古诗词

薛馧

赠故人

薛馧

昔别容如玉,今来鬓若丝。xī bié róng rú yù,jīn lái bìn ruò sī。
泪痕应共见,肠断阿谁知。lèi hén yīng gòng jiàn,cháng duàn ā shuí zhī。

赠郑女郎

薛馧

艳阳灼灼河洛神,珠帘绣户青楼春。yàn yáng zhuó zhuó hé luò shén,zhū lián xiù hù qīng lóu chūn。
能弹箜篌弄纤指,愁杀门前少年子。néng dàn kōng hóu nòng xiān zhǐ,chóu shā mén qián shǎo nián zi。
笑开一面红粉妆,东园几树桃花死。xiào kāi yī miàn hóng fěn zhuāng,dōng yuán jǐ shù táo huā sǐ。
朝理曲,暮理曲,独坐窗前一片玉。cháo lǐ qū,mù lǐ qū,dú zuò chuāng qián yī piàn yù。
行也娇,坐也娇,见之令人魂魄销。xíng yě jiāo,zuò yě jiāo,jiàn zhī lìng rén hún pò xiāo。
堂前锦褥红地炉,绿沉香榼倾屠苏。táng qián jǐn rù hóng dì lú,lǜ chén xiāng kē qīng tú sū。
解佩时时歇歌管,芙蓉帐里兰麝满。jiě pèi shí shí xiē gē guǎn,fú róng zhàng lǐ lán shè mǎn。
晚起罗衣香不断,灭烛每嫌秋夜短。wǎn qǐ luó yī xiāng bù duàn,miè zhú měi xián qiū yè duǎn。

古意

薛馧

昨夜巫山中,失却阳台女。zuó yè wū shān zhōng,shī què yáng tái nǚ。
朝来香阁里,独伴楚王语。cháo lái xiāng gé lǐ,dú bàn chǔ wáng yǔ。