古诗词

苏轼

惠崇春江晚景(其一)

苏轼

竹外桃花三两枝,春江水暖鸭先知。zhú wài táo huā sān liǎng zhī,chūn jiāng shuǐ nuǎn yā xiān zhī。
蒌蒿满地芦芽短,正是河豚欲上时。lóu hāo mǎn dì lú yá duǎn,zhèng shì hé tún yù shàng shí。

望湖楼晚景

苏轼

横风吹雨入楼斜,壮观应须好句夸。héng fēng chuī yǔ rù lóu xié,zhuàng guān yīng xū hǎo jù kuā。
雨过潮平江海碧,电光时掣紫金蛇。yǔ guò cháo píng jiāng hǎi bì,diàn guāng shí chè zǐ jīn shé。

观潮

苏轼

庐山烟雨浙江潮,未到千般恨不消。lú shān yān yǔ zhè jiāng cháo,wèi dào qiān bān hèn bù xiāo。
到得还来别无事,庐山烟雨浙江潮。dào dé hái lái bié wú shì,lú shān yān yǔ zhè jiāng cháo。

六月二十七日望湖楼醉书(其一)

苏轼

黑云翻墨未遮山,白雨跳珠乱入船。hēi yún fān mò wèi zhē shān,bái yǔ tiào zhū luàn rù chuán。
卷地风来忽吹散,望湖楼下水如天。juǎn dì fēng lái hū chuī sàn,wàng hú lóu xià shuǐ rú tiān。

寒食雨(其一)

苏轼

自我来黄州,已过三寒食。zì wǒ lái huáng zhōu,yǐ guò sān hán shí。
年年欲惜春,春去不容惜。nián nián yù xī chūn,chūn qù bù róng xī。
今年又苦雨,两月秋萧瑟。jīn nián yòu kǔ yǔ,liǎng yuè qiū xiāo sè。
卧闻海棠花,泥污燕支雪。wò wén hǎi táng huā,ní wū yàn zhī xuě。
暗中偷负去,夜半真有力。àn zhōng tōu fù qù,yè bàn zhēn yǒu lì。
何殊病少年,病起头已白。hé shū bìng shǎo nián,bìng qǐ tóu yǐ bái。

寒食雨(其二)

苏轼

春江欲入户,雨势来不已。chūn jiāng yù rù hù,yǔ shì lái bù yǐ。
小屋如渔舟,蒙蒙水云里。xiǎo wū rú yú zhōu,méng méng shuǐ yún lǐ。
空庖煮寒菜,破灶烧湿苇。kōng páo zhǔ hán cài,pò zào shāo shī wěi。
那知是寒食,但见乌衔纸。nà zhī shì hán shí,dàn jiàn wū xián zhǐ。
君门深九重,坟墓在万里。jūn mén shēn jiǔ zhòng,fén mù zài wàn lǐ。
也拟哭途穷,死灰吹不起。yě nǐ kū tú qióng,sǐ huī chuī bù qǐ。

题金山寺

苏轼

潮随暗浪雪山倾,远浦渔舟钓月明。cháo suí àn làng xuě shān qīng,yuǎn pǔ yú zhōu diào yuè míng。
桥对寺门松径小,槛当泉眼石波清。qiáo duì sì mén sōng jìng xiǎo,kǎn dāng quán yǎn shí bō qīng。
迢迢绿树江天晓,霭霭红霞晚日晴。tiáo tiáo lǜ shù jiāng tiān xiǎo,ǎi ǎi hóng xiá wǎn rì qíng。
遥望四边云接水,碧峰千点数鸿轻。yáo wàng sì biān yún jiē shuǐ,bì fēng qiān diǎn shù hóng qīng。

自题金山画像

苏轼

心似已灰之木,身如不系之舟。xīn shì yǐ huī zhī mù,shēn rú bù xì zhī zhōu。
问汝平生功业,黄州惠州儋州。wèn rǔ píng shēng gōng yè,huáng zhōu huì zhōu dān zhōu。

洗儿诗

苏轼

人皆养子望聪明,我被聪明误一生。rén jiē yǎng zi wàng cōng míng,wǒ bèi cōng míng wù yī shēng。
惟愿孩儿愚且鲁,无灾无难到公卿。wéi yuàn hái ér yú qiě lǔ,wú zāi wú nán dào gōng qīng。

儋耳山

苏轼

突兀隘空虚,他山总不如。tū wù ài kōng xū,tā shān zǒng bù rú。
君看道傍石,尽是补天馀。jūn kàn dào bàng shí,jǐn shì bǔ tiān yú。

新居

苏轼

朝阳入北林,竹树散疏影。cháo yáng rù běi lín,zhú shù sàn shū yǐng。
短篱寻丈间,寄我无穷境。duǎn lí xún zhàng jiān,jì wǒ wú qióng jìng。
旧居无一席,逐客犹遭屏。jiù jū wú yī xí,zhú kè yóu zāo píng。
结茅得兹地,翳翳村巷永。jié máo dé zī dì,yì yì cūn xiàng yǒng。
数朝风雨凉,畦菊发新颖。shù cháo fēng yǔ liáng,qí jú fā xīn yǐng。
俯仰可卒岁,何必谋二顷。fǔ yǎng kě zú suì,hé bì móu èr qǐng。

试院煎茶

苏轼

蟹眼已过鱼眼生,飕飕欲作松风鸣。xiè yǎn yǐ guò yú yǎn shēng,sōu sōu yù zuò sōng fēng míng。
蒙茸出磨细珠落,眩转绕瓯飞雪轻。méng rōng chū mó xì zhū luò,xuàn zhuǎn rào ōu fēi xuě qīng。
银瓶泻汤夸第二,未识古人煎水意。yín píng xiè tāng kuā dì èr,wèi shí gǔ rén jiān shuǐ yì。
君不见,昔时李生好客手自煎,jūn bù jiàn,xī shí lǐ shēng hǎo kè shǒu zì jiān,
贵从活火发新泉。guì cóng huó huǒ fā xīn quán。
又不见,今时潞公煎茶学西蜀,yòu bù jiàn,jīn shí lù gōng jiān chá xué xī shǔ,
定州花瓷琢红玉。dìng zhōu huā cí zuó hóng yù。
我今贫病长苦饥,分无玉碗捧蛾眉。wǒ jīn pín bìng zhǎng kǔ jī,fēn wú yù wǎn pěng é méi。
且学公家作茗饮,砖炉石铫行相随。qiě xué gōng jiā zuò míng yǐn,zhuān lú shí diào xíng xiāng suí。
不用撑肠拄腹文字五千卷,bù yòng chēng cháng zhǔ fù wén zì wǔ qiān juǎn,
但愿一瓯常及睡足日高时。dàn yuàn yī ōu cháng jí shuì zú rì gāo shí。

癸丑春分后雪

苏轼

雪入春分省见稀,半开桃李不胜威。xuě rù chūn fēn shěng jiàn xī,bàn kāi táo lǐ bù shèng wēi。
应惭落地梅花识,却作漫天柳絮飞。yīng cán luò dì méi huā shí,què zuò màn tiān liǔ xù fēi。
不分东君专节物,故将新巧发阴机。bù fēn dōng jūn zhuān jié wù,gù jiāng xīn qiǎo fā yīn jī。
从今造物尤难料,更暖须留御腊衣。cóng jīn zào wù yóu nán liào,gèng nuǎn xū liú yù là yī。

正月二十日与潘郭二生出郊寻春忽记去年是日同至女王城作诗乃和前韵

苏轼

东风未肯入东门,走马还寻去岁村。dōng fēng wèi kěn rù dōng mén,zǒu mǎ hái xún qù suì cūn。
人似秋鸿来有信,事如春梦了无痕。rén shì qiū hóng lái yǒu xìn,shì rú chūn mèng le wú hén。
江城白酒三杯酽,野老苍颜一笑温。jiāng chéng bái jiǔ sān bēi yàn,yě lǎo cāng yán yī xiào wēn。
已约年年为此会,故人不用赋招魂。yǐ yuē nián nián wèi cǐ huì,gù rén bù yòng fù zhāo hún。

东栏梨花

苏轼

梨花淡白柳深青,柳絮飞时花满城。lí huā dàn bái liǔ shēn qīng,liǔ xù fēi shí huā mǎn chéng。
惆怅东栏一株雪,人生看得几清明。chóu chàng dōng lán yī zhū xuě,rén shēng kàn dé jǐ qīng míng。

海棠

苏轼

东风袅袅泛崇光,香雾空蒙月转廊。dōng fēng niǎo niǎo fàn chóng guāng,xiāng wù kōng méng yuè zhuǎn láng。
只恐夜深花睡去,故烧高烛照红妆。zhǐ kǒng yè shēn huā shuì qù,gù shāo gāo zhú zhào hóng zhuāng。

雪后书北台壁二首

苏轼

【其一】
黄昏犹作雨纤纤,夜静无风势转严。huáng hūn yóu zuò yǔ xiān xiān,yè jìng wú fēng shì zhuǎn yán。
但觉衾裯如泼水,不知庭院已堆盐。dàn jué qīn chóu rú pō shuǐ,bù zhī tíng yuàn yǐ duī yán。
五更晓色来书幌,半夜寒声落画檐。wǔ gèng xiǎo sè lái shū huǎng,bàn yè hán shēng luò huà yán。
试扫北台看马耳,未随埋没有双尖。shì sǎo běi tái kàn mǎ ěr,wèi suí mái méi yǒu shuāng jiān。
【其二】
城头初日始翻鸦,陌上晴泥已没车。chéng tóu chū rì shǐ fān yā,mò shàng qíng ní yǐ méi chē。
冻合玉楼寒起粟,光摇银海眩生花。dòng hé yù lóu hán qǐ sù,guāng yáo yín hǎi xuàn shēng huā。
遗蝗入地应千尺,宿麦连云有几家。yí huáng rù dì yīng qiān chǐ,sù mài lián yún yǒu jǐ jiā。
老病自嗟诗力退,空吟冰柱忆刘叉。lǎo bìng zì jiē shī lì tuì,kōng yín bīng zhù yì liú chā。

於潜僧绿筠轩

苏轼

可使食无肉,不可使居无竹。kě shǐ shí wú ròu,bù kě shǐ jū wú zhú。
无肉令人瘦,无竹令人俗。wú ròu lìng rén shòu,wú zhú lìng rén sú。
人瘦尚可肥,士俗不可医。rén shòu shàng kě féi,shì sú bù kě yī。
旁人笑此言,似高还似痴。páng rén xiào cǐ yán,shì gāo hái shì chī。
若对此君仍大嚼,世间那有扬州鹤?ruò duì cǐ jūn réng dà jué,shì jiān nà yǒu yáng zhōu hè?

书李世南所画秋景二首

苏轼

【其一】
野水参差落涨痕,疏林欹倒出霜根。yě shuǐ cān chà luò zhǎng hén,shū lín yī dào chū shuāng gēn。
扁舟一棹归何处?家在江南黄叶村。biǎn zhōu yī zhào guī hé chù?jiā zài jiāng nán huáng yè cūn。
【其二】
人间斤斧日创夷,谁见龙蛇百尺姿。rén jiān jīn fǔ rì chuàng yí,shuí jiàn lóng shé bǎi chǐ zī。
不是溪山成独往,何人解作挂猿枝。bù shì xī shān chéng dú wǎng,hé rén jiě zuò guà yuán zhī。

颍州初别子由二首

苏轼

【其一】
征帆挂西风,别泪滴清颍。zhēng fān guà xī fēng,bié lèi dī qīng yǐng。
留连知无益,惜此须臾景。liú lián zhī wú yì,xī cǐ xū yú jǐng。
我生三度别,此别尤酸冷。wǒ shēng sān dù bié,cǐ bié yóu suān lěng。
念子似先君,木讷刚且静。niàn zi shì xiān jūn,mù nè gāng qiě jìng。
寡词真吉人,介石乃机警。guǎ cí zhēn jí rén,jiè shí nǎi jī jǐng。
至今天下士,去莫如子猛。zhì jīn tiān xià shì,qù mò rú zi měng。
嗟我久病狂,意行无坎井。jiē wǒ jiǔ bìng kuáng,yì xíng wú kǎn jǐng。
有如醉且坠,幸未伤辄醒。yǒu rú zuì qiě zhuì,xìng wèi shāng zhé xǐng。
【其二】
従今得闲暇,默坐消日永。cóng jīn dé xián xiá,mò zuò xiāo rì yǒng。
作诗解子忧,持用日三省。zuò shī jiě zi yōu,chí yòng rì sān shěng。
近别不改容,远别涕沾胸。jìn bié bù gǎi róng,yuǎn bié tì zhān xiōng。
咫尺不相见,实与千里同。zhǐ chǐ bù xiāng jiàn,shí yǔ qiān lǐ tóng。
人生无离别,谁知恩爱重。rén shēng wú lí bié,shuí zhī ēn ài zhòng。
始我来宛丘,牵衣舞儿童。shǐ wǒ lái wǎn qiū,qiān yī wǔ ér tóng。
便知有此恨,留我过秋风。biàn zhī yǒu cǐ hèn,liú wǒ guò qiū fēng。
秋风亦已过,别恨终无穷。qiū fēng yì yǐ guò,bié hèn zhōng wú qióng。
问我何年归,我言岁在东。wèn wǒ hé nián guī,wǒ yán suì zài dōng。
离合既循环,忧喜迭相攻。lí hé jì xún huán,yōu xǐ dié xiāng gōng。
悟此长太息,我生如飞蓬。wù cǐ zhǎng tài xī,wǒ shēng rú fēi péng。
多忧发早白,不见六一翁。duō yōu fā zǎo bái,bù jiàn liù yī wēng。