古诗词

苏轼

次韵子由书王晋卿画山水二首其一

苏轼

老去君空见画,梦中我亦曾游。lǎo qù jūn kōng jiàn huà,mèng zhōng wǒ yì céng yóu。
桃花纵落谁见,水到人间伏流。táo huā zòng luò shuí jiàn,shuǐ dào rén jiān fú liú。

刘景文家藏乐天《身心问答三者》,戏书一绝其后

苏轼

渊明形神自我,乐天身心相物。yuān míng xíng shén zì wǒ,lè tiān shēn xīn xiāng wù。
而今月下三人,他日当成几佛。ér jīn yuè xià sān rén,tā rì dāng chéng jǐ fú。

梦中赋裙带

苏轼

百叠漪漪风皱,六铢縰縰云轻。bǎi dié yī yī fēng zhòu,liù zhū xǐ xǐ yún qīng。
植立含风广殿,微闻环佩摇声。zhí lì hán fēng guǎng diàn,wēi wén huán pèi yáo shēng。

六言乐语

苏轼

桃园未必无杏,银矿终须有铅。táo yuán wèi bì wú xìng,yín kuàng zhōng xū yǒu qiān。
荇带岂能拦浪,藕花却解留莲。xìng dài qǐ néng lán làng,ǒu huā què jiě liú lián。

失题三首

苏轼

木落沙明秋浦,云卧烟淡潇湘。mù luò shā míng qiū pǔ,yún wò yān dàn xiāo xiāng。
曾学扁舟范蠡,五湖深处鸣榔。céng xué biǎn zhōu fàn lí,wǔ hú shēn chù míng láng。

失题三首

苏轼

望断水云千里,横空一抹晴岚。wàng duàn shuǐ yún qiān lǐ,héng kōng yī mǒ qíng lán。
不见邯郸归路,梦中略到江南。bù jiàn hán dān guī lù,mèng zhōng lüè dào jiāng nán。

失题三首

苏轼

公子只应见画,此中我独知津。gōng zi zhǐ yīng jiàn huà,cǐ zhōng wǒ dú zhī jīn。
写到水穷天杪,定非尘土间人。xiě dào shuǐ qióng tiān miǎo,dìng fēi chén tǔ jiān rén。

惠崇芦雁

苏轼

惠崇烟雨芦雁,坐我潇湘洞庭。huì chóng yān yǔ lú yàn,zuò wǒ xiāo xiāng dòng tíng。
欲买扁舟归去,故人云是丹青。yù mǎi biǎn zhōu guī qù,gù rén yún shì dān qīng。

马子约送茶,作六言谢之

苏轼

珍重绣衣直指,远烦白绢斜封。zhēn zhòng xiù yī zhí zhǐ,yuǎn fán bái juàn xié fēng。
惊破卢仝幽梦,北窗起看云龙。jīng pò lú tóng yōu mèng,běi chuāng qǐ kàn yún lóng。

忆江南寄纯如五首

苏轼

楚水别来十载,蜀山望断千重。chǔ shuǐ bié lái shí zài,shǔ shān wàng duàn qiān zhòng。
毕竟拟为伧父,凭君说与吴侬。bì jìng nǐ wèi cāng fù,píng jūn shuō yǔ wú nóng。

忆江南寄纯如五首

苏轼

湖目也堪供眼,木奴自足为生。hú mù yě kān gōng yǎn,mù nú zì zú wèi shēng。
若话三吴胜事,不惟千里莼羹。ruò huà sān wú shèng shì,bù wéi qiān lǐ chún gēng。

忆江南寄纯如五首

苏轼

人在画屏中住,客依明月边游。rén zài huà píng zhōng zhù,kè yī míng yuè biān yóu。
未卜柴桑旧宅,须乘五湖扁舟。wèi bo chái sāng jiù zhái,xū chéng wǔ hú biǎn zhōu。

忆江南寄纯如五首

苏轼

生计曾无聚沫,孤踪谩有清风。shēng jì céng wú jù mò,gū zōng mán yǒu qīng fēng。
治产犹嫌范蠡,携孥颇笑梁鸿。zhì chǎn yóu xián fàn lí,xié nú pǒ xiào liáng hóng。

忆江南寄纯如五首

苏轼

弱累已偿俗尽,老身将伴僧居。ruò lèi yǐ cháng sú jǐn,lǎo shēn jiāng bàn sēng jū。
未许季鹰高洁,秋风直为鲈鱼。wèi xǔ jì yīng gāo jié,qiū fēng zhí wèi lú yú。

襄阳古乐府三首野鹰来

苏轼

野鹰来,万山下。yě yīng lái,wàn shān xià。
荒山无食鹰苦饥,飞来为尔系彩丝。huāng shān wú shí yīng kǔ jī,fēi lái wèi ěr xì cǎi sī。
北原有兔老且白,年年养子秋食菽。běi yuán yǒu tù lǎo qiě bái,nián nián yǎng zi qiū shí shū。
我欲击之不可得,年深兔老鹰力弱。wǒ yù jī zhī bù kě dé,nián shēn tù lǎo yīng lì ruò。
野鹰来,城东有台高崔巍。yě yīng lái,chéng dōng yǒu tái gāo cuī wēi。
台中公子著皮袖,东望万里心悠哉。tái zhōng gōng zi zhù pí xiù,dōng wàng wàn lǐ xīn yōu zāi。
心悠哉,鹰何在!嗟尔公子归无劳,使鹰可呼亦凡曹,天阴月黑狐夜嗥。xīn yōu zāi,yīng hé zài!jiē ěr gōng zi guī wú láo,shǐ yīng kě hū yì fán cáo,tiān yīn yuè hēi hú yè háo。

襄阳古乐府三首野鹰来

苏轼

台上有客吟秋风,悲声萧散飘入空。tái shàng yǒu kè yín qiū fēng,bēi shēng xiāo sàn piāo rù kōng。
台边游女来窃听,欲学声同意不同。tái biān yóu nǚ lái qiè tīng,yù xué shēng tóng yì bù tóng。
君悲竟何事,千里金城两稚子。jūn bēi jìng hé shì,qiān lǐ jīn chéng liǎng zhì zi。
白马为塞凤为关,山川无人空自闲。bái mǎ wèi sāi fèng wèi guān,shān chuān wú rén kōng zì xián。
我悲亦何苦,江水冬更深,鳊鱼冷难捕。wǒ bēi yì hé kǔ,jiāng shuǐ dōng gèng shēn,biān yú lěng nán bǔ。
悠悠江上听歌人,不知我意徒悲辛。yōu yōu jiāng shàng tīng gē rén,bù zhī wǒ yì tú bēi xīn。

襄阳古乐府三首野鹰来

苏轼

使君未来襄阳愁,提戈入市裹毡裘。shǐ jūn wèi lái xiāng yáng chóu,tí gē rù shì guǒ zhān qiú。
自从毡裘南渡沔,襄阳无事多春游。zì cóng zhān qiú nán dù miǎn,xiāng yáng wú shì duō chūn yóu。
襄阳春游乐何许,岘山之阳汉江浦。xiāng yáng chūn yóu lè hé xǔ,xiàn shān zhī yáng hàn jiāng pǔ。
使君朱旆来翻翻,人道使君似羊、杜。shǐ jūn zhū pèi lái fān fān,rén dào shǐ jūn shì yáng dù。
道边逢人问洛阳,中原苦战春田荒。dào biān féng rén wèn luò yáng,zhōng yuán kǔ zhàn chūn tián huāng。
北人闻道襄阳乐,目送飞鸿应断肠。běi rén wén dào xiāng yáng lè,mù sòng fēi hóng yīng duàn cháng。

赠刘景文

苏轼

荷尽已无擎雨盖,菊残犹有傲霜枝。hé jǐn yǐ wú qíng yǔ gài,jú cán yóu yǒu ào shuāng zhī。
一年好景君须记,正是橙黄橘绿时。yī nián hǎo jǐng jūn xū jì,zhèng shì chéng huáng jú lǜ shí。

后杞菊赋

苏轼

“吁嗟先生,谁使汝坐堂上称太守?前宾客之造请,后掾属之趋走。xū jiē xiān shēng,shuí shǐ rǔ zuò táng shàng chēng tài shǒu?qián bīn kè zhī zào qǐng,hòu yuàn shǔ zhī qū zǒu。
朝衙达午,夕坐过酉。cháo yá dá wǔ,xī zuò guò yǒu。
曾杯酒之不设,揽草木以诳口。céng bēi jiǔ zhī bù shè,lǎn cǎo mù yǐ kuáng kǒu。
对案颦蹙,举箸噎呕。duì àn pín cù,jǔ zhù yē ǒu。
昔阴将军设麦饭与葱叶,井丹推去而不嗅。xī yīn jiāng jūn shè mài fàn yǔ cōng yè,jǐng dān tuī qù ér bù xiù。
怪先生之眷眷,岂故山之无有?”guài xiān shēng zhī juàn juàn,qǐ gù shān zhī wú yǒu?
先生听然而笑曰:“人生一世,如屈伸肘。xiān shēng tīng rán ér xiào yuē rén shēng yī shì,rú qū shēn zhǒu。
何者为富?何者为美?何者为陋?或糠核而瓠肥,或梁肉而墨瘦。hé zhě wèi fù?hé zhě wèi měi?hé zhě wèi lòu?huò kāng hé ér hù féi,huò liáng ròu ér mò shòu。
何侯方丈,庾郎三九。hé hóu fāng zhàng,yǔ láng sān jiǔ。
较丰约于梦寐,卒同归于一朽。jiào fēng yuē yú mèng mèi,zú tóng guī yú yī xiǔ。
吾方以杞为粮,以菊为糗。wú fāng yǐ qǐ wèi liáng,yǐ jú wèi qiǔ。
春食苗,夏食叶,秋食花实而冬食根,庶几乎西河、南阳之寿。chūn shí miáo,xià shí yè,qiū shí huā shí ér dōng shí gēn,shù jǐ hū xī hé nán yáng zhī shòu。

渚宫

苏轼

渚宫寂莫依古郢,楚地荒茫非故基。zhǔ gōng jì mò yī gǔ yǐng,chǔ dì huāng máng fēi gù jī。
二王台阁已卤莽,何况远问纵横时。èr wáng tái gé yǐ lǔ mǎng,hé kuàng yuǎn wèn zòng héng shí。
楚王猎罢击灵鼓,猛士操舟张水嬉。chǔ wáng liè bà jī líng gǔ,měng shì cāo zhōu zhāng shuǐ xī。
钓鱼不复数鱼鳖,大鼎千石烹蛟螭。diào yú bù fù shù yú biē,dà dǐng qiān shí pēng jiāo chī。
当时郢人架宫殿,意思绝妙般与倕。dāng shí yǐng rén jià gōng diàn,yì sī jué miào bān yǔ chuí。
飞楼百尺照湖水,上有燕赵千蛾眉。fēi lóu bǎi chǐ zhào hú shuǐ,shàng yǒu yàn zhào qiān é méi。
临风扬扬意自得,长使宋玉作楚辞。lín fēng yáng yáng yì zì dé,zhǎng shǐ sòng yù zuò chǔ cí。
秦兵西来取钟簴,故宫禾黍秋离离。qín bīng xī lái qǔ zhōng jù,gù gōng hé shǔ qiū lí lí。
千年壮观不可复,今之存者盖已卑。qiān nián zhuàng guān bù kě fù,jīn zhī cún zhě gài yǐ bēi。
池空野迥楼阁小,惟有深竹藏狐狸。chí kōng yě jiǒng lóu gé xiǎo,wéi yǒu shēn zhú cáng hú lí。
台中绛帐谁复见,台下野水浮清漪。tái zhōng jiàng zhàng shuí fù jiàn,tái xià yě shuǐ fú qīng yī。
绿窗朱户春昼闭,想见深屋弹朱丝。lǜ chuāng zhū hù chūn zhòu bì,xiǎng jiàn shēn wū dàn zhū sī。
腐儒亦解爱声色,何用白首谈孔姬。fǔ rú yì jiě ài shēng sè,hé yòng bái shǒu tán kǒng jī。
沙泉半涸草堂在,破窗无纸风飔飔。shā quán bàn hé cǎo táng zài,pò chuāng wú zhǐ fēng sī sī。
陈公踪迹最未远,七瑞寥落今何之。chén gōng zōng jì zuì wèi yuǎn,qī ruì liáo luò jīn hé zhī。
百年人事知几变,直恐荒废成空陂。bǎi nián rén shì zhī jǐ biàn,zhí kǒng huāng fèi chéng kōng bēi。
谁能为我访遗迹,草间应有湘东碑。shuí néng wèi wǒ fǎng yí jì,cǎo jiān yīng yǒu xiāng dōng bēi。