古诗词

杨凝式

题壁

五代十国 杨凝式

院似禅心静,花如觉性圆。yuàn shì chán xīn jìng,huā rú jué xìng yuán。
自然知了义,争肯学神仙。zì rán zhī le yì,zhēng kěn xué shén xiān。

雪晴

五代十国 杨凝式

春来冰未泮,冬至雪初晴。chūn lái bīng wèi pàn,dōng zhì xuě chū qíng。
为报方袍客,丰年瑞已成。wèi bào fāng páo kè,fēng nián ruì yǐ chéng。

赠张全义

五代十国 杨凝式

洛阳风景实堪哀,昔日曾为瓦子堆。luò yáng fēng jǐng shí kān āi,xī rì céng wèi wǎ zi duī。
不是我公重葺理,至今犹是一堆灰。bù shì wǒ gōng zhòng qì lǐ,zhì jīn yóu shì yī duī huī。

题怀素酒狂帖后

五代十国 杨凝式

十年挥素学临池,始识王公学卫非。shí nián huī sù xué lín chí,shǐ shí wáng gōng xué wèi fēi。
草圣未须因酒发,笔端应解化龙飞。cǎo shèng wèi xū yīn jiǔ fā,bǐ duān yīng jiě huà lóng fēi。