古诗词

苏轼

夫人阁四首

苏轼

欲晓铜瓶下井栏,铿锽金殿发清寒。yù xiǎo tóng píng xià jǐng lán,kēng huáng jīn diàn fā qīng hán。
似闻人世南风热,日上墙东问几竿。shì wén rén shì nán fēng rè,rì shàng qiáng dōng wèn jǐ gān。

赵倅成伯母生日致语口号

苏轼

今朝寿酒泛黄花,郁郁葱葱气满家。jīn cháo shòu jiǔ fàn huáng huā,yù yù cōng cōng qì mǎn jiā。
愿得唐儿舞一曲,莫嫌国小向长沙。yuàn dé táng ér wǔ yī qū,mò xián guó xiǎo xiàng zhǎng shā。

戏作贾梁道诗,并引

苏轼

嵇绍似康为有子,郗超叛鉴是无孙。jī shào shì kāng wèi yǒu zi,xī chāo pàn jiàn shì wú sūn。
如今更恨贾梁道,不杀公闾杀子元。rú jīn gèng hèn jiǎ liáng dào,bù shā gōng lǘ shā zi yuán。

游灵隐寺戏赠开轩李居士

苏轼

推倒垣墙也不难,一轩复作两轩看。tuī dào yuán qiáng yě bù nán,yī xuān fù zuò liǎng xuān kàn。
若教从此成千里,巧历如今也被谩。ruò jiào cóng cǐ chéng qiān lǐ,qiǎo lì rú jīn yě bèi mán。

留题徐氏花园二首

苏轼

莫寻群玉山头路,莫看刘郎观里花。mò xún qún yù shān tóu lù,mò kàn liú láng guān lǐ huā。
但解闭门留我住,主人休问是谁家。dàn jiě bì mén liú wǒ zhù,zhǔ rén xiū wèn shì shuí jiā。

留题徐氏花园二首

苏轼

退之身外无穷事,子美樽前欲尽花。tuì zhī shēn wài wú qióng shì,zi měi zūn qián yù jǐn huā。
更有多情君未识,不随柳絮落人家。gèng yǒu duō qíng jūn wèi shí,bù suí liǔ xù luò rén jiā。

成伯家宴,造坐无由,辄欲效颦而酒已尽,入夜,不欲烦扰,戏作小诗,求数酌而已

苏轼

道士令严难继和,僧伽帽小却空回。dào shì lìng yán nán jì hé,sēng gā mào xiǎo què kōng huí。
隔篱不唤邻翁饮,抱瓮须防吏部来。gé lí bù huàn lín wēng yǐn,bào wèng xū fáng lì bù lái。

钱道人有诗云「直须认取主人翁」,作两绝戏之

苏轼

首断故应无断者,冰销那复有冰知。shǒu duàn gù yīng wú duàn zhě,bīng xiāo nà fù yǒu bīng zhī。
主人若苦令侬认,认主人人竟是谁。zhǔ rén ruò kǔ lìng nóng rèn,rèn zhǔ rén rén jìng shì shuí。

钱道人有诗云「直须认取主人翁」,作两绝戏之

苏轼

有主还须更有宾,不如无镜自无尘。yǒu zhǔ hái xū gèng yǒu bīn,bù rú wú jìng zì wú chén。
只从半夜安心后,失却当前觉痛人。zhǐ cóng bàn yè ān xīn hòu,shī què dāng qián jué tòng rén。

成伯席上赠所出妓川人杨姐

苏轼

坐来真个好相宜,深注唇儿浅画眉。zuò lái zhēn gè hǎo xiāng yí,shēn zhù chún ér qiǎn huà méi。
须信杨家佳丽种,洛川自有浴妃池。xū xìn yáng jiā jiā lì zhǒng,luò chuān zì yǒu yù fēi chí。

次韵回文三首

苏轼

春机满织回文锦,粉泪挥残露井桐。chūn jī mǎn zhī huí wén jǐn,fěn lèi huī cán lù jǐng tóng。
人远寄情书字小,柳丝低日晚庭空。rén yuǎn jì qíng shū zì xiǎo,liǔ sī dī rì wǎn tíng kōng。

次韵回文三首

苏轼

红笺短写空深恨,锦句新翻欲断肠。hóng jiān duǎn xiě kōng shēn hèn,jǐn jù xīn fān yù duàn cháng。
风叶落残惊梦蝶,戍边回雁寄情郎。fēng yè luò cán jīng mèng dié,shù biān huí yàn jì qíng láng。

次韵回文三首

苏轼

羞云敛惨伤春暮,细缕诗成织意深。xiū yún liǎn cǎn shāng chūn mù,xì lǚ shī chéng zhī yì shēn。
头畔枕屏山掩恨,日昏尘暗玉窗琴。tóu pàn zhěn píng shān yǎn hèn,rì hūn chén àn yù chuāng qín。

题沈君琴

苏轼

若言琴上有琴声,放在匣中何不鸣?ruò yán qín shàng yǒu qín shēng,fàng zài xiá zhōng hé bù míng?
若言声在指头上,何不于君指上听?ruò yán shēng zài zhǐ tóu shàng,hé bù yú jūn zhǐ shàng tīng?

赠江州景德长老

苏轼

白足高僧解达观,安排春事满幽栏。bái zú gāo sēng jiě dá guān,ān pái chūn shì mǎn yōu lán。
不须天女来相试,总把空花眼里看。bù xū tiān nǚ lái xiāng shì,zǒng bǎ kōng huā yǎn lǐ kàn。

送范德孺

苏轼

渐觉东风料峭寒,青蒿黄韭试春盘。jiàn jué dōng fēng liào qiào hán,qīng hāo huáng jiǔ shì chūn pán。
遥想庆州千嶂里,暮云衰草雪漫漫。yáo xiǎng qìng zhōu qiān zhàng lǐ,mù yún shuāi cǎo xuě màn màn。

次韵子由题《憩寂图》后

苏轼

东坡虽是湖州派,竹石风流各一时。dōng pō suī shì hú zhōu pài,zhú shí fēng liú gè yī shí。
前世画师今姓李,不妨还作辋川诗。qián shì huà shī jīn xìng lǐ,bù fáng hái zuò wǎng chuān shī。

和钱四寄其弟和

苏轼

老来日月似车轮,此去知逢几个春。lǎo lái rì yuè shì chē lún,cǐ qù zhī féng jǐ gè chūn。
昨夜冰花犹作柱,晓来梅子已生人。zuó yè bīng huā yóu zuò zhù,xiǎo lái méi zi yǐ shēng rén。

病后醉中

苏轼

病为兀兀安身物,酒作逢逢入脑声。bìng wèi wù wù ān shēn wù,jiǔ zuò féng féng rù nǎo shēng。
堪笑钱塘十万户,官家付与老书生。kān xiào qián táng shí wàn hù,guān jiā fù yǔ lǎo shū shēng。

此君轩

苏轼

云幢烟节十洲人,犀甲檀枪百万军。yún chuáng yān jié shí zhōu rén,xī jiǎ tán qiāng bǎi wàn jūn。
翳荟丛生何足道,此君真是此君君。yì huì cóng shēng hé zú dào,cǐ jūn zhēn shì cǐ jūn jūn。