古诗词

陆游

东斋夜兴

陆游

山城残角伴疏钟,拥褐颓然一病翁。shān chéng cán jiǎo bàn shū zhōng,yōng hè tuí rán yī bìng wēng。
纸帐灯明蹙龟甲,铜瓶火熟起松风。zhǐ zhàng dēng míng cù guī jiǎ,tóng píng huǒ shú qǐ sōng fēng。
雨来尤觉睡味美,酒后不知愁思空。yǔ lái yóu jué shuì wèi měi,jiǔ hòu bù zhī chóu sī kōng。
忽忆江湖泊船夜,号鸣避弋闹群鸿。hū yì jiāng hú pō chuán yè,hào míng bì yì nào qún hóng。

晓出东城马上作

陆游

晓出东城数帜红,蒙茸狐貉拥衰翁。xiǎo chū dōng chéng shù zhì hóng,méng rōng hú háo yōng shuāi wēng。
郊墟歉岁萧条后,风雪穷冬惨淡中。jiāo xū qiàn suì xiāo tiáo hòu,fēng xuě qióng dōng cǎn dàn zhōng。
耐辱已惭非士节,端忧未办济民穷。nài rǔ yǐ cán fēi shì jié,duān yōu wèi bàn jì mín qióng。
诞欺成俗真当惧,谁挽天河一洗空。dàn qī chéng sú zhēn dāng jù,shuí wǎn tiān hé yī xǐ kōng。

述怀二首

陆游

尺寸虽无补县官,此心炯炯实如丹。chǐ cùn suī wú bǔ xiàn guān,cǐ xīn jiǒng jiǒng shí rú dān。
羯胡未灭敢爱死,尊酒在前终鲜欢。jié hú wèi miè gǎn ài sǐ,zūn jiǔ zài qián zhōng xiān huān。
亚父抱忠撞玉斗,虞人守节待皮冠。yà fù bào zhōng zhuàng yù dòu,yú rén shǒu jié dài pí guān。
纵言老病摧颓甚,壮气犹凭后代看。zòng yán lǎo bìng cuī tuí shén,zhuàng qì yóu píng hòu dài kàn。

述怀二首

陆游

谤誉纷纷笑杀侬,此身本自等虚空。bàng yù fēn fēn xiào shā nóng,cǐ shēn běn zì děng xū kōng。
大鹏境界纤尘里,旷劫年光掣电中。dà péng jìng jiè xiān chén lǐ,kuàng jié nián guāng chè diàn zhōng。
翻动烟霞长镵在,招呼风月一尊同。fān dòng yān xiá zhǎng chán zài,zhāo hū fēng yuè yī zūn tóng。
是凡是圣谁能测,试问西邻织屦翁。shì fán shì shèng shuí néng cè,shì wèn xī lín zhī jù wēng。

到严十五晦朔郡酿不佳求于都下既不时至欲借书读之而寓公多秘不肯出无以度日殊惘惘也

陆游

桐君故隐两经秋,小院孤灯夜夜愁。tóng jūn gù yǐn liǎng jīng qiū,xiǎo yuàn gū dēng yè yè chóu。
名酒过于求赵璧,异书浑似借荆州。míng jiǔ guò yú qiú zhào bì,yì shū hún shì jiè jīng zhōu。
溪山胜处身难到,风月佳时事不休。xī shān shèng chù shēn nán dào,fēng yuè jiā shí shì bù xiū。
安得连车载郫酿,金鞭重作浣花游。ān dé lián chē zài pí niàng,jīn biān zhòng zuò huàn huā yóu。

被酒径卧比觉已五鼓矣

陆游

俗事驱人挽不回,经年无地濯氛埃。sú shì qū rén wǎn bù huí,jīng nián wú dì zhuó fēn āi。
酒酣稍觉客愁破,睡觉忽闻山雨来。jiǔ hān shāo jué kè chóu pò,shuì jué hū wén shān yǔ lái。
窗外树寒无鸟宿,壶中水暖有梅开。chuāng wài shù hán wú niǎo sù,hú zhōng shuǐ nuǎn yǒu méi kāi。
五更欲起先惆怅,烛下文书已作堆。wǔ gèng yù qǐ xiān chóu chàng,zhú xià wén shū yǐ zuò duī。

晚登千峰榭

陆游

只道文书无了日,也能摆拨上层台。zhǐ dào wén shū wú le rì,yě néng bǎi bō shàng céng tái。
窗明山雪暮方作,露白野梅寒未开。chuāng míng shān xuě mù fāng zuò,lù bái yě méi hán wèi kāi。
老病真惭天下士,穷愁强覆掌中杯。lǎo bìng zhēn cán tiān xià shì,qióng chóu qiáng fù zhǎng zhōng bēi。
儿曹莫怪凭阑久,得句何妨秉烛回。ér cáo mò guài píng lán jiǔ,dé jù hé fáng bǐng zhú huí。

昼睡

陆游

书狱徵租自笑忙,暂归聊得憩匡床。shū yù zhēng zū zì xiào máng,zàn guī liáo dé qì kuāng chuáng。
屏图夜雨孤舟句,枕带秋风九日香。píng tú yè yǔ gū zhōu jù,zhěn dài qiū fēng jiǔ rì xiāng。
一卷蠹书栖倦手,数声残角报斜阳。yī juǎn dù shū qī juàn shǒu,shù shēng cán jiǎo bào xié yáng。
清泉浴罢西窗静,更觉茶瓯气味长。qīng quán yù bà xī chuāng jìng,gèng jué chá ōu qì wèi zhǎng。

胸次郁郁偶取枯笔作狂草遂成长句

陆游

酒隐人间六十年,晚途敛板自伤怜。jiǔ yǐn rén jiān liù shí nián,wǎn tú liǎn bǎn zì shāng lián。
庄周聊寄漆园吏,梅福终为吴市仙。zhuāng zhōu liáo jì qī yuán lì,méi fú zhōng wèi wú shì xiān。
方外酒徒盟尚在,囊中剑术老当传。fāng wài jiǔ tú méng shàng zài,náng zhōng jiàn shù lǎo dāng chuán。
此心郁屈何由豁,聊遣龙蛇落蜀笺。cǐ xīn yù qū hé yóu huō,liáo qiǎn lóng shé luò shǔ jiān。

休日与客燕语既去听小儿诵书因复作草数纸

陆游

赐沐家居谢掾曹,暂将萧散慰勤劳。cì mù jiā jū xiè yuàn cáo,zàn jiāng xiāo sàn wèi qín láo。
琅琅应节儿书熟,亹亹生风客论高。láng láng yīng jié ér shū shú,wěi wěi shēng fēng kè lùn gāo。
玉屑名笺来濯锦,风漪奇石出临洮。yù xiè míng jiān lái zhuó jǐn,fēng yī qí shí chū lín táo。
托盟翰墨吾安敢,挥洒淋漓自足豪。tuō méng hàn mò wú ān gǎn,huī sǎ lín lí zì zú háo。

读范文正潇洒桐庐郡诗戏书

陆游

桐庐朝暮苦匆匆,潇洒宁能与昔同。tóng lú cháo mù kǔ cōng cōng,xiāo sǎ níng néng yǔ xī tóng。
堆案文书生眼黑,入京车马涨尘红。duī àn wén shū shēng yǎn hēi,rù jīng chē mǎ zhǎng chén hóng。
逢迎风月曲生事,弹压江山毛颖功。féng yíng fēng yuè qū shēng shì,dàn yā jiāng shān máo yǐng gōng。
二子年来俱扫迹,颓然堪笑一衰翁。èr zi nián lái jù sǎo jì,tuí rán kān xiào yī shuāi wēng。

笥中偶得去年二月都下数诗

陆游

昨佩鱼符入凤城,春风处处听莺声。zuó pèi yú fú rù fèng chéng,chūn fēng chù chù tīng yīng shēng。
欲寻旧友半为鬼,重到西湖疑隔生。yù xún jiù yǒu bàn wèi guǐ,zhòng dào xī hú yí gé shēng。
浮世正如投六簙,野人何意慕三旌。fú shì zhèng rú tóu liù bó,yě rén hé yì mù sān jīng。
严州戍满真当老,犹幸为民死太平。yán zhōu shù mǎn zhēn dāng lǎo,yóu xìng wèi mín sǐ tài píng。

征妇怨效唐人作

陆游

万里安西久宿师,东风吹草又离离。wàn lǐ ān xī jiǔ sù shī,dōng fēng chuī cǎo yòu lí lí。
玉壶贮满伤春泪,锦字挑成寄远诗。yù hú zhù mǎn shāng chūn lèi,jǐn zì tiāo chéng jì yuǎn shī。
击虏将军方战急,押衣敕使尚归迟。jī lǔ jiāng jūn fāng zhàn jí,yā yī chì shǐ shàng guī chí。
妆台宝镜尘昏尽,发似飞蓬自不知。zhuāng tái bǎo jìng chén hūn jǐn,fā shì fēi péng zì bù zhī。

陆游

瘴疠家家一洗无,更欣馀润沃焦枯。zhàng lì jiā jiā yī xǐ wú,gèng xīn yú rùn wò jiāo kū。
花壶夜冻先除水,衣焙朝寒久覆炉。huā hú yè dòng xiān chú shuǐ,yī bèi cháo hán jiǔ fù lú。
松顶积高时自堕,竹枝压重欲相扶。sōng dǐng jī gāo shí zì duò,zhú zhī yā zhòng yù xiāng fú。
云开正值春风早,却看晴光满九衢。yún kāi zhèng zhí chūn fēng zǎo,què kàn qíng guāng mǎn jiǔ qú。

岁晚盘尊索然戏书

陆游

经年薄宦客桐庐,市邑萧然一物无。jīng nián báo huàn kè tóng lú,shì yì xiāo rán yī wù wú。
名酒不来惟饮湿,长鱼难觅且焚枯。míng jiǔ bù lái wéi yǐn shī,zhǎng yú nán mì qiě fén kū。
支离鹤骨寒添瘦,宛转龟肠夜自呼。zhī lí hè gǔ hán tiān shòu,wǎn zhuǎn guī cháng yè zì hū。
更与儿曹同一笑,灯前短褐拆天吴。gèng yǔ ér cáo tóng yī xiào,dēng qián duǎn hè chāi tiān wú。

立春前四日谢雪方拜天庆庭中雪复作

陆游

佩玉珊珊谒众真,竟烦一雪慰疲民。pèi yù shān shān yè zhòng zhēn,jìng fán yī xuě wèi pí mín。
未看舞鹤随飞盖,先喜飘花集拜茵。wèi kàn wǔ hè suí fēi gài,xiān xǐ piāo huā jí bài yīn。
耕垄土膏千耦出,市楼酒贱万家春。gēng lǒng tǔ gāo qiān ǒu chū,shì lóu jiǔ jiàn wàn jiā chūn。
使君老去悲才尽,诗句难追节物新。shǐ jūn lǎo qù bēi cái jǐn,shī jù nán zhuī jié wù xīn。

丁未除夕前二日休假感怀二首

陆游

挂冠神武莫踌躇,家具何妨载鹿车。guà guān shén wǔ mò chóu chú,jiā jù hé fáng zài lù chē。
怨谤相乘真市虎,技能已尽似黔驴。yuàn bàng xiāng chéng zhēn shì hǔ,jì néng yǐ jǐn shì qián lǘ。
黄金散后犹耽酒,白发生来更爱书。huáng jīn sàn hòu yóu dān jiǔ,bái fā shēng lái gèng ài shū。
新岁定寻林下约,一觞一咏未成疏。xīn suì dìng xún lín xià yuē,yī shāng yī yǒng wèi chéng shū。

丁未除夕前二日休假感怀二首

陆游

梦寄梅村竹坞间,不堪客里见春还。mèng jì méi cūn zhú wù jiān,bù kān kè lǐ jiàn chūn hái。
潮生水欲通南涧,雪霁云犹冒北山。cháo shēng shuǐ yù tōng nán jiàn,xuě jì yún yóu mào běi shān。
病思过年应小减,官身得假未全闲。bìng sī guò nián yīng xiǎo jiǎn,guān shēn dé jiǎ wèi quán xián。
变名吴市男儿事,末路低回自笑孱。biàn míng wú shì nán ér shì,mò lù dī huí zì xiào càn。

戊申元日

陆游

白头身世叹羁孤,一念儿时泪已濡。bái tóu shēn shì tàn jī gū,yī niàn ér shí lèi yǐ rú。
尚记争先书郁垒,岂知落后举屠苏。shàng jì zhēng xiān shū yù lěi,qǐ zhī luò hòu jǔ tú sū。
杯盘草草思邻舍,车马纷纷厌九衢。bēi pán cǎo cǎo sī lín shě,chē mǎ fēn fēn yàn jiǔ qú。
六十年非心自了,挂冠犹足补东隅。liù shí nián fēi xīn zì le,guà guān yóu zú bǔ dōng yú。

闭閤

陆游

闭閤孤城剩放慵,桐江清绝胜吴松。bì gé gū chéng shèng fàng yōng,tóng jiāng qīng jué shèng wú sōng。
云收忽见北山雪,月落正闻西寺钟。yún shōu hū jiàn běi shān xuě,yuè luò zhèng wén xī sì zhōng。
世味老来无奈薄,土思病后不胜浓。shì wèi lǎo lái wú nài báo,tǔ sī bìng hòu bù shèng nóng。
莼羹岂止方羊酪,轻许平生笑士龙。chún gēng qǐ zhǐ fāng yáng lào,qīng xǔ píng shēng xiào shì lóng。