古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
刘延坚
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
观岳寿寺松因课留题
唐
:
刘延坚
植来高节岁经霜,浓翠穿云出上方。
zhí lái gāo jié suì jīng shuāng,nóng cuì chuān yún chū shàng fāng。
花界静标千树秀,禅心闲对四时凉。
huā jiè jìng biāo qiān shù xiù,chán xīn xián duì sì shí liáng。
根蟠藓石龙形老,乳滴金沙琥珀香。
gēn pán xiǎn shí lóng xíng lǎo,rǔ dī jīn shā hǔ pò xiāng。
为爱奇材看在尽,题诗留在远公房。
wèi ài qí cái kàn zài jǐn,tí shī liú zài yuǎn gōng fáng。
AI赏析
寓止观中因抒感怀
唐
:
刘延坚
伯阳宫馆好烟霞,知换浮生几岁华。
bó yáng gōng guǎn hǎo yān xiá,zhī huàn fú shēng jǐ suì huá。
虽访灵芝身不远,未逢真诀道还赊。
suī fǎng líng zhī shēn bù yuǎn,wèi féng zhēn jué dào hái shē。
玉清难测无穷景,金露能摧有限花。
yù qīng nán cè wú qióng jǐng,jīn lù néng cuī yǒu xiàn huā。
南待总抛荣辱了,始应亲近得仙家。
nán dài zǒng pāo róng rǔ le,shǐ yīng qīn jìn dé xiān jiā。
AI赏析