楼。xíng xíng hé chù sàn lí chóu,zhǎng lù wú yīn zàn shàng lóu。
唯到高原即西望,马知人意亦回头。wéi dào gāo yuán jí xī wàng,mǎ zhī rén yì yì huí tóu。

题友人所居

雍陶

亚尹故居经几主,只因君住有诗情。yà yǐn gù jū jīng jǐ zhǔ,zhǐ yīn jūn zhù yǒu shī qíng。
夜吟邻叟闻惆怅,七八年来无此声。yè yín lín sǒu wén chóu chàng,qī bā nián lái wú cǐ shēng。

蔚州晏内遇新雪

雍陶

胡卢河畔逢秋雪,疑是风飘白鹤毛。hú lú hé pàn féng qiū xuě,yí shì fēng piāo bái hè máo。
坐客停杯看未定,将军已湿褐花袍。zuò kè tíng bēi kàn wèi dìng,jiāng jūn yǐ shī hè huā páo。

蜀中战后感事

雍陶

蜀道英灵地,山重水又回。shǔ dào yīng líng dì,shān zhòng shuǐ yòu huí。
文章四子盛,道路五丁开。wén zhāng sì zi shèng,dào lù wǔ dīng kāi。
词客题桥去,忠臣叱驭来。cí kè tí qiáo qù,zhōng chén chì yù lái。
卧龙同骇浪,跃马比浮埃。wò lóng tóng hài làng,yuè mǎ bǐ fú āi。
已谓无妖土,那知有祸胎。yǐ wèi wú yāo tǔ,nà zhī yǒu huò tāi。
蕃兵依?柳,蛮旆指江梅。fān bīng yī liǔ,mán pèi zhǐ jiāng méi。
战后悲逢血,烧馀恨见灰。zhàn hòu bēi féng xuè,shāo yú hèn jiàn huī。
空留犀厌怪,无复酒除灾。kōng liú xī yàn guài,wú fù jiǔ chú zāi。
岁积苌弘怨,春深杜宇哀。suì jī cháng hóng yuàn,chūn shēn dù yǔ āi。
家贫移未得,愁上望乡台。jiā pín yí wèi dé,chóu shàng wàng xiāng tái。

答蜀中经蛮后友人马艾见寄

雍陶

茜马渡泸水,北来如鸟轻。qiàn mǎ dù lú shuǐ,běi lái rú niǎo qīng。
几年朝凤阙,一日破龟城。jǐ nián cháo fèng quē,yī rì pò guī chéng。
此地有征战,谁家无死生。cǐ dì yǒu zhēng zhàn,shuí jiā wú sǐ shēng。
人悲还旧里,鸟喜下空营。rén bēi hái jiù lǐ,niǎo xǐ xià kōng yíng。
弟侄意初定,交朋心尚惊。dì zhí yì chū dìng,jiāo péng xīn shàng jīng。
自从经难后,吟苦似猿声。zì cóng jīng nán hòu,yín kǔ shì yuán shēng。

卢岳闲居十韵

雍陶

扰扰走人寰,争如占得闲。rǎo rǎo zǒu rén huán,zhēng rú zhàn dé xián。
防愁心付酒,求静力登山。fáng chóu xīn fù jiǔ,qiú jìng lì dēng shān。
见药芳时采,逢花好处攀。jiàn yào fāng shí cǎi,féng huā hǎo chù pān。
望云开病眼,临涧洗愁颜。wàng yún kāi bìng yǎn,lín jiàn xǐ chóu yán。
春色流岩下,秋声碎竹间。chūn sè liú yán xià,qiū shēng suì zhú jiān。
锦文苔点点,钱样菊斑斑。jǐn wén tái diǎn diǎn,qián yàng jú bān bān。
路远朝无客,门深夜不关。lù yuǎn cháo wú kè,mén shēn yè bù guān。
鹤飞高缥缈,莺语巧绵蛮。hè fēi gāo piāo miǎo,yīng yǔ qiǎo mián mán。
养拙甘沈默,忘怀绝险艰。yǎng zhuō gān shěn mò,wàng huái jué xiǎn jiān。
更怜云外路,空去又空还。gèng lián yún wài lù,kōng qù yòu kōng hái。

送于中丞使北蕃

雍陶

朔将引双旌,山遥碛雪平。shuò jiāng yǐn shuāng jīng,shān yáo qì xuě píng。
经年通国信,计日得蕃情。jīng nián tōng guó xìn,jì rì dé fān qíng。
野次依泉宿,沙中望火行。yě cì yī quán sù,shā zhōng wàng huǒ xíng。
远雕秋有力,寒马夜无声。yuǎn diāo qiū yǒu lì,hán mǎ yè wú shēng。
看猎临胡帐,思乡见汉城。kàn liè lín hú zhàng,sī xiāng jiàn hàn chéng。
来春拥边骑,新草满归程。lái chūn yōng biān qí,xīn cǎo mǎn guī chéng。

和河南白尹西池北新葺水斋招赏十二韵

雍陶

二室峰前水,三川府右亭。èr shì fēng qián shuǐ,sān chuān fǔ yòu tíng。
乱流深竹径,分绕小花汀。luàn liú shēn zhú jìng,fēn rào xiǎo huā tīng。
池角通泉脉,堂心豁地形。chí jiǎo tōng quán mài,táng xīn huō dì xíng。
坐中寒瑟瑟,床下细泠泠。zuò zhōng hán sè sè,chuáng xià xì líng líng。
雨夜思巫峡,秋朝想洞庭。yǔ yè sī wū xiá,qiū cháo xiǎng dòng tíng。
千年孤镜碧,一片远天青。qiān nián gū jìng bì,yī piàn yuǎn tiān qīng。
鱼戏摇红尾,鸥闲退白翎。yú xì yáo hóng wěi,ōu xián tuì bái líng。
荷倾泻珠露,沙乱动金星。hé qīng xiè zhū lù,shā luàn dòng jīn xīng。
藤架如纱帐,苔墙似锦屏。téng jià rú shā zhàng,tái qiáng shì jǐn píng。
龙门人少到,仙棹自多停。lóng mén rén shǎo dào,xiān zhào zì duō tíng。
游忆高僧伴,吟招野客听。yóu yì gāo sēng bàn,yín zhāo yě kè tīng。
馀波不能惜,便欲养浮萍。yú bō bù néng xī,biàn yù yǎng fú píng。

长安客感

雍陶

日过千万家,一家非所依。rì guò qiān wàn jiā,yī jiā fēi suǒ yī。
不及行尘影,犹随马蹄归。bù jí xíng chén yǐng,yóu suí mǎ tí guī。

秋馆雨夜

雍陶

夜雨空馆静,幽人起裴回。yè yǔ kōng guǎn jìng,yōu rén qǐ péi huí。
长安醉眠客,岂知新雁来。zhǎng ān zuì mián kè,qǐ zhī xīn yàn lái。

闻子规

雍陶

百鸟有啼时,子规声不歇。bǎi niǎo yǒu tí shí,zi guī shēng bù xiē。
春寒四邻静,独叫三更月。chūn hán sì lín jìng,dú jiào sān gèng yuè。

伤靡草

雍陶

靡草似客心,年年亦先死。mí cǎo shì kè xīn,nián nián yì xiān sǐ。
无由伴花落,暂得因风起。wú yóu bàn huā luò,zàn dé yīn fēng qǐ。

明月照高楼

雍陶

朗月何高高,楼中帘影寒。lǎng yuè hé gāo gāo,lóu zhōng lián yǐng hán。
一妇独含叹,四坐谁成欢。yī fù dú hán tàn,sì zuò shuí chéng huān。
时节屡已移,游旅杳不还。shí jié lǚ yǐ yí,yóu lǚ yǎo bù hái。
沧溟傥未涸,妾泪终不干。cāng míng tǎng wèi hé,qiè lèi zhōng bù gàn。
君若无定云,妾若不动山。jūn ruò wú dìng yún,qiè ruò bù dòng shān。
云行出山易,山逐云去难。yún xíng chū shān yì,shān zhú yún qù nán。
愿为边塞尘,因风委君颜。yuàn wèi biān sāi chén,yīn fēng wěi jūn yán。
君颜良洗多,荡妾浊水间。jūn yán liáng xǐ duō,dàng qiè zhuó shuǐ jiān。

少年行

雍陶

不倚军功有侠名,可怜毬猎少年情。bù yǐ jūn gōng yǒu xiá míng,kě lián qiú liè shǎo nián qíng。
戴铃健鹘随声下,撼佩骄骢弄影行。dài líng jiàn gǔ suí shēng xià,hàn pèi jiāo cōng nòng yǐng xíng。
觅匠重装燕客剑,对人新按越姬筝。mì jiàng zhòng zhuāng yàn kè jiàn,duì rén xīn àn yuè jī zhēng。
岂知儒者心偏苦,吟向秋风白发生。qǐ zhī rú zhě xīn piān kǔ,yín xiàng qiū fēng bái fā shēng。
101123456