古诗词

齐己

秋夕寄诸侄

齐己

每到秋残夜,灯前忆故乡。měi dào qiū cán yè,dēng qián yì gù xiāng。
园林红橘柚,窗户碧潇湘。yuán lín hóng jú yòu,chuāng hù bì xiāo xiāng。
离别身垂老,艰难路去长。lí bié shēn chuí lǎo,jiān nán lù qù zhǎng。
弟兄应健在,兵火里耕桑。dì xiōng yīng jiàn zài,bīng huǒ lǐ gēng sāng。

谢炭

齐己

正拥寒灰次,何当惠寂寥。zhèng yōng hán huī cì,hé dāng huì jì liáo。
且留连夜向,未敢满炉烧。qiě liú lián yè xiàng,wèi gǎn mǎn lú shāo。
必恐吞难尽,唯愁拨易消。bì kǒng tūn nán jǐn,wéi chóu bō yì xiāo。
豪家捏为兽,红迸锦茵焦。háo jiā niē wèi shòu,hóng bèng jǐn yīn jiāo。

夏满日偶作寄孙支使

齐己

一百二十日,煎熬几不胜。yī bǎi èr shí rì,jiān áo jǐ bù shèng。
忆归沧海寺,冷倚翠崖棱。yì guī cāng hǎi sì,lěng yǐ cuì yá léng。
旧扇犹操执,新秋更郁蒸。jiù shàn yóu cāo zhí,xīn qiū gèng yù zhēng。
何当见凉月,拥衲访诗朋。hé dāng jiàn liáng yuè,yōng nà fǎng shī péng。

寄清溪道友

齐己

山门摇落空,霜霰满杉松。shān mén yáo luò kōng,shuāng xiàn mǎn shān sōng。
明月行禅处,青苔绕石重。míng yuè xíng chán chù,qīng tái rào shí zhòng。
泉声喧万壑,钟韵遍千峰。quán shēng xuān wàn hè,zhōng yùn biàn qiān fēng。
终去焚香老,同师大士踪。zhōng qù fén xiāng lǎo,tóng shī dà shì zōng。

谢重缘旧山水障子

齐己

敢望重缘饰,微茫洞壑春。gǎn wàng zhòng yuán shì,wēi máng dòng hè chūn。
坐看终未是,归卧始应真。zuò kàn zhōng wèi shì,guī wò shǐ yīng zhēn。
已觉心中朽,犹怜四面新。yǐ jué xīn zhōng xiǔ,yóu lián sì miàn xīn。
不因公子鉴,零落几成尘。bù yīn gōng zi jiàn,líng luò jǐ chéng chén。

寺居

齐己

邻井双梧上,一蝉鸣隔墙。lín jǐng shuāng wú shàng,yī chán míng gé qiáng。
依稀旧林日,撩乱绕山堂。yī xī jiù lín rì,liāo luàn rào shān táng。
难嘿吟风口,终清饮露肠。nán hēi yín fēng kǒu,zhōng qīng yǐn lù cháng。
老僧加护物,应任噪残阳。lǎo sēng jiā hù wù,yīng rèn zào cán yáng。

剃发

齐己

金刀闪冷光,一剃一清凉。jīn dāo shǎn lěng guāng,yī tì yī qīng liáng。
未免随朝夕,依前长雪霜。wèi miǎn suí cháo xī,yī qián zhǎng xuě shuāng。
夏林欹石腻,春涧水泉香。xià lín yī shí nì,chūn jiàn shuǐ quán xiāng。
向老凋疏尽,寒天不出房。xiàng lǎo diāo shū jǐn,hán tiān bù chū fáng。

谢高辇先辈寄新唱和集

齐己

敢谓神仙手,多怀老比丘。gǎn wèi shén xiān shǒu,duō huái lǎo bǐ qiū。
编联来鹿野,酬唱在龙楼。biān lián lái lù yě,chóu chàng zài lóng lóu。
洛浦精灵慑,邙山鬼魅愁。luò pǔ jīng líng shè,máng shān guǐ mèi chóu。
二南风雅道,从此化东周。èr nán fēng yǎ dào,cóng cǐ huà dōng zhōu。

送徐秀才游吴国

齐己

西江东注急,孤棹若流星。xī jiāng dōng zhù jí,gū zhào ruò liú xīng。
风浪相随白,云中独过青。fēng làng xiāng suí bái,yún zhōng dú guò qīng。
他时谁共说,此路我曾经。tā shí shuí gòng shuō,cǐ lù wǒ céng jīng。
好向吴朝看,衣冠尽汉庭。hǎo xiàng wú cháo kàn,yī guān jǐn hàn tíng。

忆在匡庐日

齐己

忆在匡庐日,秋风八月时。yì zài kuāng lú rì,qiū fēng bā yuè shí。
松声虎溪寺,塔影雁门师。sōng shēng hǔ xī sì,tǎ yǐng yàn mén shī。
步碧葳蕤径,吟香菡萏池。bù bì wēi ruí jìng,yín xiāng hàn dàn chí。
何当旧泉石,归去洗心脾。hé dāng jiù quán shí,guī qù xǐ xīn pí。

寄三觉山从益上人

齐己

山下人来说,多时不下山。shān xià rén lái shuō,duō shí bù xià shān。
是应终未是,闲得且须闲。shì yīng zhōng wèi shì,xián dé qiě xū xián。
海面云归窦,猿边月上关。hǎi miàn yún guī dòu,yuán biān yuè shàng guān。
寻思乱峰顶,空送衲僧还。xún sī luàn fēng dǐng,kōng sòng nà sēng hái。

残秋感怆

齐己

日日加衰病,心心趣寂寥。rì rì jiā shuāi bìng,xīn xīn qù jì liáo。
残阳起闲望,万木耸寒条。cán yáng qǐ xián wàng,wàn mù sǒng hán tiáo。
楚寺新为客,吴江旧看潮。chǔ sì xīn wèi kè,wú jiāng jiù kàn cháo。
此怀何以寄,风雨暮萧萧。cǐ huái hé yǐ jì,fēng yǔ mù xiāo xiāo。

寄南徐刘员外二首

齐己

竟陵兵革际,归复旧园林。jìng líng bīng gé jì,guī fù jiù yuán lín。
早岁为官苦,常闻说此心。zǎo suì wèi guān kǔ,cháng wén shuō cǐ xīn。
海边山夜上,城外寺秋寻。hǎi biān shān yè shàng,chéng wài sì qiū xún。
应讶嵩峰约,蹉跎直到今。yīng yà sōng fēng yuē,cuō tuó zhí dào jīn。

寄南徐刘员外二首

齐己

昼公评众制,姚监选诸文。zhòu gōng píng zhòng zhì,yáo jiān xuǎn zhū wén。
风雅谁收我,编联独有君。fēng yǎ shuí shōu wǒ,biān lián dú yǒu jūn。
馀生终此道,万事尽浮云。yú shēng zhōng cǐ dào,wàn shì jǐn fú yún。
争得重携手,探幽楚水濆。zhēng dé zhòng xié shǒu,tàn yōu chǔ shuǐ fén。

贻王秀才

齐己

功到难搜处,知难始是诗。gōng dào nán sōu chù,zhī nán shǐ shì shī。
自能探虎子,何虑屈男儿。zì néng tàn hǔ zi,hé lǜ qū nán ér。
此道真清气,前贤早白髭。cǐ dào zhēn qīng qì,qián xián zǎo bái zī。
须教至公手,不惜付丹枝。xū jiào zhì gōng shǒu,bù xī fù dān zhī。

赠孙生

齐己

见君诗自别,君是继诗人。jiàn jūn shī zì bié,jūn shì jì shī rén。
道出千途外,功争一字新。dào chū qiān tú wài,gōng zhēng yī zì xīn。
寂寥中影迹,霜雪里精神。jì liáo zhōng yǐng jì,shuāng xuě lǐ jīng shén。
待折东堂桂,归来更苦辛。dài zhé dōng táng guì,guī lái gèng kǔ xīn。

酬元员外

齐己

清洛碧嵩根,寒流白照门。qīng luò bì sōng gēn,hán liú bái zhào mén。
园林经难别,桃李几株存。yuán lín jīng nán bié,táo lǐ jǐ zhū cún。
衰老江南日,凄凉海上村。shuāi lǎo jiāng nán rì,qī liáng hǎi shàng cūn。
闲来晒朱绂,泪滴旧朝恩。xián lái shài zhū fú,lèi dī jiù cháo ēn。

与杨秀才话别

齐己

庾信哀何极,仲宣悲苦多。yǔ xìn āi hé jí,zhòng xuān bēi kǔ duō。
因思学文赋,不胜弄干戈。yīn sī xué wén fù,bù shèng nòng gàn gē。
自古有如此,于今终若何。zì gǔ yǒu rú cǐ,yú jīn zhōng ruò hé。
到头重策蹇,归去旧烟萝。dào tóu zhòng cè jiǎn,guī qù jiù yān luó。

寄何崇丘员外

齐己

门底桃源水,涵空复映山。mén dǐ táo yuán shuǐ,hán kōng fù yìng shān。
高吟烟雨霁,残日郡楼间。gāo yín yān yǔ jì,cán rì jùn lóu jiān。
变俗真无事,分题是不闲。biàn sú zhēn wú shì,fēn tí shì bù xián。
寻思章岸见,全未有年颜。xún sī zhāng àn jiàn,quán wèi yǒu nián yán。

赠刘五经

齐己

往年长白山,发愤忍饥寒。wǎng nián zhǎng bái shān,fā fèn rěn jī hán。
扫叶雪霜湿,读书唇齿乾。sǎo yè xuě shuāng shī,dú shū chún chǐ qián。
群经通讲解,八十尚轻安。qún jīng tōng jiǎng jiě,bā shí shàng qīng ān。
今日江南寺,相逢话世难。jīn rì jiāng nán sì,xiāng féng huà shì nán。