古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
蒋吉
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
闻歌竹枝
唐
:
蒋吉
巡堤听唱竹枝词,正是月高风静时。
xún dī tīng chàng zhú zhī cí,zhèng shì yuè gāo fēng jìng shí。
独向东南人不会,弟兄俱在楚江湄。
dú xiàng dōng nán rén bù huì,dì xiōng jù zài chǔ jiāng méi。
AI赏析
石城
唐
:
蒋吉
系缆石城下,恣吟怀暂开。
xì lǎn shí chéng xià,zì yín huái zàn kāi。
江人桡艇子,将谓莫愁来。
jiāng rén ráo tǐng zi,jiāng wèi mò chóu lái。
AI赏析
汉东道中
唐
:
蒋吉
九十九冈遥,天寒雪未消。
jiǔ shí jiǔ gāng yáo,tiān hán xuě wèi xiāo。
羸童牵瘦马,不敢过危桥。
léi tóng qiān shòu mǎ,bù gǎn guò wēi qiáo。
AI赏析
高溪有怀
唐
:
蒋吉
驻马高溪侧,旅人千里情。
zhù mǎ gāo xī cè,lǚ rén qiān lǐ qíng。
雁山山下水,还作此泉声。
yàn shān shān xià shuǐ,hái zuò cǐ quán shēng。
AI赏析
寄进士贾希
唐
:
蒋吉
恨苦泪不落,耿然东北心。
hèn kǔ lèi bù luò,gěng rán dōng běi xīn。
空囊与瘦马,羁绁意应深。
kōng náng yǔ shòu mǎ,jī xiè yì yīng shēn。
AI赏析
出塞
唐
:
蒋吉
瘦马羸童行背秦,暮鸦撩乱入残云。
shòu mǎ léi tóng xíng bèi qín,mù yā liāo luàn rù cán yún。
北风吹起寒营角,直至榆关人尽闻。
běi fēng chuī qǐ hán yíng jiǎo,zhí zhì yú guān rén jǐn wén。
AI赏析
旅泊
唐
:
蒋吉
霜月正高鹦鹉洲,美人清唱发红楼。
shuāng yuè zhèng gāo yīng wǔ zhōu,měi rén qīng chàng fā hóng lóu。
乡心暗逐秋江水,直到吴山脚下流。
xiāng xīn àn zhú qiū jiāng shuǐ,zhí dào wú shān jiǎo xià liú。
AI赏析
次青云驿
唐
:
蒋吉
马转栎林山鸟飞,商溪流水背残晖。
mǎ zhuǎn lì lín shān niǎo fēi,shāng xī liú shuǐ bèi cán huī。
行人几在青云路,底事风尘犹满衣。
xíng rén jǐ zài qīng yún lù,dǐ shì fēng chén yóu mǎn yī。
AI赏析
大庾驿有怀
唐
:
蒋吉
一囊书重百馀斤,邮吏宁知去计贫。
yī náng shū zhòng bǎi yú jīn,yóu lì níng zhī qù jì pín。
莫讶偏吟望乡句,明朝便见岭南人。
mò yà piān yín wàng xiāng jù,míng cháo biàn jiàn lǐng nán rén。
AI赏析
题商山修路僧院
唐
:
蒋吉
此地修行山几枯,草堂生计只瓶盂。
cǐ dì xiū xíng shān jǐ kū,cǎo táng shēng jì zhǐ píng yú。
支郎既解除艰险,试看人心平得无。
zhī láng jì jiě chú jiān xiǎn,shì kàn rén xīn píng dé wú。
AI赏析
题长安僧院
唐
:
蒋吉
出门争走九衢尘,总是浮生不了身。
chū mén zhēng zǒu jiǔ qú chén,zǒng shì fú shēng bù le shēn。
惟有水田衣下客,大家忙处作闲人。
wéi yǒu shuǐ tián yī xià kè,dà jiā máng chù zuò xián rén。
AI赏析
次商于感旧寄卢中丞
唐
:
蒋吉
昔年簪组隘丘门,今日旌幢一院存。
xī nián zān zǔ ài qiū mén,jīn rì jīng chuáng yī yuàn cún。
何事商于泪如雨,小儒偏受陆家恩。
hé shì shāng yú lèi rú yǔ,xiǎo rú piān shòu lù jiā ēn。
AI赏析
樵翁
唐
:
蒋吉
独入深山信脚行,惯当貙虎不曾惊。
dú rù shēn shān xìn jiǎo xíng,guàn dāng chū hǔ bù céng jīng。
路傍花发无心看,惟见枯枝刮眼明。
lù bàng huā fā wú xīn kàn,wéi jiàn kū zhī guā yǎn míng。
AI赏析
四老庙
唐
:
蒋吉
无端舍钓学干名,不得溪山养性情。
wú duān shě diào xué gàn míng,bù dé xī shān yǎng xìng qíng。
自省此身非达者,今朝羞拜四先生。
zì shěng cǐ shēn fēi dá zhě,jīn cháo xiū bài sì xiān shēng。
AI赏析
昭君冢
唐
:
蒋吉
曾为汉帝眼中人,今作狂胡陌上尘。
céng wèi hàn dì yǎn zhōng rén,jīn zuò kuáng hú mò shàng chén。
身死不知多少载,冢花犹带洛阳春。
shēn sǐ bù zhī duō shǎo zài,zhǒng huā yóu dài luò yáng chūn。
AI赏析