古诗词

杨玢

批子弟理旧居状

五代十国 杨玢

四邻侵我我从伊,毕竟须思未有时。sì lín qīn wǒ wǒ cóng yī,bì jìng xū sī wèi yǒu shí。
试上含元殿基望,秋风秋草正离离。shì shàng hán yuán diàn jī wàng,qiū fēng qiū cǎo zhèng lí lí。

登慈恩寺塔

五代十国 杨玢

紫云楼下曲江平,鸦噪残阳麦陇青。zǐ yún lóu xià qū jiāng píng,yā zào cán yáng mài lǒng qīng。
莫上慈恩最高处,不堪看又不堪听。mò shàng cí ēn zuì gāo chù,bù kān kàn yòu bù kān tīng。

遣歌妓

五代十国 杨玢

垂老无端用意乖,谁知道侣厌清斋。chuí lǎo wú duān yòng yì guāi,shuí zhī dào lǚ yàn qīng zhāi。
如今又采蘼芜去,辜负张君绣靸鞋。rú jīn yòu cǎi mí wú qù,gū fù zhāng jūn xiù sǎ xié。