古诗词

辛弃疾

重午日戏书

辛弃疾

青山吞吐古今月,绿树低昂朝暮风。qīng shān tūn tǔ gǔ jīn yuè,lǜ shù dī áng cháo mù fēng。
万事有为应有尽,此身无我自无穷。wàn shì yǒu wèi yīng yǒu jǐn,cǐ shēn wú wǒ zì wú qióng。

林贵文买牡丹见赠至彭村偶题

辛弃疾

宝刀和雨剪流霞,送到彭村刺史家。bǎo dāo hé yǔ jiǎn liú xiá,sòng dào péng cūn cì shǐ jiā。
闻道名园春已过,千金还买暨家花。wén dào míng yuán chūn yǐ guò,qiān jīn hái mǎi jì jiā huā。

移竹

辛弃疾

每因种树悲年事,待看成阴是几时。měi yīn zhǒng shù bēi nián shì,dài kàn chéng yīn shì jǐ shí。
眼见子孙孙又子,不如栽竹绕园池。yǎn jiàn zi sūn sūn yòu zi,bù rú zāi zhú rào yuán chí。

和赵茂嘉郎中双头芍药二首

辛弃疾

昨日梅华同语笑,今朝芍药并芬芳。zuó rì méi huá tóng yǔ xiào,jīn cháo sháo yào bìng fēn fāng。
弟兄殿住春风了,却遣花来送一觞。dì xiōng diàn zhù chūn fēng le,què qiǎn huā lái sòng yī shāng。

和赵茂嘉郎中双头芍药二首

辛弃疾

当年负鼎去干汤,至味须参芍药芳。dāng nián fù dǐng qù gàn tāng,zhì wèi xū cān sháo yào fāng。
岂是调羹双妙手,故教初发劝持觞。qǐ shì diào gēng shuāng miào shǒu,gù jiào chū fā quàn chí shāng。

同杜叔高祝彦集观天保庵瀑布主人留饮两日且约牡丹之饮

辛弃疾

竹杖芒鞋看瀑回,暮年筋力倦崔嵬。zhú zhàng máng xié kàn pù huí,mù nián jīn lì juàn cuī wéi。
桃花落尽无春思,直待牡丹开后来。táo huā luò jǐn wú chūn sī,zhí dài mǔ dān kāi hòu lái。

同杜叔高祝彦集观天保庵瀑布主人留饮两日且约牡丹之饮

辛弃疾

只要寻花子细看,不妨草草有杯盘。zhǐ yào xún huā zi xì kàn,bù fáng cǎo cǎo yǒu bēi pán。
莫因红紫倾城色,却去摧残黑牡丹。mò yīn hóng zǐ qīng chéng sè,què qù cuī cán hēi mǔ dān。

读语孟二首

辛弃疾

道言不死真成妄,佛语无生更转诬。dào yán bù sǐ zhēn chéng wàng,fú yǔ wú shēng gèng zhuǎn wū。
要识死生真道理,须凭邹鲁圣人儒。yào shí sǐ shēng zhēn dào lǐ,xū píng zōu lǔ shèng rén rú。

读语孟二首

辛弃疾

屏去佛经与道书,只将语孟味真腴。píng qù fú jīng yǔ dào shū,zhǐ jiāng yǔ mèng wèi zhēn yú。
出门俯仰见天地,日月光中行坦途。chū mén fǔ yǎng jiàn tiān dì,rì yuè guāng zhōng xíng tǎn tú。

再用儒字韵二首

辛弃疾

人才长与世相疏,若谓无才即厚诬。rén cái zhǎng yǔ shì xiāng shū,ruò wèi wú cái jí hòu wū。
方朔长身无饭吃,人间饱死几侏儒。fāng shuò zhǎng shēn wú fàn chī,rén jiān bǎo sǐ jǐ zhū rú。

再用儒字韵二首

辛弃疾

是是非非好读书,莫将名实自相诬。shì shì fēi fēi hǎo dú shū,mò jiāng míng shí zì xiāng wū。
由来废冢谁为者,诗礼相传大小儒。yóu lái fèi zhǒng shuí wèi zhě,shī lǐ xiāng chuán dà xiǎo rú。

和任师见寄之韵

辛弃疾

老来功业已蹉跎,买得生涯复不多。lǎo lái gōng yè yǐ cuō tuó,mǎi dé shēng yá fù bù duō。
十顷芰荷三径菊,醉乡容我住无何。shí qǐng jì hé sān jìng jú,zuì xiāng róng wǒ zhù wú hé。

和任师见寄之韵

辛弃疾

昨梦春风花满枝,是花到眼是新诗。zuó mèng chūn fēng huā mǎn zhī,shì huā dào yǎn shì xīn shī。
如今梦断春无迹,不记题诗付与谁。rú jīn mèng duàn chūn wú jì,bù jì tí shī fù yǔ shuí。

和任师见寄之韵

辛弃疾

几年魂梦隔高门,叹息潭间阙异闻。jǐ nián hún mèng gé gāo mén,tàn xī tán jiān quē yì wén。
剩喜风情筋力在,尚能诗似鲍参军。shèng xǐ fēng qíng jīn lì zài,shàng néng shī shì bào cān jūn。

和杨民瞻韵

辛弃疾

拄杖闲题祖印来,壁间有句试参怀。zhǔ zhàng xián tí zǔ yìn lái,bì jiān yǒu jù shì cān huái。
从来歌舞新罗袜,不识溪山旧草鞋。cóng lái gē wǔ xīn luó wà,bù shí xī shān jiù cǎo xié。

书停云壁

辛弃疾

学作尧夫自在诗,何曾因物说天机。xué zuò yáo fū zì zài shī,hé céng yīn wù shuō tiān jī。
斜阳草舍迷归路,却与牛羊作伴归。xié yáng cǎo shě mí guī lù,què yǔ niú yáng zuò bàn guī。

书停云壁

辛弃疾

万事随缘无所为,万法皆空无所思。wàn shì suí yuán wú suǒ wèi,wàn fǎ jiē kōng wú suǒ sī。
惟有一条生死路,古今来往更何疑。wéi yǒu yī tiáo shēng sǐ lù,gǔ jīn lái wǎng gèng hé yí。

书鹤鸣亭壁

辛弃疾

翠竹栽成占一丘,清溪映带极风流。cuì zhú zāi chéng zhàn yī qiū,qīng xī yìng dài jí fēng liú。
山翁一向贪奇趣,更引飞泉在上头。shān wēng yī xiàng tān qí qù,gèng yǐn fēi quán zài shàng tóu。

醉书其壁

辛弃疾

颇觉参禅近有功,因空成色色成空。pǒ jué cān chán jìn yǒu gōng,yīn kōng chéng sè sè chéng kōng。
色空静处如何说,且坐清凉境界中。sè kōng jìng chù rú hé shuō,qiě zuò qīng liáng jìng jiè zhōng。

醉书其壁

辛弃疾

去年冠盖长安道,客里因循过了梅。qù nián guān gài zhǎng ān dào,kè lǐ yīn xún guò le méi。
今岁花开转多事,簿书丛里两三杯。jīn suì huā kāi zhuǎn duō shì,bù shū cóng lǐ liǎng sān bēi。