古诗词

陆游

闻虏政衰乱扫荡有期喜成口号二首

陆游

遗虏游魂岂足忧,汉家方运幄中筹。yí lǔ yóu hún qǐ zú yōu,hàn jiā fāng yùn wò zhōng chóu。
天开地辟逢千载,雷动风行遍九州。tiān kāi dì pì féng qiān zài,léi dòng fēng xíng biàn jiǔ zhōu。
刁斗令严青海夜,旌旗色照铁关秋。diāo dòu lìng yán qīng hǎi yè,jīng qí sè zhào tiě guān qiū。
功名自是英豪事,不用君王万户侯。gōng míng zì shì yīng háo shì,bù yòng jūn wáng wàn hù hóu。

悲秋

陆游

病后支离不自持,湖边萧瑟早寒时。bìng hòu zhī lí bù zì chí,hú biān xiāo sè zǎo hán shí。
已惊白发冯唐老,又起清秋宋玉悲。yǐ jīng bái fā féng táng lǎo,yòu qǐ qīng qiū sòng yù bēi。
枕上数声新到雁,灯前一局欲残棋。zhěn shàng shù shēng xīn dào yàn,dēng qián yī jú yù cán qí。
丈夫几许襟怀事,天地无情似不知。zhàng fū jǐ xǔ jīn huái shì,tiān dì wú qíng shì bù zhī。

病中作

陆游

老鹤辽天兴未穷,此生光景自匆匆。lǎo hè liáo tiān xīng wèi qióng,cǐ shēng guāng jǐng zì cōng cōng。
家为逆旅相逢处,身在严装欲发中。jiā wèi nì lǚ xiāng féng chù,shēn zài yán zhuāng yù fā zhōng。
涩眼尚于书有味,孤愁殊觉酒无功。sè yǎn shàng yú shū yǒu wèi,gū chóu shū jué jiǔ wú gōng。
挥戈草檄今谁记,岁晚江边白发翁。huī gē cǎo xí jīn shuí jì,suì wǎn jiāng biān bái fā wēng。

病起

陆游

颓垣破屋暗藜蒿,病起不知秋已高。tuí yuán pò wū àn lí hāo,bìng qǐ bù zhī qiū yǐ gāo。
晨倚山楹群木脱,暮临苔砌百虫号。chén yǐ shān yíng qún mù tuō,mù lín tái qì bǎi chóng hào。
力殚编简初何得,腰折尘埃只漫劳。lì dān biān jiǎn chū hé dé,yāo zhé chén āi zhǐ màn láo。
赖有浊醪生耳热,狂歌醉草寄吾豪。lài yǒu zhuó láo shēng ěr rè,kuáng gē zuì cǎo jì wú háo。

秋夜

陆游

老病龙钟不入城,浊醪粗饭饯馀生。lǎo bìng lóng zhōng bù rù chéng,zhuó láo cū fàn jiàn yú shēng。
未霜村舍秋先冷,无月江天夜自明。wèi shuāng cūn shě qiū xiān lěng,wú yuè jiāng tiān yè zì míng。
出塞虽惭平贼手,下帷聊喜读书声。chū sāi suī cán píng zéi shǒu,xià wéi liáo xǐ dú shū shēng。
山童睡熟青灯暗,自拨残炉候药铛。shān tóng shuì shú qīng dēng àn,zì bō cán lú hòu yào dāng。

雨中过东村

陆游

小雨空蒙物象奇,偶扶藤杖过东陂。xiǎo yǔ kōng méng wù xiàng qí,ǒu fú téng zhàng guò dōng bēi。
垫巾风度人争看,蜡屐年光我自悲。diàn jīn fēng dù rén zhēng kàn,là jī nián guāng wǒ zì bēi。
穷鬼有灵挥不去,死魔多力到无期。qióng guǐ yǒu líng huī bù qù,sǐ mó duō lì dào wú qī。
归来笑向应门说,且了浮生一首诗。guī lái xiào xiàng yīng mén shuō,qiě le fú shēng yī shǒu shī。

山寺

陆游

寺门压石危欲崩,槎牙老松挂苍藤。sì mén yā shí wēi yù bēng,chá yá lǎo sōng guà cāng téng。
风传上方出定磬,雨暗古殿长明灯。fēng chuán shàng fāng chū dìng qìng,yǔ àn gǔ diàn zhǎng míng dēng。
宿林野鹘惊复起,争栗山童呼不应。sù lín yě gǔ jīng fù qǐ,zhēng lì shān tóng hū bù yīng。
溪南闻道更幽绝,明日裂布缝行縢。xī nán wén dào gèng yōu jué,míng rì liè bù fèng xíng téng。

初寒书怀

陆游

嵩云缑月本闲人,误落尘中白发新。sōng yún gōu yuè běn xián rén,wù luò chén zhōng bái fā xīn。
万事看山差入眼,百年把酒独关身。wàn shì kàn shān chà rù yǎn,bǎi nián bǎ jiǔ dú guān shēn。
栈边老马行安往,床下寒龟息自匀。zhàn biān lǎo mǎ xíng ān wǎng,chuáng xià hán guī xī zì yún。
藜杖一枝犹好在,未妨闲探早梅春。lí zhàng yī zhī yóu hǎo zài,wèi fáng xián tàn zǎo méi chūn。

岁暮

陆游

小筑幽栖与拙宜,读书写字伴儿嬉。xiǎo zhù yōu qī yǔ zhuō yí,dú shū xiě zì bàn ér xī。
已无叹老嗟卑意,却喜分冬守岁时。yǐ wú tàn lǎo jiē bēi yì,què xǐ fēn dōng shǒu suì shí。
羹?芳鲜新弋雁,衣襦轻暖自缫丝。gēng huò fāng xiān xīn yì yàn,yī rú qīng nuǎn zì sāo sī。
农家岁暮真堪乐,说向公卿未必知。nóng jiā suì mù zhēn kān lè,shuō xiàng gōng qīng wèi bì zhī。

夜半读书罢出门徙倚久之归赋长句

陆游

浩歌曳杖出柴扉,不管三更露湿衣。hào gē yè zhàng chū chái fēi,bù guǎn sān gèng lù shī yī。
拟看林梢残月上,偶逢浦口断云归。nǐ kàn lín shāo cán yuè shàng,ǒu féng pǔ kǒu duàn yún guī。
惊鸿脱网寒相倚,饥鹘思巢夜亦飞。jīng hóng tuō wǎng hán xiāng yǐ,jī gǔ sī cháo yè yì fēi。
却掩北窗谁晤语,聊凭香碗洗尘鞿。què yǎn běi chuāng shuí wù yǔ,liáo píng xiāng wǎn xǐ chén jī。

曝书偶见旧稿有感

陆游

日满晴轩理蠹鱼,壮游回首一欷歔。rì mǎn qíng xuān lǐ dù yú,zhuàng yóu huí shǒu yī xī xū。
凄凉王粲从军作,零落相如谏猎书。qī liáng wáng càn cóng jūn zuò,líng luò xiāng rú jiàn liè shū。
歌吹恍思登北固,弓刀谁记渡南沮。gē chuī huǎng sī dēng běi gù,gōng dāo shuí jì dù nán jǔ。
虎头本欠功名相,归老林间计未疏。hǔ tóu běn qiàn gōng míng xiāng,guī lǎo lín jiān jì wèi shū。

得所亲广州书

陆游

音信连年恨不闻,书来细读却消魂。yīn xìn lián nián hèn bù wén,shū lái xì dú què xiāo hún。
人稀野店山魈语,路僻蛮村荔子繁。rén xī yě diàn shān xiāo yǔ,lù pì mán cūn lì zi fán。
毒草自摇春寂寂,瘴云不动昼昏昏。dú cǎo zì yáo chūn jì jì,zhàng yún bù dòng zhòu hūn hūn。
此生相见应无日,且置清愁近一樽。cǐ shēng xiāng jiàn yīng wú rì,qiě zhì qīng chóu jìn yī zūn。

幽居戏咏

陆游

清泉绕屋竹连墙,回首微官意已忘。qīng quán rào wū zhú lián qiáng,huí shǒu wēi guān yì yǐ wàng。
小瓮带泥收洛笋,细鳞穿柳买河鲂。xiǎo wèng dài ní shōu luò sǔn,xì lín chuān liǔ mǎi hé fáng。
黄旗万里无侯骨,红烛千钟有酒肠。huáng qí wàn lǐ wú hóu gǔ,hóng zhú qiān zhōng yǒu jiǔ cháng。
欲起九原谁可友,兰亭修禊晋诸王。yù qǐ jiǔ yuán shuí kě yǒu,lán tíng xiū xì jìn zhū wáng。

幽事

陆游

萧然四壁野人家,幽事还堪对客夸。xiāo rán sì bì yě rén jiā,yōu shì hái kān duì kè kuā。
快日明窗闲试墨,寒泉古鼎自煎茶。kuài rì míng chuāng xián shì mò,hán quán gǔ dǐng zì jiān chá。
桐凋无复吟风叶,蘋老犹残泣露花。tóng diāo wú fù yín fēng yè,píng lǎo yóu cán qì lù huā。
万里封侯真已矣,只将高枕作生涯。wàn lǐ fēng hóu zhēn yǐ yǐ,zhǐ jiāng gāo zhěn zuò shēng yá。

西路口山店

陆游

日薄霜清十月天,马蹄声里送流年。rì báo shuāng qīng shí yuè tiān,mǎ tí shēng lǐ sòng liú nián。
店当古路三叉处,山似孤云两角边。diàn dāng gǔ lù sān chā chù,shān shì gū yún liǎng jiǎo biān。
淹泊自悲穷不醒,衰残更着病相缠。yān pō zì bēi qióng bù xǐng,shuāi cán gèng zhe bìng xiāng chán。
榆关瀚海知何在,目送飞鸿入暮烟。yú guān hàn hǎi zhī hé zài,mù sòng fēi hóng rù mù yān。

野饮

陆游

青山千载老英雄,浊酒三杯失阨穷。qīng shān qiān zài lǎo yīng xióng,zhuó jiǔ sān bēi shī è qióng。
访古颓垣荒堑里,觅交屠狗卖浆中。fǎng gǔ tuí yuán huāng qiàn lǐ,mì jiāo tú gǒu mài jiāng zhōng。
平堤渐放春芜绿,细浪遥翻夕照红。píng dī jiàn fàng chūn wú lǜ,xì làng yáo fān xī zhào hóng。
已把残年付天地,骑牛吹笛伴村童。yǐ bǎ cán nián fù tiān dì,qí niú chuī dí bàn cūn tóng。

樊江观梅

陆游

莫笑山翁老据鞍,探梅今夕到江干。mò xiào shān wēng lǎo jù ān,tàn méi jīn xī dào jiāng gàn。
半滩流水浸残月,一夜清霜催晓寒。bàn tān liú shuǐ jìn cán yuè,yī yè qīng shuāng cuī xiǎo hán。
倚醉更教重秉烛,怕寒元自怯凭栏。yǐ zuì gèng jiào zhòng bǐng zhú,pà hán yuán zì qiè píng lán。
谁知携客芳华日,曾费缠头锦百端。shuí zhī xié kè fāng huá rì,céng fèi chán tóu jǐn bǎi duān。

山亭观梅

陆游

与梅岁岁有幽期,忘却如今两鬓丝。yǔ méi suì suì yǒu yōu qī,wàng què rú jīn liǎng bìn sī。
乘淡月时和雪看,斸苍苔地带花移。chéng dàn yuè shí hé xuě kàn,zhǔ cāng tái dì dài huā yí。
先春瘦损应多恨,静夜香来更一奇。xiān chūn shòu sǔn yīng duō hèn,jìng yè xiāng lái gèng yī qí。
醉倒栏边君勿笑,明朝红萼缀空枝。zuì dào lán biān jūn wù xiào,míng cháo hóng è zhuì kōng zhī。

射的山观梅二首

陆游

射的山前雨垫巾,篱边初见一枝新。shè de shān qián yǔ diàn jīn,lí biān chū jiàn yī zhī xīn。
照溪尽洗骄春意,倚竹真成绝代人。zhào xī jǐn xǐ jiāo chūn yì,yǐ zhú zhēn chéng jué dài rén。
餐玉元知非火食,化衣应笑走京尘。cān yù yuán zhī fēi huǒ shí,huà yī yīng xiào zǒu jīng chén。
即今画史无名手,试把清诗当写真。jí jīn huà shǐ wú míng shǒu,shì bǎ qīng shī dāng xiě zhēn。

射的山观梅二首

陆游

凌厉冰霜节愈坚,人间乃有此癯仙。líng lì bīng shuāng jié yù jiān,rén jiān nǎi yǒu cǐ qú xiān。
坐收国士无双价,独立东皇太一前。zuò shōu guó shì wú shuāng jià,dú lì dōng huáng tài yī qián。
此去幽寻应尽日,向来别恨动经年。cǐ qù yōu xún yīng jǐn rì,xiàng lái bié hèn dòng jīng nián。
花中竟是谁流辈,欲许芳兰恐未然。huā zhōng jìng shì shuí liú bèi,yù xǔ fāng lán kǒng wèi rán。