古诗词

苏轼

次韵刘景文西湖席上

苏轼

二老长身屹两峰,常撞大吕应黄钟。èr lǎo zhǎng shēn yì liǎng fēng,cháng zhuàng dà lǚ yīng huáng zhōng。
将辞邺下刘公干,却见云间陆士龙。jiāng cí yè xià liú gōng gàn,què jiàn yún jiān lù shì lóng。
白发怜君略相似,青山许我定相从。bái fā lián jūn lüè xiāng shì,qīng shān xǔ wǒ dìng xiāng cóng。
我今官已六百石,惭愧当年邴曼容。wǒ jīn guān yǐ liù bǎi shí,cán kuì dāng nián bǐng màn róng。

次前韵答马忠玉

苏轼

坡陀巨麓起连峰,积累当年庆自钟。pō tuó jù lù qǐ lián fēng,jī lèi dāng nián qìng zì zhōng。
灵运子孙俱得凤,慈明兄弟孰非龙?líng yùn zi sūn jù dé fèng,cí míng xiōng dì shú fēi lóng?
河梁会作看云别,诗社何妨载酒从。hé liáng huì zuò kàn yún bié,shī shè hé fáng zài jiǔ cóng。
只有西湖似西子,故应宛转为君容。zhǐ yǒu xī hú shì xī zi,gù yīng wǎn zhuǎn wèi jūn róng。

和林子中待制

苏轼

两翁留滞各皤然,人笑迂疏老更坚。liǎng wēng liú zhì gè pó rán,rén xiào yū shū lǎo gèng jiān。
共把鹅儿一樽酒,相逢卵色五湖天。gòng bǎ é ér yī zūn jiǔ,xiāng féng luǎn sè wǔ hú tiān。
江边遗爱啼斑白,海上先声入管弦。jiāng biān yí ài tí bān bái,hǎi shàng xiān shēng rù guǎn xián。
早晚渊明赋归去,浩歌长啸老斜川。zǎo wǎn yuān míng fù guī qù,hào gē zhǎng xiào lǎo xié chuān。

次韵答黄安中兼简林子中

苏轼

老去心灰不复然,一麾江海意方坚。lǎo qù xīn huī bù fù rán,yī huī jiāng hǎi yì fāng jiān。
那堪黄散付子度,空羡苏杭养乐天。nà kān huáng sàn fù zi dù,kōng xiàn sū háng yǎng lè tiān。
病肺一春难白酒,别肠三夜绕朱弦。bìng fèi yī chūn nán bái jiǔ,bié cháng sān yè rào zhū xián。
群仙正欲吾归去,共把清风借玉川。qún xiān zhèng yù wú guī qù,gòng bǎ qīng fēng jiè yù chuān。

次韵子由书王晋卿画山水一首,而晋卿和二首

苏轼

误点故教同子敬,杂篇真欲拟汤休。wù diǎn gù jiào tóng zi jìng,zá piān zhēn yù nǐ tāng xiū。
陇云寄我山中信,雪月追君溪上舟。lǒng yún jì wǒ shān zhōng xìn,xuě yuè zhuī jūn xī shàng zhōu。
会看飞仙虎头箧,却来颠倒拾遗裘。huì kàn fēi xiān hǔ tóu qiè,què lái diān dào shí yí qiú。
王孙办作玄真子,细雨斜风不湿鸥。wáng sūn bàn zuò xuán zhēn zi,xì yǔ xié fēng bù shī ōu。

次韵子由书王晋卿画山水一首,而晋卿和二首

苏轼

此境眼前聊妄想,几人林下是真休。cǐ jìng yǎn qián liáo wàng xiǎng,jǐ rén lín xià shì zhēn xiū。
我今心似一潭月,君已身如万斛舟。wǒ jīn xīn shì yī tán yuè,jūn yǐ shēn rú wàn hú zhōu。
看画题诗双鹤鬓,归田送老一羊裘。kàn huà tí shī shuāng hè bìn,guī tián sòng lǎo yī yáng qiú。
明年兼与士龙去,万顷苍波没两鸥。míng nián jiān yǔ shì lóng qù,wàn qǐng cāng bō méi liǎng ōu。

次韵刘景文见寄

苏轼

淮上东来双鲤鱼,巧将诗信渡江湖。huái shàng dōng lái shuāng lǐ yú,qiǎo jiāng shī xìn dù jiāng hú。
细看落墨皆松瘦,想见掀髯正鹤孤。xì kàn luò mò jiē sōng shòu,xiǎng jiàn xiān rán zhèng hè gū。
烈士家风安用此,书生习气未能无。liè shì jiā fēng ān yòng cǐ,shū shēng xí qì wèi néng wú。
莫因老骥思千里,醉后哀歌缺唾壶。mò yīn lǎo jì sī qiān lǐ,zuì hòu āi gē quē tuò hú。

景贶、履常屡有诗,督叔弼、季默倡和,已许诺矣,复以此句挑之

苏轼

君家文律冠西京,旋筑诗坛按酒兵。jūn jiā wén lǜ guān xī jīng,xuán zhù shī tán àn jiǔ bīng。
袖手莫轻真将种,致师须得老门生。xiù shǒu mò qīng zhēn jiāng zhǒng,zhì shī xū dé lǎo mén shēng。
明朝郑伯降谁受,昨夜条侯壁已惊。míng cháo zhèng bó jiàng shuí shòu,zuó yè tiáo hóu bì yǐ jīng。
从此醉翁天下乐,还应一举百觞倾。cóng cǐ zuì wēng tiān xià lè,hái yīng yī jǔ bǎi shāng qīng。

次韵答钱穆父,穆父以仆得汝阴,用杭越酬唱韵作诗见寄

苏轼

大耿疲劳已离群,小冯慈爱且当门。dà gěng pí láo yǐ lí qún,xiǎo féng cí ài qiě dāng mén。
玉堂不著扶犁手,霜鬓偏宜画鹿轓。yù táng bù zhù fú lí shǒu,shuāng bìn piān yí huà lù fān。
豪杰虽无两王继,风流犹有二欧存。háo jié suī wú liǎng wáng jì,fēng liú yóu yǒu èr ōu cún。
清诗已入新歌舞,要使邦人识雅言。qīng shī yǐ rù xīn gē wǔ,yào shǐ bāng rén shí yǎ yán。

和刘景文见赠

苏轼

元龙本志陋曹吴,豪气峥嵘老不除。yuán lóng běn zhì lòu cáo wú,háo qì zhēng róng lǎo bù chú。
失路今为哙等伍,作诗犹似建安初。shī lù jīn wèi kuài děng wǔ,zuò shī yóu shì jiàn ān chū。
西来为我风黧面,独卧无人雪缟庐。xī lái wèi wǒ fēng lí miàn,dú wò wú rén xuě gǎo lú。
留子非为十日饮,要令安世诵亡书。liú zi fēi wèi shí rì yǐn,yào lìng ān shì sòng wáng shū。

次韵陈履常雪中

苏轼

可怜扰扰雪中人,饥饱终同寓一尘。kě lián rǎo rǎo xuě zhōng rén,jī bǎo zhōng tóng yù yī chén。
老桧作花真强项,冻鸢储肉巧谋身。lǎo guì zuò huā zhēn qiáng xiàng,dòng yuān chǔ ròu qiǎo móu shēn。
忍寒吟咏君堪笑,得暖欢呼我未贫。rěn hán yín yǒng jūn kān xiào,dé nuǎn huān hū wǒ wèi pín。
坐听屐声知有路,拥裘来看玉梅春。zuò tīng jī shēng zhī yǒu lù,yōng qiú lái kàn yù méi chūn。

和陈传道雪中观灯

苏轼

新年乐事叹何曾,闭閤烧香一病僧。xīn nián lè shì tàn hé céng,bì gé shāo xiāng yī bìng sēng。
未忍便倾浇别酒,且来同看照愁灯。wèi rěn biàn qīng jiāo bié jiǔ,qiě lái tóng kàn zhào chóu dēng。
颍鱼跃处新亭近,湖雪消时画舫升。yǐng yú yuè chù xīn tíng jìn,hú xuě xiāo shí huà fǎng shēng。
只恐樽前无此客,清诗还有士龙能。zhǐ kǒng zūn qián wú cǐ kè,qīng shī hái yǒu shì lóng néng。

次韵林子中春日新堤书事见寄

苏轼

东都寄食似浮云,襆被真成一宿宾。dōng dōu jì shí shì fú yún,fú bèi zhēn chéng yī sù bīn。
收得玉堂挥翰手,却为淮月弄舟人。shōu dé yù táng huī hàn shǒu,què wèi huái yuè nòng zhōu rén。
羡君湖上斋摇碧,笑我花时甑有尘。xiàn jūn hú shàng zhāi yáo bì,xiào wǒ huā shí zèng yǒu chén。
为报年来杀风景,连江梦雨不知春。wèi bào nián lái shā fēng jǐng,lián jiāng mèng yǔ bù zhī chūn。

双石,并叙

苏轼

梦时良是觉时非,汲水埋盆故自痴。mèng shí liáng shì jué shí fēi,jí shuǐ mái pén gù zì chī。
但见玉峰横太白,便从鸟道绝峨眉。dàn jiàn yù fēng héng tài bái,biàn cóng niǎo dào jué é méi。
秋风与作烟云意,晓日令涵草木姿。qiū fēng yǔ zuò yān yún yì,xiǎo rì lìng hán cǎo mù zī。
一点空明是何处,老人真欲住仇池。yī diǎn kōng míng shì hé chù,lǎo rén zhēn yù zhù chóu chí。

王文玉挽词

苏轼

才名谁似广文寒,月斧云斤琢肺肝。cái míng shuí shì guǎng wén hán,yuè fǔ yún jīn zuó fèi gān。
玄晏一生都卧病,子云三世不迁官。xuán yàn yī shēng dōu wò bìng,zi yún sān shì bù qiān guān。
幽兰空觉香风在,宿草何曾泪叶乾。yōu lán kōng jué xiāng fēng zài,sù cǎo hé céng lèi yè qián。
犹喜诸郎有曹志,文章还复富波澜。yóu xǐ zhū láng yǒu cáo zhì,wén zhāng hái fù fù bō lán。

行宿、泗间,见徐州张天骥,次旧韵

苏轼

二年三蹑过淮舟,款段还逢马少游。èr nián sān niè guò huái zhōu,kuǎn duàn hái féng mǎ shǎo yóu。
无事不妨长好饮,著书自要见穷愁。wú shì bù fáng zhǎng hǎo yǐn,zhù shū zì yào jiàn qióng chóu。
孤松早偃原非病,倦鸟虽还岂是休。gū sōng zǎo yǎn yuán fēi bìng,juàn niǎo suī hái qǐ shì xiū。
更欲河边几来往,只今霜雪已蒙头。gèng yù hé biān jǐ lái wǎng,zhǐ jīn shuāng xuě yǐ méng tóu。

次韵刘景文赠傅羲秀才

苏轼

幼眇文章宜和寡,峥嵘肝肺亦交难。yòu miǎo wén zhāng yí hé guǎ,zhēng róng gān fèi yì jiāo nán。
未能飞瓦弹清角,肯便投泥戏泼寒。wèi néng fēi wǎ dàn qīng jiǎo,kěn biàn tóu ní xì pō hán。
忽见秋风吹洛水,遥知霜叶满长安。hū jiàn qiū fēng chuī luò shuǐ,yáo zhī shuāng yè mǎn zhǎng ān。
诗成送与刘夫子,莫遣孙郎帐下看。shī chéng sòng yǔ liú fū zi,mò qiǎn sūn láng zhàng xià kàn。

在彭城日,与定国为九日黄楼之会。今复以是日,相遇于宋。凡十五年,忧乐出处,有不可胜言者。而定国学道有得,百念灰冷,而颜益壮,顾予衰病,

苏轼

菊盏萸囊自古传,长房宁复是臞仙。jú zhǎn yú náng zì gǔ chuán,zhǎng fáng níng fù shì qú xiān。
应从汉武横汾日,数到刘公戏马年。yīng cóng hàn wǔ héng fén rì,shù dào liú gōng xì mǎ nián。
对玉山人今老矣,见恒河性故依然。duì yù shān rén jīn lǎo yǐ,jiàn héng hé xìng gù yī rán。
王郎九日诗千首,今赋黄楼第二篇。wáng láng jiǔ rì shī qiān shǒu,jīn fù huáng lóu dì èr piān。

次韵蒋颖叔、钱穆父从驾景灵宫二首

苏轼

归来病鹤记城闉,旧踏松枝雨露新。guī lái bìng hè jì chéng yīn,jiù tà sōng zhī yǔ lù xīn。
半白不羞垂领发,软红犹恋属车尘。bàn bái bù xiū chuí lǐng fā,ruǎn hóng yóu liàn shǔ chē chén。
雨收九陌丰登后,日丽三元下降辰。yǔ shōu jiǔ mò fēng dēng hòu,rì lì sān yuán xià jiàng chén。
粗识君王为民意,不才何以助精禋。cū shí jūn wáng wèi mín yì,bù cái hé yǐ zhù jīng yīn。

次韵蒋颖叔、钱穆父从驾景灵宫二首

苏轼

与君并直记初元,白首还同入禁门。yǔ jūn bìng zhí jì chū yuán,bái shǒu hái tóng rù jìn mén。
玉殿齐班容小语,霜廷稽首泫微温。yù diàn qí bān róng xiǎo yǔ,shuāng tíng jī shǒu xuàn wēi wēn。
病贪赐茗浮铜叶,老怯香泉滟宝樽。bìng tān cì míng fú tóng yè,lǎo qiè xiāng quán yàn bǎo zūn。
回首鹓行有人杰,坐知羌虏是游魂。huí shǒu yuān xíng yǒu rén jié,zuò zhī qiāng lǔ shì yóu hún。