古诗词

薛能

酬泗州韦中丞埇上日寄赠兼次本韵

薛能

鲁儒相悟欲成空,学尽文章不见功。lǔ rú xiāng wù yù chéng kōng,xué jǐn wén zhāng bù jiàn gōng。
官自掖垣飘海上,镇从随岸入山中。guān zì yē yuán piāo hǎi shàng,zhèn cóng suí àn rù shān zhōng。
尝遭火发瞿云宅,争得天如老氏弓。cháng zāo huǒ fā qú yún zhái,zhēng dé tiān rú lǎo shì gōng。
何意杜陵怀宝客,也随迷路出关东。hé yì dù líng huái bǎo kè,yě suí mí lù chū guān dōng。

新雪

薛能

细落粗和忽复繁,顿清朝市不闻喧。xì luò cū hé hū fù fán,dùn qīng cháo shì bù wén xuān。
天迷皓色风何乱,地湿春泥土半翻。tiān mí hào sè fēng hé luàn,dì shī chūn ní tǔ bàn fān。
香暖会中怀岳寺,樵鸣村外想家园。xiāng nuǎn huì zhōng huái yuè sì,qiáo míng cūn wài xiǎng jiā yuán。
闲吟只爱煎茶澹,斡破平光向近轩。xián yín zhǐ ài jiān chá dàn,wò pò píng guāng xiàng jìn xuān。

送判官赴京

薛能

阙下情偏已绝稀,天涯身远复相依。quē xià qíng piān yǐ jué xī,tiān yá shēn yuǎn fù xiāng yī。
庭花每对从容落,夜烛多同笑语归。tíng huā měi duì cóng róng luò,yè zhú duō tóng xiào yǔ guī。
君子是行应柏署,鄙人何望即柴扉。jūn zi shì xíng yīng bǎi shǔ,bǐ rén hé wàng jí chái fēi。
青云若遇交亲话,白璧无心待发挥。qīng yún ruò yù jiāo qīn huà,bái bì wú xīn dài fā huī。

丁巳上元日放三雉

薛能

婴网虽皆困,褰笼喜共归。yīng wǎng suī jiē kùn,qiān lóng xǐ gòng guī。
无心期尔报,相见莫惊飞。wú xīn qī ěr bào,xiāng jiàn mò jīng fēi。

口号

薛能

素脊鸣秋杖,乌靴响暮厅。sù jí míng qiū zhàng,wū xuē xiǎng mù tīng。
刃飞三尺雪,白日落文星。rèn fēi sān chǐ xuě,bái rì luò wén xīng。

荔枝

薛能

颗如松子色如樱,未识蹉跎欲半生。kē rú sōng zi sè rú yīng,wèi shí cuō tuó yù bàn shēng。
岁杪监州曾见树,时新入座久闻名。suì miǎo jiān zhōu céng jiàn shù,shí xīn rù zuò jiǔ wén míng。

寓题

薛能

王泽犹来雅在新,尚词微事可愁人。wáng zé yóu lái yǎ zài xīn,shàng cí wēi shì kě chóu rén。
淫哇满眼关雎弱,犹贺清朝有此身。yín wa mǎn yǎn guān jū ruò,yóu hè qīng cháo yǒu cǐ shēn。

望蜀亭

薛能

树簇烟迷蜀国深,岭头分界恋登临。shù cù yān mí shǔ guó shēn,lǐng tóu fēn jiè liàn dēng lín。
前轩一望无他处,从此西川只在心。qián xuān yī wàng wú tā chù,cóng cǐ xī chuān zhǐ zài xīn。

游嘉州

薛能

山屐经过满径踪,隔溪遥见夕阳舂。shān jī jīng guò mǎn jìng zōng,gé xī yáo jiàn xī yáng chōng。
当时诸葛成何事,只合终身作卧龙。dāng shí zhū gé chéng hé shì,zhǐ hé zhōng shēn zuò wò lóng。

自讽

薛能

千题万咏过三旬,忘食贪魔作瘦人。qiān tí wàn yǒng guò sān xún,wàng shí tān mó zuò shòu rén。
行处便吟君莫笑,就中诗病不任春。xíng chù biàn yín jūn mò xiào,jiù zhōng shī bìng bù rèn chūn。

乞假归题候馆

薛能

仆带雕弓马似飞,老莱衣上著戎衣。pū dài diāo gōng mǎ shì fēi,lǎo lái yī shàng zhù róng yī。
邮亭不暇吟山水,塞外经年皆未归。yóu tíng bù xiá yín shān shuǐ,sāi wài jīng nián jiē wèi guī。

监郡犍为将归使府登

薛能

几日监临向蜀春,错抛歌酒强忧人。jǐ rì jiān lín xiàng shǔ chūn,cuò pāo gē jiǔ qiáng yōu rén。
江楼一望西归去,不负嘉州只负身。jiāng lóu yī wàng xī guī qù,bù fù jiā zhōu zhǐ fù shēn。

过象耳山二首

薛能

一色青松几万栽,异香薰路带花开。yī sè qīng sōng jǐ wàn zāi,yì xiāng xūn lù dài huā kāi。
山门欲别心潜愿,更到蜀中还到来。shān mén yù bié xīn qián yuàn,gèng dào shǔ zhōng hái dào lái。

过象耳山二首

薛能

到处逢山便欲登,自疑身作往来僧。dào chù féng shān biàn yù dēng,zì yí shēn zuò wǎng lái sēng。
徒行至此三千里,不是有缘应不能。tú xíng zhì cǐ sān qiān lǐ,bù shì yǒu yuán yīng bù néng。

圣灯

薛能

莽莽空中稍稍灯,坐看迷浊变清澄。mǎng mǎng kōng zhōng shāo shāo dēng,zuò kàn mí zhuó biàn qīng chéng。
须知火尽烟无益,一夜栏边说向僧。xū zhī huǒ jǐn yān wú yì,yī yè lán biān shuō xiàng sēng。

过昌利观有怀

薛能

万仞云峰八石泉,李君仙后更谁仙。wàn rèn yún fēng bā shí quán,lǐ jūn xiān hòu gèng shuí xiān。
我来驻马人何问,老柏无多不种田。wǒ lái zhù mǎ rén hé wèn,lǎo bǎi wú duō bù zhǒng tián。

蜀路

薛能

剑阁缘云拂斗魁,疾风生树过龙媒。jiàn gé yuán yún fú dòu kuí,jí fēng shēng shù guò lóng méi。
前程憩罢知无益,但是驽蹄亦到来。qián chéng qì bà zhī wú yì,dàn shì nú tí yì dào lái。

山下偶作

薛能

零雨沾山百草香,树梢高顶尽斜阳。líng yǔ zhān shān bǎi cǎo xiāng,shù shāo gāo dǐng jǐn xié yáng。
横流巨石皆堪住,何事无僧有石房。héng liú jù shí jiē kān zhù,hé shì wú sēng yǒu shí fáng。

伏牛山

薛能

虎蹲峰状屈名牛,落日连村好望秋。hǔ dūn fēng zhuàng qū míng niú,luò rì lián cūn hǎo wàng qiū。
不为时危耕不得,一犁风雨便归休。bù wèi shí wēi gēng bù dé,yī lí fēng yǔ biàn guī xiū。

春题

薛能

柳莫摇摇花莫开,此心因病亦成灰。liǔ mò yáo yáo huā mò kāi,cǐ xīn yīn bìng yì chéng huī。
人生只有家园乐,及取春农归去来。rén shēng zhǐ yǒu jiā yuán lè,jí qǔ chūn nóng guī qù lái。