古诗词

齐己

湖西逸人

齐己

老隐洞庭西,渔樵共一溪。lǎo yǐn dòng tíng xī,yú qiáo gòng yī xī。
琴前孤鹤影,石上远僧题。qín qián gū hè yǐng,shí shàng yuǎn sēng tí。
橘柚园林熟,蒹葭径路迷。jú yòu yuán lín shú,jiān jiā jìng lù mí。
君能许邻并,分药斸春畦。jūn néng xǔ lín bìng,fēn yào zhǔ chūn qí。

江行早发

齐己

舟子相呼起,长江未五更。zhōu zi xiāng hū qǐ,zhǎng jiāng wèi wǔ gèng。
几看星月在,犹带梦魂行。jǐ kàn xīng yuè zài,yóu dài mèng hún xíng。
鸟乱村林迥,人喧水栅横。niǎo luàn cūn lín jiǒng,rén xuān shuǐ zhà héng。
苍茫平野外,渐认远峰名。cāng máng píng yě wài,jiàn rèn yuǎn fēng míng。

宜阳道中作

齐己

宜阳南面路,下岳又经过。yí yáng nán miàn lù,xià yuè yòu jīng guò。
枫叶红遮店,芒花白满坡。fēng yè hóng zhē diàn,máng huā bái mǎn pō。
猿无山渐薄,雁众水还多。yuán wú shān jiàn báo,yàn zhòng shuǐ hái duō。
日落犹前去,诸村牧竖歌。rì luò yóu qián qù,zhū cūn mù shù gē。

落日

齐己

晚照背高台,残钟残角催。wǎn zhào bèi gāo tái,cán zhōng cán jiǎo cuī。
能销几度落,已是半生来。néng xiāo jǐ dù luò,yǐ shì bàn shēng lái。
吹叶阴风发,漫空暝色回。chuī yè yīn fēng fā,màn kōng míng sè huí。
因思古人事,更变尽尘埃。yīn sī gǔ rén shì,gèng biàn jǐn chén āi。

春兴

齐己

柳暖莺多语,花明草尽长。liǔ nuǎn yīng duō yǔ,huā míng cǎo jǐn zhǎng。
风流在诗句,牵率绕池塘。fēng liú zài shī jù,qiān lǜ rào chí táng。
叫切禽名宇,飞忙蝶姓庄。jiào qiè qín míng yǔ,fēi máng dié xìng zhuāng。
时来真可惜,自勉掇兰芳。shí lái zhēn kě xī,zì miǎn duō lán fāng。

远山

齐己

天际云根破,寒山列翠回。tiān jì yún gēn pò,hán shān liè cuì huí。
幽人当立久,白鸟背飞来。yōu rén dāng lì jiǔ,bái niǎo bèi fēi lái。
瀑溅何州地,僧寻几峤苔。pù jiàn hé zhōu dì,sēng xún jǐ jiào tái。
终须拂巾履,独去谢尘埃。zhōng xū fú jīn lǚ,dú qù xiè chén āi。

和郑谷郎中幽栖之什

齐己

谁知闲退迹,门径入寒汀。shuí zhī xián tuì jì,mén jìng rù hán tīng。
静倚云僧杖,孤看野烧星。jìng yǐ yún sēng zhàng,gū kàn yě shāo xīng。
墨沾吟石黑,苔染钓船青。mò zhān yín shí hēi,tái rǎn diào chuán qīng。
相对唯溪寺,初宵闻念经。xiāng duì wéi xī sì,chū xiāo wén niàn jīng。

勉道林谦光鸿蕴二侄

齐己

旧林诸侄在,还住本师房。jiù lín zhū zhí zài,hái zhù běn shī fáng。
共扫焚修地,同闻水石香。gòng sǎo fén xiū dì,tóng wén shuǐ shí xiāng。
莫将闲世界,拟敌好时光。mò jiāng xián shì jiè,nǐ dí hǎo shí guāng。
须看南山下,无名冢满冈。xū kàn nán shān xià,wú míng zhǒng mǎn gāng。

渚宫自勉二首

齐己

晨午殊丰足,伊何挠肺肠。chén wǔ shū fēng zú,yī hé náo fèi cháng。
形容侵老病,山水忆韬藏。xíng róng qīn lǎo bìng,shān shuǐ yì tāo cáng。
必谢金台去,还携铁锡将。bì xiè jīn tái qù,hái xié tiě xī jiāng。
东林露坛畔,旧对白莲房。dōng lín lù tán pàn,jiù duì bái lián fáng。

渚宫自勉二首

齐己

毕竟拟何求,随缘去住休。bì jìng nǐ hé qiú,suí yuán qù zhù xiū。
天涯游胜境,海上宿仙洲。tiān yá yóu shèng jìng,hǎi shàng sù xiān zhōu。
梦好寻无迹,诗成旋不留。mèng hǎo xún wú jì,shī chéng xuán bù liú。
从他笑轻事,独自忆庄周。cóng tā xiào qīng shì,dú zì yì zhuāng zhōu。

谢㴩湖茶

齐己

㴩湖唯上贡,何以惠寻常。yōng hú wéi shàng gòng,hé yǐ huì xún cháng。
还是诗心苦,堪消蜡面香。hái shì shī xīn kǔ,kān xiāo là miàn xiāng。
碾声通一室,烹色带残阳。niǎn shēng tōng yī shì,pēng sè dài cán yáng。
若有新春者,西来信勿忘。ruò yǒu xīn chūn zhě,xī lái xìn wù wàng。

寄归州马判官

齐己

郡带女?名,民康境亦宁。jùn dài nǚ míng,mín kāng jìng yì níng。
晏梳秋鬓白,闲坐暮山青。yàn shū qiū bìn bái,xián zuò mù shān qīng。
赠客椒初熟,寻僧酒半醒。zèng kè jiāo chū shú,xún sēng jiǔ bàn xǐng。
应怀旧居处,歌管隔墙听。yīng huái jiù jū chù,gē guǎn gé qiáng tīng。

倦客

齐己

闭眼即开门,人间事倦闻。bì yǎn jí kāi mén,rén jiān shì juàn wén。
如何迎好客,不似看闲云。rú hé yíng hǎo kè,bù shì kàn xián yún。
少欲资三要,多言让十分。shǎo yù zī sān yào,duō yán ràng shí fēn。
疏慵本吾性,任笑早离群。shū yōng běn wú xìng,rèn xiào zǎo lí qún。

送灵{巩/言}上人游五台

齐己

此去清凉顶,期瞻大圣容。cǐ qù qīng liáng dǐng,qī zhān dà shèng róng。
便应过洛水,即未上嵩峰。biàn yīng guò luò shuǐ,jí wèi shàng sōng fēng。
残照催行影,幽林惜驻踪。cán zhào cuī xíng yǐng,yōu lín xī zhù zōng。
想登金阁望,东北极兵锋。xiǎng dēng jīn gé wàng,dōng běi jí bīng fēng。

静坐

齐己

坐卧与行住,入禅还出吟。zuò wò yǔ xíng zhù,rù chán hái chū yín。
也应长日月,消得个身心。yě yīng zhǎng rì yuè,xiāo dé gè shēn xīn。
默论相如少,黄梅付嘱深。mò lùn xiāng rú shǎo,huáng méi fù zhǔ shēn。
门前古松径,时起步清阴。mén qián gǔ sōng jìng,shí qǐ bù qīng yīn。

谢虚中上人寄示题天策阁诗

齐己

天策二首作,境幽搜亦玄。tiān cè èr shǒu zuò,jìng yōu sōu yì xuán。
阁横三楚上,题挂九霄边。gé héng sān chǔ shàng,tí guà jiǔ xiāo biān。
寺额因标胜,诗人合遇贤。sì é yīn biāo shèng,shī rén hé yù xián。
他时谁倚槛,吟此岂忘筌。tā shí shuí yǐ kǎn,yín cǐ qǐ wàng quán。

荆门寄怀章供奉兼呈幕中知己

齐己

紫衣居贵上,青衲老关中。zǐ yī jū guì shàng,qīng nà lǎo guān zhōng。
事佛门相似,朝天路不同。shì fú mén xiāng shì,cháo tiān lù bù tóng。
神凝无恶梦,诗澹老真风。shén níng wú è mèng,shī dàn lǎo zhēn fēng。
闻道知音在,官高信莫通。wén dào zhī yīn zài,guān gāo xìn mò tōng。

江令石

齐己

思量江令意,爱石甚悠悠。sī liàng jiāng lìng yì,ài shí shén yōu yōu。
贪向深宫去,死同亡国休。tān xiàng shēn gōng qù,sǐ tóng wáng guó xiū。
两株荒草里,千古暮江头。liǎng zhū huāng cǎo lǐ,qiān gǔ mù jiāng tóu。
若似黄金贵,隋军也不留。ruò shì huáng jīn guì,suí jūn yě bù liú。

月下作

齐己

良夜如清昼,幽人在小庭。liáng yè rú qīng zhòu,yōu rén zài xiǎo tíng。
满空垂列宿,那个是文星。mǎn kōng chuí liè sù,nà gè shì wén xīng。
世界归谁是,心魂向自宁。shì jiè guī shuí shì,xīn hún xiàng zì níng。
何当见尧舜,重为造生灵。hé dāng jiàn yáo shùn,zhòng wèi zào shēng líng。

游道林寺四绝亭观宋杜诗版

齐己

宋杜诗题在,风骚到此真。sòng dù shī tí zài,fēng sāo dào cǐ zhēn。
独来终日看,一为拂秋尘。dú lái zhōng rì kàn,yī wèi fú qiū chén。
古石生寒仞,春松脱老鳞。gǔ shí shēng hán rèn,chūn sōng tuō lǎo lín。
高僧眼根静,应见客吟神。gāo sēng yǎn gēn jìng,yīng jiàn kè yín shén。