古诗词

刘知几

咏史

刘知几

泛泛水中萍,离离岸傍草。fàn fàn shuǐ zhōng píng,lí lí àn bàng cǎo。
逐浪高复下,从风起还倒。zhú làng gāo fù xià,cóng fēng qǐ hái dào。
人生不若兹,处世安可保?rén shēng bù ruò zī,chù shì ān kě bǎo?
遽瑗仕卫国,屈伸随世道。jù yuàn shì wèi guó,qū shēn suí shì dào。
方朔隐汉朝,易农以为宝。fāng shuò yǐn hàn cháo,yì nóng yǐ wèi bǎo。
饮啄得其性,从容成寿考。yǐn zhuó dé qí xìng,cóng róng chéng shòu kǎo。
南国有狂生,形容独枯槁。nán guó yǒu kuáng shēng,xíng róng dú kū gǎo。
作赋刺椒兰,投江溺流潦。zuò fù cì jiāo lán,tóu jiāng nì liú lǎo。
达人无不可,委运推苍昊。dá rén wú bù kě,wěi yùn tuī cāng hào。
何为明自销,取讥于楚老?hé wèi míng zì xiāo,qǔ jī yú chǔ lǎo?

次河神庙虞参军船先发余阻风不进寒夜旅泊

刘知几

朝谒冯夷祠,夕投孟津渚。cháo yè féng yí cí,xī tóu mèng jīn zhǔ。
风长川淼漫,河阔舟容与。fēng zhǎng chuān miǎo màn,hé kuò zhōu róng yǔ。
回首望归途,连山暧相拒。huí shǒu wàng guī tú,lián shān ài xiāng jù。
落帆遵迥岸,辍榜依孤屿。luò fān zūn jiǒng àn,chuò bǎng yī gū yǔ。
复值惊波息,戒徒候前侣。fù zhí jīng bō xī,jiè tú hòu qián lǚ。
川路虽未遥,心期顿为阻。chuān lù suī wèi yáo,xīn qī dùn wèi zǔ。
沉沉落日暮,切切凉飙举。chén chén luò rì mù,qiè qiè liáng biāo jǔ。
白露湿寒葭,苍烟晦平楚。bái lù shī hán jiā,cāng yān huì píng chǔ。
啼猿响岩谷,泪鹤闻河溆。tí yuán xiǎng yán gǔ,lèi hè wén hé xù。
此时怀故人,依然怆行旅。cǐ shí huái gù rén,yī rán chuàng xíng lǚ。
何当欣既觏,郁陶共君叙。hé dāng xīn jì gòu,yù táo gòng jūn xù。

读《汉书》作

刘知几

汉王有天下,欻起布衣中。hàn wáng yǒu tiān xià,chuā qǐ bù yī zhōng。
奋飞出草泽,啸咤驭群雄。fèn fēi chū cǎo zé,xiào zhà yù qún xióng。
淮阴既附凤,黥彭亦攀龙。huái yīn jì fù fèng,qíng péng yì pān lóng。
一朝逢运会,南面皆王公。yī cháo féng yùn huì,nán miàn jiē wáng gōng。
鱼得自忘筌,鸟尽必藏弓。yú dé zì wàng quán,niǎo jǐn bì cáng gōng。
咄嗟罹鼎俎,赤族无遗踪。duō jiē lí dǐng zǔ,chì zú wú yí zōng。
智哉张子房,处世独为工。zhì zāi zhāng zi fáng,chù shì dú wèi gōng。
功成薄受赏,高举追赤松。gōng chéng báo shòu shǎng,gāo jǔ zhuī chì sōng。
知止信无辱,身安道亦隆。zhī zhǐ xìn wú rǔ,shēn ān dào yì lóng。
悠悠千载后,击抃仰遗风。yōu yōu qiān zài hòu,jī biàn yǎng yí fēng。

郊庙歌辞

刘知几

妙算申帷幄,神谋出庙廷。miào suàn shēn wéi wò,shén móu chū miào tíng。
两阶文物备,七德武功成。liǎng jiē wén wù bèi,qī dé wǔ gōng chéng。
校猎长杨苑,屯军细柳营。xiào liè zhǎng yáng yuàn,tún jūn xì liǔ yíng。
将军献凯入,歌舞溢重城。jiāng jūn xiàn kǎi rù,gē wǔ yì zhòng chéng。