古诗词

陆游

北窗

陆游

九陌黄尘早暮忙,幽人自爱北窗凉。jiǔ mò huáng chén zǎo mù máng,yōu rén zì ài běi chuāng liáng。
清吟微变旧诗律,细字闲抄新酒方。qīng yín wēi biàn jiù shī lǜ,xì zì xián chāo xīn jiǔ fāng。
草木扶疏春已去,琴书萧散日初长。cǎo mù fú shū chūn yǐ qù,qín shū xiāo sàn rì chū zhǎng。
破羌临罢榰颐久,又破铜匜半篆香。pò qiāng lín bà zhī yí jiǔ,yòu pò tóng yí bàn zhuàn xiāng。

夜登山亭

陆游

飞观峥嵘天宇宽,幽人半醉凭阑干。fēi guān zhēng róng tiān yǔ kuān,yōu rén bàn zuì píng lán gàn。
三山渺渺鸾鹤远,七泽茫茫蓑笠寒。sān shān miǎo miǎo luán hè yuǎn,qī zé máng máng suō lì hán。
清吹拂林横玉笛,紫云覆鼎熟金丹。qīng chuī fú lín héng yù dí,zǐ yún fù dǐng shú jīn dān。
童颜绿鬓无人识,回首尘寰一梦残。tóng yán lǜ bìn wú rén shí,huí shǒu chén huán yī mèng cán。

西村醉归

陆游

侠气峥嵘盖九州,一生常耻为身谋。xiá qì zhēng róng gài jiǔ zhōu,yī shēng cháng chǐ wèi shēn móu。
酒宁剩欠寻常债,剑不虚施细碎雠。jiǔ níng shèng qiàn xún cháng zhài,jiàn bù xū shī xì suì chóu。
岐路凋零白羽箭,风霜破弊黑貂裘。qí lù diāo líng bái yǔ jiàn,fēng shuāng pò bì hēi diāo qiú。
阳狂自是英豪事,村市归来醉跨牛。yáng kuáng zì shì yīng háo shì,cūn shì guī lái zuì kuà niú。

自咏

陆游

三十年前接俊游,即今身世寄沧洲。sān shí nián qián jiē jùn yóu,jí jīn shēn shì jì cāng zhōu。
俚声不办谐韶頀,暮气宁能彻斗牛。lǐ shēng bù bàn xié sháo hù,mù qì níng néng chè dòu niú。
绿酒可人消永日,黄鹂多事管闲愁。lǜ jiǔ kě rén xiāo yǒng rì,huáng lí duō shì guǎn xián chóu。
吹笙跨鹤何时去,剩欲平章太华秋。chuī shēng kuà hè hé shí qù,shèng yù píng zhāng tài huá qiū。

闲中颇有四方之志偶得长句

陆游

世论纷纷枉见仇,吾身自计本悠悠。shì lùn fēn fēn wǎng jiàn chóu,wú shēn zì jì běn yōu yōu。
读书渐懒惟思睡,压酒初成不怕愁。dú shū jiàn lǎn wéi sī shuì,yā jiǔ chū chéng bù pà chóu。
蜀栈冷云侵瘦马,楚江笼月系孤舟。shǔ zhàn lěng yún qīn shòu mǎ,chǔ jiāng lóng yuè xì gū zhōu。
兴来会作飘然去,更续骚人赋远游。xīng lái huì zuò piāo rán qù,gèng xù sāo rén fù yuǎn yóu。

遣兴二首

陆游

绿发凋零白发多,山林未死且婆娑。lǜ fā diāo líng bái fā duō,shān lín wèi sǐ qiě pó suō。
无端忤俗坐狂耳,甚欲读书如懒何。wú duān wǔ sú zuò kuáng ěr,shén yù dú shū rú lǎn hé。
雨过乱蓑堆野艇,月明长笛和菱歌。yǔ guò luàn suō duī yě tǐng,yuè míng zhǎng dí hé líng gē。
此中得意君须领,莫爱车前印几窠。cǐ zhōng dé yì jūn xū lǐng,mò ài chē qián yìn jǐ kē。

遣兴二首

陆游

远檐新叶著啼莺,睡起东窗一榻横。yuǎn yán xīn yè zhù tí yīng,shuì qǐ dōng chuāng yī tà héng。
愁衮衮来疑有约,春堂堂去恨无情。chóu gǔn gǔn lái yí yǒu yuē,chūn táng táng qù hèn wú qíng。
鹘飞局上新棋势,龙吼床头古剑声。gǔ fēi jú shàng xīn qí shì,lóng hǒu chuáng tóu gǔ jiàn shēng。
莫叹柴荆无客到,绿尊还对莫山倾。mò tàn chái jīng wú kè dào,lǜ zūn hái duì mò shān qīng。

醉题

陆游

坎止流行五十秋,胸中不解著闲愁。kǎn zhǐ liú xíng wǔ shí qiū,xiōng zhōng bù jiě zhù xián chóu。
浩歌野渡惊云起,狂舞空庭挽月留。hào gē yě dù jīng yún qǐ,kuáng wǔ kōng tíng wǎn yuè liú。
性本自然憎截鹤,器非大受愧函牛。xìng běn zì rán zēng jié hè,qì fēi dà shòu kuì hán niú。
平生最爱严滩路,早晚貂裘换钓舟。píng shēng zuì ài yán tān lù,zǎo wǎn diāo qiú huàn diào zhōu。

醉中登避俗台

陆游

半醉行歌上古台,脱巾散发谢氛埃。bàn zuì xíng gē shàng gǔ tái,tuō jīn sàn fā xiè fēn āi。
但知礼岂为我设,莫管客从何处来。dàn zhī lǐ qǐ wèi wǒ shè,mò guǎn kè cóng hé chù lái。
剡曲烟波菱蔓滑,耶溪风露藕花开。shàn qū yān bō líng màn huá,yé xī fēng lù ǒu huā kāi。
老来世事浑成懒,一棹幽寻未拟回。lǎo lái shì shì hún chéng lǎn,yī zhào yōu xún wèi nǐ huí。

立秋前三日夜坐庭中偶赋

陆游

绛阙清都侍宴还,天风摇佩夜珊珊。jiàng quē qīng dōu shì yàn hái,tiān fēng yáo pèi yè shān shān。
月轮桂满蟾初冷,星渚桥空鹊尚闲。yuè lún guì mǎn chán chū lěng,xīng zhǔ qiáo kōng què shàng xián。
一鹤每临云雨上,几人虚老市朝间。yī hè měi lín yún yǔ shàng,jǐ rén xū lǎo shì cháo jiān。
试将绿发窥清镜,未愧仙姝玉鍊颜。shì jiāng lǜ fā kuī qīng jìng,wèi kuì xiān shū yù liàn yán。

夜兴

陆游

鹤瘦龟饥与静宜,更阑徙倚并清池。hè shòu guī jī yǔ jìng yí,gèng lán xǐ yǐ bìng qīng chí。
月当三五初盈夜,河直西南欲落时。yuè dāng sān wǔ chū yíng yè,hé zhí xī nán yù luò shí。
浩浩醉歌群鹜起,翩翩孤影角巾攲。hào hào zuì gē qún wù qǐ,piān piān gū yǐng jiǎo jīn qī。
飞仙授我青瑶简,索赋山中夜兴诗。fēi xiān shòu wǒ qīng yáo jiǎn,suǒ fù shān zhōng yè xīng shī。

月夜泛小舟湖中三更乃归

陆游

落日愁思把钓钩,南邻借得采菱舟。luò rì chóu sī bǎ diào gōu,nán lín jiè dé cǎi líng zhōu。
湖心月上明如昼,树杪风生冷逼秋。hú xīn yuè shàng míng rú zhòu,shù miǎo fēng shēng lěng bī qiū。
壮岁功名惭汗马,暮年心事许沙鸥。zhuàng suì gōng míng cán hàn mǎ,mù nián xīn shì xǔ shā ōu。
桐江一叶真奇策,莫为儿曹作滞留。tóng jiāng yī yè zhēn qí cè,mò wèi ér cáo zuò zhì liú。

新秋

陆游

天河渐近鹊桥时,一夜风吹斗柄移。tiān hé jiàn jìn què qiáo shí,yī yè fēng chuī dòu bǐng yí。
金井梧桐元未觉,画廊蟋蟀已先知。jīn jǐng wú tóng yuán wèi jué,huà láng xī shuài yǐ xiān zhī。
青灯耿耿还相伴,白发萧萧只自悲。qīng dēng gěng gěng hái xiāng bàn,bái fā xiāo xiāo zhǐ zì bēi。
犹胜玉门关外客,卧听沙雁数归期。yóu shèng yù mén guān wài kè,wò tīng shā yàn shù guī qī。

月夕睡起独吟有怀建康参政

陆游

月上虚堂一榻横,断香漠漠欲三更。yuè shàng xū táng yī tà héng,duàn xiāng mò mò yù sān gèng。
隔帘清露挟秋气,绕树惊鸦啼月明。gé lián qīng lù xié qiū qì,rào shù jīng yā tí yuè míng。
只怪梦寻千里道,不知愁作几重城。zhǐ guài mèng xún qiān lǐ dào,bù zhī chóu zuò jǐ zhòng chéng。
苦吟更恨知心少,西望金陵阙寄声。kǔ yín gèng hèn zhī xīn shǎo,xī wàng jīn líng quē jì shēng。

感秋

陆游

南山射虎漫豪雄,投老还乡一秃翁。nán shān shè hǔ màn háo xióng,tóu lǎo hái xiāng yī tū wēng。
世味扫除和蜡尽,生涯零落并锥空。shì wèi sǎo chú hé là jǐn,shēng yá líng luò bìng zhuī kōng。
秋惊蠹叶凋残绿,病著衰颜失旧红。qiū jīng dù yè diāo cán lǜ,bìng zhù shuāi yán shī jiù hóng。
笠泽松陵家世事,一竿惟是待西风。lì zé sōng líng jiā shì shì,yī gān wéi shì dài xī fēng。

新凉书事

陆游

卧看鸟篆印苍苔,窗户凉生亦乐哉。wò kàn niǎo zhuàn yìn cāng tái,chuāng hù liáng shēng yì lè zāi。
鸣树乱蝉催日落,拂阶飞叶报秋来。míng shù luàn chán cuī rì luò,fú jiē fēi yè bào qiū lái。
病馀已觉身如寄,醉里却怜心尚孩。bìng yú yǐ jué shēn rú jì,zuì lǐ què lián xīn shàng hái。
排日从今占幽事,折残篱菊探溪梅。pái rì cóng jīn zhàn yōu shì,zhé cán lí jú tàn xī méi。

忆昔

陆游

忆昔浮江发剑南,夕阳船尾每相衔。yì xī fú jiāng fā jiàn nán,xī yáng chuán wěi měi xiāng xián。
楠阴暗处寻高寺,荔子红时宿下岩。nán yīn àn chù xún gāo sì,lì zi hóng shí sù xià yán。
峡口烹猪赛龙庙,沙头伐鼓挂风帆。xiá kǒu pēng zhū sài lóng miào,shā tóu fá gǔ guà fēng fān。
区区陈迹何由记,惟有征尘尚满衫。qū qū chén jì hé yóu jì,wéi yǒu zhēng chén shàng mǎn shān。

病中夜兴

陆游

病疟秋来久未平,草堂遥夜不胜清。bìng nüè qiū lái jiǔ wèi píng,cǎo táng yáo yè bù shèng qīng。
疾风递响惊林叶,列宿收芒避月明。jí fēng dì xiǎng jīng lín yè,liè sù shōu máng bì yuè míng。
百计不能逃白发,一生堪笑役虚名。bǎi jì bù néng táo bái fā,yī shēng kān xiào yì xū míng。
钓车且作桐江梦,莫念安西万里行。diào chē qiě zuò tóng jiāng mèng,mò niàn ān xī wàn lǐ xíng。

秋夜

陆游

秋气侵帷梦不成,一灯西壁翳还明。qiū qì qīn wéi mèng bù chéng,yī dēng xī bì yì hái míng。
风高露井无桐叶,雨急烟村有雁声。fēng gāo lù jǐng wú tóng yè,yǔ jí yān cūn yǒu yàn shēng。
击筑谁同燕市饮,赁舂方作会稽行。jī zhù shuí tóng yàn shì yǐn,lìn chōng fāng zuò huì jī xíng。
从来自许知何等,堪叹江湖白发生。cóng lái zì xǔ zhī hé děng,kān tàn jiāng hú bái fā shēng。

舟过樊江憩民家具食

陆游

旅食何妨美蕨薇,夕阳来叩野人扉。lǚ shí hé fáng měi jué wēi,xī yáng lái kòu yě rén fēi。
萧萧短鬓秋初冷,寂寂空村岁荐饥。xiāo xiāo duǎn bìn qiū chū lěng,jì jì kōng cūn suì jiàn jī。
蓼岸刺船惊雁起,烟陂吹笛唤牛归。liǎo àn cì chuán jīng yàn qǐ,yān bēi chuī dí huàn niú guī。
诗情剩向穷途得,蹭蹬人间未必非。shī qíng shèng xiàng qióng tú dé,cèng dēng rén jiān wèi bì fēi。