古诗词

罗虬

比红儿诗

罗虬

虢国夫人照夜玑,若为求得与红儿。guó guó fū rén zhào yè jī,ruò wèi qiú dé yǔ hóng ér。
醉和香态浓春睡,一树繁花偃绣帏。zuì hé xiāng tài nóng chūn shuì,yī shù fán huā yǎn xiù wéi。

比红儿诗

罗虬

知有持盈玉叶冠,剪云裁月照人寒。zhī yǒu chí yíng yù yè guān,jiǎn yún cái yuè zhào rén hán。
若使红儿风帽戴,直使瑶池会上看。ruò shǐ hóng ér fēng mào dài,zhí shǐ yáo chí huì shàng kàn。

比红儿诗

罗虬

明媚何曾让玉环,破瓜年几百花颜。míng mèi hé céng ràng yù huán,pò guā nián jǐ bǎi huā yán。
若教貌向南朝见,定却梅妆似等闲。ruò jiào mào xiàng nán cháo jiàn,dìng què méi zhuāng shì děng xián。

比红儿诗

罗虬

世事悠悠未足称,肯将闲事更争能。shì shì yōu yōu wèi zú chēng,kěn jiāng xián shì gèng zhēng néng。
自从命向红儿去,不欲留心在裂缯。zì cóng mìng xiàng hóng ér qù,bù yù liú xīn zài liè zēng。

比红儿诗

罗虬

自隐新从梦里来,岭云微步下阳台。zì yǐn xīn cóng mèng lǐ lái,lǐng yún wēi bù xià yáng tái。
含情一向春风笑,羞杀凡花尽不开。hán qíng yī xiàng chūn fēng xiào,xiū shā fán huā jǐn bù kāi。

比红儿诗

罗虬

舍却青娥换玉鞍,古来公子苦无端。shě què qīng é huàn yù ān,gǔ lái gōng zi kǔ wú duān。
莫言一匹追风马,天骥牵来也不看。mò yán yī pǐ zhuī fēng mǎ,tiān jì qiān lái yě bù kàn。

比红儿诗

罗虬

槛外花低瑞露浓,梦魂惊觉晕春容。kǎn wài huā dī ruì lù nóng,mèng hún jīng jué yūn chūn róng。
凭君细看红儿貌,最称严妆待晓钟。píng jūn xì kàn hóng ér mào,zuì chēng yán zhuāng dài xiǎo zhōng。

比红儿诗

罗虬

薄罗轻剪越溪纹,鸦翅低垂两鬓分。báo luó qīng jiǎn yuè xī wén,yā chì dī chuí liǎng bìn fēn。
料得相如偷见面,不应琴里挑文君。liào dé xiāng rú tōu jiàn miàn,bù yīng qín lǐ tiāo wén jūn。

比红儿诗

罗虬

南国东邻各一时,后来惟有杜红儿。nán guó dōng lín gè yī shí,hòu lái wéi yǒu dù hóng ér。
若教楚国宫人见,羞把腰身并柳枝。ruò jiào chǔ guó gōng rén jiàn,xiū bǎ yāo shēn bìng liǔ zhī。

比红儿诗

罗虬

照耀金钗簇腻鬟,见时直向画屏间。zhào yào jīn chāi cù nì huán,jiàn shí zhí xiàng huà píng jiān。
黄姑阿母能判剖,十斛明珠也是闲。huáng gū ā mǔ néng pàn pōu,shí hú míng zhū yě shì xián。

比红儿诗

罗虬

轻小休夸似燕身,生来占断紫宫春。qīng xiǎo xiū kuā shì yàn shēn,shēng lái zhàn duàn zǐ gōng chūn。
汉皇若遇红儿貌,掌上无因著别人。hàn huáng ruò yù hóng ér mào,zhǎng shàng wú yīn zhù bié rén。

比红儿诗

罗虬

鹦鹉娥如裛露红,镜前眉样自深宫。yīng wǔ é rú yì lù hóng,jìng qián méi yàng zì shēn gōng。
稍教得似红儿貌,不嫁南朝沈侍中。shāo jiào dé shì hóng ér mào,bù jià nán cháo shěn shì zhōng。

比红儿诗

罗虬

拟将心地学安禅,争奈红儿笑靥圆。nǐ jiāng xīn dì xué ān chán,zhēng nài hóng ér xiào yè yuán。
何物把来堪比并,野塘初绽一枝莲。hé wù bǎ lái kān bǐ bìng,yě táng chū zhàn yī zhī lián。

比红儿诗

罗虬

浸草漂花绕槛香,最怜穿度乐营墙。jìn cǎo piāo huā rào kǎn xiāng,zuì lián chuān dù lè yíng qiáng。
殷勤留滞缘何事,曾照红儿一面妆。yīn qín liú zhì yuán hé shì,céng zhào hóng ér yī miàn zhuāng。

比红儿诗

罗虬

雕阴旧俗骋婵娟,有个红儿赛洛川。diāo yīn jiù sú chěng chán juān,yǒu gè hóng ér sài luò chuān。
常笑世人语虚诞,今朝自见火中莲。cháng xiào shì rén yǔ xū dàn,jīn cháo zì jiàn huǒ zhōng lián。

比红儿诗

罗虬

渡口诸侬乐未休,竟陵西望路悠悠。dù kǒu zhū nóng lè wèi xiū,jìng líng xī wàng lù yōu yōu。
石城有个红儿貌,两桨无因迎莫愁。shí chéng yǒu gè hóng ér mào,liǎng jiǎng wú yīn yíng mò chóu。

比红儿诗

罗虬

谁向深山识大仙,劝人山上引春泉。shuí xiàng shēn shān shí dà xiān,quàn rén shān shàng yǐn chūn quán。
定知不及红儿貌,枉却工夫溉玉田。dìng zhī bù jí hóng ér mào,wǎng què gōng fū gài yù tián。

比红儿诗

罗虬

倾国倾城总绝伦,红儿花下认真身。qīng guó qīng chéng zǒng jué lún,hóng ér huā xià rèn zhēn shēn。
十年东北看燕赵,眼冷何曾见一人。shí nián dōng běi kàn yàn zhào,yǎn lěng hé céng jiàn yī rén。

比红儿诗

罗虬

今时自是不谙知,前代由来岂见遗。jīn shí zì shì bù ān zhī,qián dài yóu lái qǐ jiàn yí。
一笑阳城人便惑,何堪教见杜红儿。yī xiào yáng chéng rén biàn huò,hé kān jiào jiàn dù hóng ér。

比红儿诗

罗虬

京口喧喧百万人,竞传河鼓谢星津。jīng kǒu xuān xuān bǎi wàn rén,jìng chuán hé gǔ xiè xīng jīn。
柰花似雪簪云髻,今日夭容是后身。nài huā shì xuě zān yún jì,jīn rì yāo róng shì hòu shēn。
101123456