古诗词

罗邺

经故洛城

罗邺

一片危墙势恐人,墙边日日走蹄轮。yī piàn wēi qiáng shì kǒng rén,qiáng biān rì rì zǒu tí lún。
筑时驱尽千夫力,崩处空为数里尘。zhù shí qū jǐn qiān fū lì,bēng chù kōng wèi shù lǐ chén。
长恨往来经此地,每嗟兴废欲沾巾。zhǎng hèn wǎng lái jīng cǐ dì,měi jiē xīng fèi yù zhān jīn。
那堪又向荒城过,锦雉惊飞麦陇春。nà kān yòu xiàng huāng chéng guò,jǐn zhì jīng fēi mài lǒng chūn。

老将

罗邺

百战辛勤归帝乡,南班班里最南行。bǎi zhàn xīn qín guī dì xiāng,nán bān bān lǐ zuì nán xíng。
弓欺猿臂秋无力,剑泣虬髯晓有霜。gōng qī yuán bì qiū wú lì,jiàn qì qiú rán xiǎo yǒu shuāng。
千古耻非书玉帛,一心犹自向河湟。qiān gǔ chǐ fēi shū yù bó,yī xīn yóu zì xiàng hé huáng。
年年宿卫天颜近,曾把功勋奏建章。nián nián sù wèi tiān yán jìn,céng bǎ gōng xūn zòu jiàn zhāng。

曲江春望

罗邺

故国东归泽国遥,曲江晴望忆渔樵。gù guó dōng guī zé guó yáo,qū jiāng qíng wàng yì yú qiáo。
都缘北阙春先到,不是南山雪易消。dōu yuán běi quē chūn xiān dào,bù shì nán shān xuě yì xiāo。
瑞影玉楼开组绣,欢声丹禁奏云韶。ruì yǐng yù lóu kāi zǔ xiù,huān shēng dān jìn zòu yún sháo。
虽然未得陪鸳鹭,亦酹金觞祝帝尧。suī rán wèi dé péi yuān lù,yì lèi jīn shāng zhù dì yáo。

洛水

罗邺

一道潺湲溅暖莎,年年惆怅是春过。yī dào chán yuán jiàn nuǎn shā,nián nián chóu chàng shì chūn guò。
莫言行路听如此,流入深宫怅更多。mò yán xíng lù tīng rú cǐ,liú rù shēn gōng chàng gèng duō。
桥畔月来清见底,柳边风紧绿生波。qiáo pàn yuè lái qīng jiàn dǐ,liǔ biān fēng jǐn lǜ shēng bō。
纵然满眼添归思,未把渔竿奈尔何。zòng rán mǎn yǎn tiān guī sī,wèi bǎ yú gān nài ěr hé。

闻杜鹃

罗邺

花时一宿碧山前,明月东风叫杜鹃。huā shí yī sù bì shān qián,míng yuè dōng fēng jiào dù juān。
孤馆觉来听夜半,羸僮相对亦无眠。gū guǎn jué lái tīng yè bàn,léi tóng xiāng duì yì wú mián。
汝身哀怨犹如此,我泪纵横岂偶然。rǔ shēn āi yuàn yóu rú cǐ,wǒ lèi zòng héng qǐ ǒu rán。
争得苍苍知有恨,汝身成鹤我成仙。zhēng dé cāng cāng zhī yǒu hèn,rǔ shēn chéng hè wǒ chéng xiān。

趁职单于留别阙下知己

罗邺

职忝翩翩逐建牙,笈随征骑入胡沙。zhí tiǎn piān piān zhú jiàn yá,jí suí zhēng qí rù hú shā。
定将千里书凭雁,应看三春雪当花。dìng jiāng qiān lǐ shū píng yàn,yīng kàn sān chūn xuě dāng huā。
年长有心终报国,时清到处便营家。nián zhǎng yǒu xīn zhōng bào guó,shí qīng dào chù biàn yíng jiā。
逢秋不拟同张翰,为忆鲈鱼却叹嗟。féng qiū bù nǐ tóng zhāng hàn,wèi yì lú yú què tàn jiē。

落第书怀寄友人

罗邺

清世谁能便陆沈,相逢休作忆山吟。qīng shì shuí néng biàn lù shěn,xiāng féng xiū zuò yì shān yín。
若教仙桂在平地,更有何人肯苦心。ruò jiào xiān guì zài píng dì,gèng yǒu hé rén kěn kǔ xīn。
去国汉妃还似玉,亡家石氏岂无金。qù guó hàn fēi hái shì yù,wáng jiā shí shì qǐ wú jīn。
且安怀抱莫惆怅,瑶瑟调高尊酒深。qiě ān huái bào mò chóu chàng,yáo sè diào gāo zūn jiǔ shēn。

题沧浪峡

罗邺

门向红尘日日开,入门襟袖远尘埃。mén xiàng hóng chén rì rì kāi,rù mén jīn xiù yuǎn chén āi。
暗香惹步涧花发,晚景逼檐溪鸟回。àn xiāng rě bù jiàn huā fā,wǎn jǐng bī yán xī niǎo huí。
不为市朝行路近,有谁车马看山来。bù wèi shì cháo xíng lù jìn,yǒu shuí chē mǎ kàn shān lái。
可怜严子持竿处,云水终年锁绿苔。kě lián yán zi chí gān chù,yún shuǐ zhōng nián suǒ lǜ tái。

白角簟

罗邺

叠玉骈圭巧思长,露华烟魄让清光。dié yù pián guī qiǎo sī zhǎng,lù huá yān pò ràng qīng guāng。
休摇雉尾当三伏,似展龙鳞在一床。xiū yáo zhì wěi dāng sān fú,shì zhǎn lóng lín zài yī chuáng。
高价不唯标越绝,冷纹疑似卧潇湘。gāo jià bù wéi biāo yuè jué,lěng wén yí shì wò xiāo xiāng。
杜陵他日重归去,偏称醉眠松桂堂。dù líng tā rì zhòng guī qù,piān chēng zuì mián sōng guì táng。

秋日怀江上友人

罗邺

行子岂知烟水劳,西风独自泛征艘。xíng zi qǐ zhī yān shuǐ láo,xī fēng dú zì fàn zhēng sōu。
酒醒孤馆秋帘卷,月满寒江夜笛高。jiǔ xǐng gū guǎn qiū lián juǎn,yuè mǎn hán jiāng yè dí gāo。
黄叶梦馀归朔塞,青山家在极波涛。huáng yè mèng yú guī shuò sāi,qīng shān jiā zài jí bō tāo。
去年今日逢君处,雁下芦花猿正号。qù nián jīn rì féng jūn chù,yàn xià lú huā yuán zhèng hào。

题笙

罗邺

筠管参差排凤翅,月堂凄切胜龙吟。yún guǎn cān chà pái fèng chì,yuè táng qī qiè shèng lóng yín。
最宜轻动纤纤玉,醉送当观滟滟金。zuì yí qīng dòng xiān xiān yù,zuì sòng dāng guān yàn yàn jīn。
缑岭独能徵妙曲,嬴台相共吹清音。gōu lǐng dú néng zhēng miào qū,yíng tái xiāng gòng chuī qīng yīn。
好将宫徵陪歌扇,莫遣新声郑卫侵。hǎo jiāng gōng zhēng péi gē shàn,mò qiǎn xīn shēng zhèng wèi qīn。

下第

罗邺

谩把青春酒一杯,愁襟未信酒能开。mán bǎ qīng chūn jiǔ yī bēi,chóu jīn wèi xìn jiǔ néng kāi。
江边依旧空归去,帝里还如不到来。jiāng biān yī jiù kōng guī qù,dì lǐ hái rú bù dào lái。
门掩残阳鸣鸟雀,花飞何处好池台。mén yǎn cán yáng míng niǎo què,huā fēi hé chù hǎo chí tái。
此时惆怅便堪老,何用人间岁月催。cǐ shí chóu chàng biàn kān lǎo,hé yòng rén jiān suì yuè cuī。

秋晚

罗邺

残星残月一声钟,谷际岩隈爽气浓。cán xīng cán yuè yī shēng zhōng,gǔ jì yán wēi shuǎng qì nóng。
不向碧台惊醉梦,但来青镜促愁容。bù xiàng bì tái jīng zuì mèng,dàn lái qīng jìng cù chóu róng。
繁金露洁黄笼菊,独翠烟凝远涧松。fán jīn lù jié huáng lóng jú,dú cuì yān níng yuǎn jiàn sōng。
闲步幽林与苔径,渐移栖鸟及鸣蛩。xián bù yōu lín yǔ tái jìng,jiàn yí qī niǎo jí míng qióng。

长安春夕旅怀

罗邺

几年栖旅寄西秦,不识花枝醉过春。jǐ nián qī lǚ jì xī qín,bù shí huā zhī zuì guò chūn。
短艇闲思五湖浪,羸蹄愁伴九衢尘。duǎn tǐng xián sī wǔ hú làng,léi tí chóu bàn jiǔ qú chén。
关河风雨迷归梦,钟鼓朝昏老此身。guān hé fēng yǔ mí guī mèng,zhōng gǔ cháo hūn lǎo cǐ shēn。
忽向太平时节过,一竿持去老遗民。hū xiàng tài píng shí jié guò,yī gān chí qù lǎo yí mín。

洛阳春望

罗邺

洛阳春霁绝尘埃,嵩少烟岚画障开。luò yáng chūn jì jué chén āi,sōng shǎo yān lán huà zhàng kāi。
草色花光惹襟袖,箫声歌响隔楼台。cǎo sè huā guāng rě jīn xiù,xiāo shēng gē xiǎng gé lóu tái。
人心便觉闲多少,马足方知倦往来。rén xīn biàn jué xián duō shǎo,mǎ zú fāng zhī juàn wǎng lái。
愁上中桥桥上望,碧波东去夕阳催。chóu shàng zhōng qiáo qiáo shàng wàng,bì bō dōng qù xī yáng cuī。

惜春

罗邺

燕归巢后即离群,吟倚东风恨日曛。yàn guī cháo hòu jí lí qún,yín yǐ dōng fēng hèn rì xūn。
一别一年方见我,游来游去不禁君。yī bié yī nián fāng jiàn wǒ,yóu lái yóu qù bù jìn jūn。
莺花御苑看将尽,丝竹侯家亦少闻。yīng huā yù yuàn kàn jiāng jǐn,sī zhú hóu jiā yì shǎo wén。
独坐南楼正惆怅,柳塘花絮更纷纷。dú zuò nán lóu zhèng chóu chàng,liǔ táng huā xù gèng fēn fēn。

冬日旅怀

罗邺

乌焰才沈桂魄生,霜阶拥褐暂吟行。wū yàn cái shěn guì pò shēng,shuāng jiē yōng hè zàn yín xíng。
闲思江市白醪满,静忆僧窗绿绮横。xián sī jiāng shì bái láo mǎn,jìng yì sēng chuāng lǜ qǐ héng。
尘土自怜长失计,云帆尤觉有归情。chén tǔ zì lián zhǎng shī jì,yún fān yóu jué yǒu guī qíng。
几多怅望无穷事,空画炉灰坐到明。jǐ duō chàng wàng wú qióng shì,kōng huà lú huī zuò dào míng。

春夕寄友人时有与歌者南北

罗邺

芳径春归花半开,碧山波暖雁初回。fāng jìng chūn guī huā bàn kāi,bì shān bō nuǎn yàn chū huí。
满楼月色还依旧,昨夜歌声自不来。mǎn lóu yuè sè hái yī jiù,zuó yè gē shēng zì bù lái。
愁眼向谁零玉箸,征蹄何处驻红埃?chóu yǎn xiàng shuí líng yù zhù,zhēng tí hé chù zhù hóng āi?
中宵吟罢正惆怅,从此兰堂锁绿苔。zhōng xiāo yín bà zhèng chóu chàng,cóng cǐ lán táng suǒ lǜ tái。

春夜赤水驿旅怀

罗邺

一星残烛照离堂,失计游心归渺茫。yī xīng cán zhú zhào lí táng,shī jì yóu xīn guī miǎo máng。
不自寻思无道路,为谁辛苦竞时光。bù zì xún sī wú dào lù,wèi shuí xīn kǔ jìng shí guāng。
九衢春色休回首,半夜溪声正梦乡。jiǔ qú chūn sè xiū huí shǒu,bàn yè xī shēng zhèng mèng xiāng。
却羡去年买山侣,月斜渔艇倚潇湘。què xiàn qù nián mǎi shān lǚ,yuè xié yú tǐng yǐ xiāo xiāng。

春山

罗邺

山馆吟馀山月斜,东风摇曳拂窗花。shān guǎn yín yú shān yuè xié,dōng fēng yáo yè fú chuāng huā。
岂知驱马无闲日,长在他人后到家。qǐ zhī qū mǎ wú xián rì,zhǎng zài tā rén hòu dào jiā。
孤剑向谁开壮节,流年催我自堪嗟。gū jiàn xiàng shuí kāi zhuàng jié,liú nián cuī wǒ zì kān jiē。
灯前结束又前去,晓出石林啼乱鸦。dēng qián jié shù yòu qián qù,xiǎo chū shí lín tí luàn yā。
111123456