古诗词
诗词
作者
名句
古籍
搜索
薛奇童
朝代:
三国(178)
五代十国(2281)
元(50916)
南北朝(491)
唐(38807)
宋(190430)
明(165497)
晋(181)
汉(362)
清(86334)
秦(7)
金(1111)
隋(1055)
楚宫词
唐
:
薛奇童
日晚梧桐落,微寒入禁垣。
rì wǎn wú tóng luò,wēi hán rù jìn yuán。
月悬三雀观,霜度万秋门。
yuè xuán sān què guān,shuāng dù wàn qiū mén。
艳舞矜新宠,愁容泣旧恩。
yàn wǔ jīn xīn chǒng,chóu róng qì jiù ēn。
不堪深殿里,帘外欲黄昏。
bù kān shēn diàn lǐ,lián wài yù huáng hūn。
AI赏析
拟古
唐
:
薛奇童
沙尘朝蔽日,失道还相遇。
shā chén cháo bì rì,shī dào hái xiāng yù。
寒影波上云,秋声月前树。
hán yǐng bō shàng yún,qiū shēng yuè qián shù。
川气生晓夕,野阴乍烟雾。
chuān qì shēng xiǎo xī,yě yīn zhà yān wù。
沈沈滮池水,人马不敢渡。
shěn shěn biāo chí shuǐ,rén mǎ bù gǎn dù。
吮痈世所薄,挟纩恩难顾。
shǔn yōng shì suǒ báo,xié kuàng ēn nán gù。
不见古时人,中宵泪横注。
bù jiàn gǔ shí rén,zhōng xiāo lèi héng zhù。
AI赏析
和李起居秋夜之作
唐
:
薛奇童
过庭闻礼日,趋侍记言回。
guò tíng wén lǐ rì,qū shì jì yán huí。
独卧玉窗前,卷帘残雨来。
dú wò yù chuāng qián,juǎn lián cán yǔ lái。
高秋南斗转,凉夜北堂开。
gāo qiū nán dòu zhuǎn,liáng yè běi táng kāi。
水影入朱户,萤光生绿苔。
shuǐ yǐng rù zhū hù,yíng guāng shēng lǜ tái。
简成良史笔,年是洛阳才。
jiǎn chéng liáng shǐ bǐ,nián shì luò yáng cái。
莫重白云意,时人许上台。
mò zhòng bái yún yì,shí rén xǔ shàng tái。
AI赏析
吴声子夜歌
唐
:
薛奇童
净扫黄金阶,飞霜皓如雪。
jìng sǎo huáng jīn jiē,fēi shuāng hào rú xuě。
下帘弹箜篌,不忍见秋月。
xià lián dàn kōng hóu,bù rěn jiàn qiū yuè。
AI赏析
塞下曲
唐
:
薛奇童
骄虏初南下,烟尘暗国中。
jiāo lǔ chū nán xià,yān chén àn guó zhōng。
独召李将军,夜开甘泉宫。
dú zhào lǐ jiāng jūn,yè kāi gān quán gōng。
一身许明主,万里总元戎。
yī shēn xǔ míng zhǔ,wàn lǐ zǒng yuán róng。
霜甲卧不暖,夜半闻边风。
shuāng jiǎ wò bù nuǎn,yè bàn wén biān fēng。
胡天早飞雪,荒徼多转蓬。
hú tiān zǎo fēi xuě,huāng jiǎo duō zhuǎn péng。
寒云覆水重,秋气连海空。
hán yún fù shuǐ zhòng,qiū qì lián hǎi kōng。
金鞍谁家子,上马鸣角弓。
jīn ān shuí jiā zi,shàng mǎ míng jiǎo gōng。
自是幽并客,非论爱立功。
zì shì yōu bìng kè,fēi lùn ài lì gōng。
AI赏析
云中行
唐
:
薛奇童
云中小儿吹金管,向晚因风一川满。
yún zhōng xiǎo ér chuī jīn guǎn,xiàng wǎn yīn fēng yī chuān mǎn。
塞北云高心已悲,城南木落肠堪断。
sāi běi yún gāo xīn yǐ bēi,chéng nán mù luò cháng kān duàn。
忆昔魏家都此方,凉风观前朝百王。
yì xī wèi jiā dōu cǐ fāng,liáng fēng guān qián cháo bǎi wáng。
千门晓映山川色,双阙遥连日月光。
qiān mén xiǎo yìng shān chuān sè,shuāng quē yáo lián rì yuè guāng。
举杯称寿永相保,日夕歌钟彻清昊。
jǔ bēi chēng shòu yǒng xiāng bǎo,rì xī gē zhōng chè qīng hào。
将军汗马百战场,天子射兽五原草。
jiāng jūn hàn mǎ bǎi zhàn chǎng,tiān zi shè shòu wǔ yuán cǎo。
寂寞金舆去不归,陵上黄尘满路飞。
jì mò jīn yú qù bù guī,líng shàng huáng chén mǎn lù fēi。
河边不语伤流水,川上含情叹落晖。
hé biān bù yǔ shāng liú shuǐ,chuān shàng hán qíng tàn luò huī。
此时独立无所见,日暮寒风吹客衣。
cǐ shí dú lì wú suǒ jiàn,rì mù hán fēng chuī kè yī。
AI赏析
楚宫词二首其一
唐
:
薛奇童
禁苑春风起,流莺绕合欢。
jìn yuàn chūn fēng qǐ,liú yīng rào hé huān。
玉窗通日气,珠箔卷轻寒。
yù chuāng tōng rì qì,zhū bó juǎn qīng hán。
杨叶垂金砌,梨花入井阑。
yáng yè chuí jīn qì,lí huā rù jǐng lán。
君王好长袖,新作舞衣宽。
jūn wáng hǎo zhǎng xiù,xīn zuò wǔ yī kuān。
AI赏析