古诗词

蒋维翰

春夜裁缝

蒋维翰

珠箔因风起,飞蛾入最能。zhū bó yīn fēng qǐ,fēi é rù zuì néng。
不教人夜作,方便杀明灯。bù jiào rén yè zuò,fāng biàn shā míng dēng。

春女怨

蒋维翰

白玉堂前一树梅,今朝忽见数花开。bái yù táng qián yī shù méi,jīn cháo hū jiàn shù huā kāi。
儿家门户寻常闭,春色因何入得来。ér jiā mén hù xún cháng bì,chūn sè yīn hé rù dé lái。

怨歌

蒋维翰

百尺珠楼临狭斜,新妆能唱美人车。bǎi chǐ zhū lóu lín xiá xié,xīn zhuāng néng chàng měi rén chē。
皆言贱妾红颜好,要自狂夫不忆家。jiē yán jiàn qiè hóng yán hǎo,yào zì kuáng fū bù yì jiā。

杂歌谣辞古

蒋维翰

美人怨何深,含情倚金阁。měi rén yuàn hé shēn,hán qíng yǐ jīn gé。
不颦复不语,红泪双双落。bù pín fù bù yǔ,hóng lèi shuāng shuāng luò。