古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
裴耀卿
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
敬酬张九龄当涂界留赠之作
唐
:
裴耀卿
茂先寔王佐,仲举信时英。
mào xiān shí wáng zuǒ,zhòng jǔ xìn shí yīng。
气睹冲天发,人将下榻迎。
qì dǔ chōng tiān fā,rén jiāng xià tà yíng。
圭符肃有命,江国远徂征。
guī fú sù yǒu mìng,jiāng guó yuǎn cú zhēng。
九派期方越,千钧或所轻。
jiǔ pài qī fāng yuè,qiān jūn huò suǒ qīng。
高帆出风迥,孤屿入云平。
gāo fān chū fēng jiǒng,gū yǔ rù yún píng。
遄迈嗟于役,离忧空自情。
chuán mài jiē yú yì,lí yōu kōng zì qíng。
饰簪陪早岁,接壤厕专城。
shì zān péi zǎo suì,jiē rǎng cè zhuān chéng。
旷别心弥轸,宏规义转倾。
kuàng bié xīn mí zhěn,hóng guī yì zhuǎn qīng。
徒然恨饥渴,况乃讽瑶琼。
tú rán hèn jī kě,kuàng nǎi fěng yáo qióng。
AI赏析
酬张九龄使风见示
唐
:
裴耀卿
兹地五湖邻,艰哉万里人。
zī dì wǔ hú lín,jiān zāi wàn lǐ rén。
惊飙翻是托,危浪亦相因。
jīng biāo fān shì tuō,wēi làng yì xiāng yīn。
宣室才华子,金闺讽议臣。
xuān shì cái huá zi,jīn guī fěng yì chén。
承明有三人,去去速归轮。
chéng míng yǒu sān rén,qù qù sù guī lún。
AI赏析