古诗词

苏轼

菩萨蛮·歌妓

苏轼

绣帘高卷倾城出,灯前潋滟横波溢。xiù lián gāo juǎn qīng chéng chū,dēng qián liàn yàn héng bō yì。
皓齿发清歌,春愁入翠蛾。hào chǐ fā qīng gē,chūn chóu rù cuì é。
悽音休怨乱,我已无肠断。qī yīn xiū yuàn luàn,wǒ yǐ wú cháng duàn。
遗响下清虚,累累一串珠。yí xiǎng xià qīng xū,lèi lèi yī chuàn zhū。

蝶恋花·代人赠别

苏轼

一颗樱桃樊素口。yī kē yīng táo fán sù kǒu。
不爱黄金,只爱人长久。bù ài huáng jīn,zhǐ ài rén zhǎng jiǔ。
学画鸦儿犹未就,眉尖已作伤春皱。xué huà yā ér yóu wèi jiù,méi jiān yǐ zuò shāng chūn zhòu。
扑蝶西园随伴走。pū dié xī yuán suí bàn zǒu。
花落花开,渐解相思瘦。huā luò huā kāi,jiàn jiě xiāng sī shòu。
破镜重圆人在否,章台折尽青青柳。pò jìng zhòng yuán rén zài fǒu,zhāng tái zhé jǐn qīng qīng liǔ。

南乡子

苏轼

裙带石榴红,却水殷勤解赠侬。qún dài shí liú hóng,què shuǐ yīn qín jiě zèng nóng。
应许逐鸡鸡莫怕,相逢,一点灵犀必暗通。yīng xǔ zhú jī jī mò pà,xiāng féng,yī diǎn líng xī bì àn tōng。
何处遇良工,琢刻天真半欲空。hé chù yù liáng gōng,zuó kè tiān zhēn bàn yù kōng。
愿作龙香双凤拨,轻拢,长在环儿白雪胸。yuàn zuò lóng xiāng shuāng fèng bō,qīng lǒng,zhǎng zài huán ér bái xuě xiōng。

南乡子·赠行

苏轼

旌旆满江湖,诏发楼船万舳舻。jīng pèi mǎn jiāng hú,zhào fā lóu chuán wàn zhú lú。
投笔将军因笑我,迂儒,帕首腰刀是丈夫。tóu bǐ jiāng jūn yīn xiào wǒ,yū rú,pà shǒu yāo dāo shì zhàng fū。
粉泪怨离居,喜子垂窗报捷书。fěn lèi yuàn lí jū,xǐ zi chuí chuāng bào jié shū。
试问伏波三万语,何如,一斛明珠换绿珠。shì wèn fú bō sān wàn yǔ,hé rú,yī hú míng zhū huàn lǜ zhū。

减字木兰花·过吴兴,李公择生子,三日会客。作此词戏之

苏轼

维熊佳梦,释氏老君曾抱送。wéi xióng jiā mèng,shì shì lǎo jūn céng bào sòng。
壮气横秋,未满三朝已食牛。zhuàng qì héng qiū,wèi mǎn sān cháo yǐ shí niú。
犀钱玉果,利市平分沾四坐。xī qián yù guǒ,lì shì píng fēn zhān sì zuò。
多谢无功,此事如何到得侬。duō xiè wú gōng,cǐ shì rú hé dào dé nóng。

河满子·湖州作,寄益守冯当世

苏轼

见说岷峨悽怆,旋闻江汉澄清。jiàn shuō mín é qī chuàng,xuán wén jiāng hàn chéng qīng。
但觉秋来归梦好,西南自有长城。dàn jué qiū lái guī mèng hǎo,xī nán zì yǒu zhǎng chéng。
东府三人最少,西山八国初平。dōng fǔ sān rén zuì shǎo,xī shān bā guó chū píng。
莫负花溪纵赏,何妨药市微行。mò fù huā xī zòng shǎng,hé fáng yào shì wēi xíng。
试问当垆人在否,空教是处闻名。shì wèn dāng lú rén zài fǒu,kōng jiào shì chù wén míng。
唱著子渊新曲,应须分外含情。chàng zhù zi yuān xīn qū,yīng xū fēn wài hán qíng。

菩萨蛮·席上和陈令举

苏轼

天怜豪俊腰金晚。tiān lián háo jùn yāo jīn wǎn。
故教月向松江满。gù jiào yuè xiàng sōng jiāng mǎn。
清景为淹留,从君都占秋。qīng jǐng wèi yān liú,cóng jūn dōu zhàn qiū。
身闲惟有酒,试问遨游首。shēn xián wéi yǒu jiǔ,shì wèn áo yóu shǒu。
帝梦已遥思,匆匆归去时。dì mèng yǐ yáo sī,cōng cōng guī qù shí。

阮郎归

苏轼

一年三度过苏台,清尊长是开。yī nián sān dù guò sū tái,qīng zūn zhǎng shì kāi。
佳人相问苦相猜:「这回来不来?」jiā rén xiāng wèn kǔ xiāng cāi zhè huí lái bù lái?
情未尽,老先催,人生真可咍。qíng wèi jǐn,lǎo xiān cuī,rén shēng zhēn kě hāi。
他年桃李阿谁栽。tā nián táo lǐ ā shuí zāi。
刘郎双鬓衰。liú láng shuāng bìn shuāi。

菩萨蛮·润州和元素

苏轼

玉笙不受朱唇暖,离声凄咽胸填满。yù shēng bù shòu zhū chún nuǎn,lí shēng qī yàn xiōng tián mǎn。
遗恨几千秋,恩留人不留。yí hèn jǐ qiān qiū,ēn liú rén bù liú。
他年京国酒,泫泪攀枯柳。tā nián jīng guó jiǔ,xuàn lèi pān kū liǔ。
莫唱短因缘,长安远似天。mò chàng duǎn yīn yuán,zhǎng ān yuǎn shì tiān。

减字木兰花·赠润守许仲涂,且以「郑容落籍、高莹从良」为句首

苏轼

郑庄好客,容我樽前先堕帻。zhèng zhuāng hǎo kè,róng wǒ zūn qián xiān duò zé。
落笔生风,籍籍声名不负公。luò bǐ shēng fēng,jí jí shēng míng bù fù gōng。
高山白早,莹骨冰肤那解老。gāo shān bái zǎo,yíng gǔ bīng fū nà jiě lǎo。
从此南徐,良夜风清月满湖。cóng cǐ nán xú,liáng yè fēng qīng yuè mǎn hú。

南歌子·别润守许仲涂

苏轼

欲执河梁手,还升月旦堂。yù zhí hé liáng shǒu,hái shēng yuè dàn táng。
酒阑人散月侵廊,北客明朝归去、雁南翔。jiǔ lán rén sàn yuè qīn láng,běi kè míng cháo guī qù yàn nán xiáng。
窈窕高明玉,风流郑季庄。yǎo tiǎo gāo míng yù,fēng liú zhèng jì zhuāng。
一时分散水云乡,惟有落花芳草、断人肠。yī shí fēn sàn shuǐ yún xiāng,wéi yǒu luò huā fāng cǎo duàn rén cháng。

采桑子·润州多景楼与孙巨源相遇

苏轼

多情多感仍多病,多景楼中,樽酒相逢,乐事回头一笑空。duō qíng duō gǎn réng duō bìng,duō jǐng lóu zhōng,zūn jiǔ xiāng féng,lè shì huí tóu yī xiào kōng。
停杯且听琵琶语,细撚轻拢,醉脸春融,斜照江天一抹红。tíng bēi qiě tīng pí pá yǔ,xì niǎn qīng lǒng,zuì liǎn chūn róng,xié zhào jiāng tiān yī mǒ hóng。

减字木兰花·银筝旋品

苏轼

银筝旋品,不用缠头千尺锦。yín zhēng xuán pǐn,bù yòng chán tóu qiān chǐ jǐn。
妙思如泉,一洗闲愁十五年。miào sī rú quán,yī xǐ xián chóu shí wǔ nián。
为公少止,起舞属公《公莫》起。wèi gōng shǎo zhǐ,qǐ wǔ shǔ gōng gōng mò qǐ。
风里银山,摆撼鱼龙我自闲。fēng lǐ yín shān,bǎi hàn yú lóng wǒ zì xián。

更漏子·送孙巨源

苏轼

水涵空,山照市。shuǐ hán kōng,shān zhào shì。
西汉二疏乡里。xī hàn èr shū xiāng lǐ。
新白发,旧黄金。xīn bái fā,jiù huáng jīn。
故人恩义深。gù rén ēn yì shēn。
海东头,山尽处。hǎi dōng tóu,shān jǐn chù。
自古客槎来去。zì gǔ kè chá lái qù。
槎有信,赴秋期。chá yǒu xìn,fù qiū qī。
使君行不归。shǐ jūn xíng bù guī。

水龙吟·咏笛材

苏轼

楚山修竹如云,异材秀出千林表。chǔ shān xiū zhú rú yún,yì cái xiù chū qiān lín biǎo。
龙须半剪,凤膺微涨,玉肌匀绕。lóng xū bàn jiǎn,fèng yīng wēi zhǎng,yù jī yún rào。
木落淮南,雨晴云梦,月明风袅。mù luò huái nán,yǔ qíng yún mèng,yuè míng fēng niǎo。
自中郎不见,桓伊去后,知辜负、秋多少。zì zhōng láng bù jiàn,huán yī qù hòu,zhī gū fù qiū duō shǎo。
闻道岭南太守,后堂深、绿珠娇小。wén dào lǐng nán tài shǒu,hòu táng shēn lǜ zhū jiāo xiǎo。
绮窗学弄,《梁州》初遍,《霓裳》未了。qǐ chuāng xué nòng,liáng zhōu chū biàn,ní shang wèi le。
嚼徵含宫,泛商流羽,一声云杪。jué zhēng hán gōng,fàn shāng liú yǔ,yī shēng yún miǎo。
为使君洗尽,蛮风瘴雨,作《霜天晓》。wèi shǐ jūn xǐ jǐn,mán fēng zhàng yǔ,zuò shuāng tiān xiǎo。

减字木兰花·送东武令赵晦之失官归海州

苏轼

贤哉令尹,三仕已之无喜愠。xián zāi lìng yǐn,sān shì yǐ zhī wú xǐ yùn。
我独何人,犹把虚名玷搢绅。wǒ dú hé rén,yóu bǎ xū míng diàn jìn shēn。
不如归去,二顷良田无觅处。bù rú guī qù,èr qǐng liáng tián wú mì chù。
归去来兮,待有良田是几时。guī qù lái xī,dài yǒu liáng tián shì jǐ shí。

蝶恋花·微雪,客有善吹笛击鼓者,方醉中,有人送《苦寒诗》求和,遂以此答之

苏轼

帘外东风交雨霰。lián wài dōng fēng jiāo yǔ xiàn。
帘里佳人,笑语如莺燕。lián lǐ jiā rén,xiào yǔ rú yīng yàn。
深惜今年正月暖,灯光酒色摇金琖。shēn xī jīn nián zhèng yuè nuǎn,dēng guāng jiǔ sè yáo jīn zhǎn。
掺鼓《渔阳》挝未遍。càn gǔ yú yáng wō wèi biàn。
舞褪琼钗,汗湿香罗软。wǔ tuì qióng chāi,hàn shī xiāng luó ruǎn。
今夜何人吟古怨,清诗未了冰生砚。jīn yè hé rén yín gǔ yuàn,qīng shī wèi le bīng shēng yàn。

满江红·正月十日,送文安国还朝

苏轼

天岂无情,天也解、多情留客。tiān qǐ wú qíng,tiān yě jiě duō qíng liú kè。
春向暖、朝来底事,尚飘轻雪。chūn xiàng nuǎn cháo lái dǐ shì,shàng piāo qīng xuě。
君过春来纡组绶,我应老去寻泉石。jūn guò chūn lái yū zǔ shòu,wǒ yīng lǎo qù xún quán shí。
恐异时、杯酒忽相思,云山隔。kǒng yì shí bēi jiǔ hū xiāng sī,yún shān gé。
浮世事,俱难必。fú shì shì,jù nán bì。
人纵健、头应白。rén zòng jiàn tóu yīng bái。
何辞更一醉,此欢难觅。hé cí gèng yī zuì,cǐ huān nán mì。
却向佳人诉离恨,泪珠先已凝双睫。què xiàng jiā rén sù lí hèn,lèi zhū xiān yǐ níng shuāng jié。
但莫遣、新燕却来时,音书绝。dàn mò qiǎn xīn yàn què lái shí,yīn shū jué。

殢人娇·戏邦直

苏轼

别驾来时,灯火荧煌无数。bié jià lái shí,dēng huǒ yíng huáng wú shù。
向青琐、隙中偷觑。xiàng qīng suǒ xì zhōng tōu qù。
元来便是,共彩鸾仙侣。yuán lái biàn shì,gòng cǎi luán xiān lǚ。
方见了、管须低声说与。fāng jiàn le guǎn xū dī shēng shuō yǔ。
百子流苏,千枝宝炬。bǎi zi liú sū,qiān zhī bǎo jù。
人间有、洞房烟雾。rén jiān yǒu dòng fáng yān wù。
春来何事,故抛人别处。chūn lái hé shì,gù pāo rén bié chù。
坐望断,楼中远山归路。zuò wàng duàn,lóu zhōng yuǎn shān guī lù。

望江南·暮春

苏轼

春已老,春服几时成。chūn yǐ lǎo,chūn fú jǐ shí chéng。
曲水浪低蕉叶稳,舞雩风软纻罗轻。qū shuǐ làng dī jiāo yè wěn,wǔ yú fēng ruǎn zhù luó qīng。
酣咏乐升平。hān yǒng lè shēng píng。
微雨过,何处不催耕。wēi yǔ guò,hé chù bù cuī gēng。
百舌无言桃李尽,柘林深处鹁鸪鸣。bǎi shé wú yán táo lǐ jǐn,zhè lín shēn chù bó gū míng。
春色属芜菁。chūn sè shǔ wú jīng。
3111«2345678»