古诗词

陆游

世事

陆游

世事说来犹可厌,宦情梦里亦应无。shì shì shuō lái yóu kě yàn,huàn qíng mèng lǐ yì yīng wú。
山林已结三生愿,朝市谁非九折途。shān lín yǐ jié sān shēng yuàn,cháo shì shuí fēi jiǔ zhé tú。
醉舞杯盘无藉在,狂吟风月不枝梧。zuì wǔ bēi pán wú jí zài,kuáng yín fēng yuè bù zhī wú。
何人今擅丹青艺,为画苏门长啸图。hé rén jīn shàn dān qīng yì,wèi huà sū mén zhǎng xiào tú。

二子

陆游

两楹梦后少真儒,毁誉徒劳岂识渠。liǎng yíng mèng hòu shǎo zhēn rú,huǐ yù tú láo qǐ shí qú。
孟子无功如管仲,扬雄有赋似相如。mèng zi wú gōng rú guǎn zhòng,yáng xióng yǒu fù shì xiāng rú。
敬王事业知谁继,准易工夫故不疏。jìng wáng shì yè zhī shuí jì,zhǔn yì gōng fū gù bù shū。
孤学背时空绝叹,白头穷巷抱遗书。gū xué bèi shí kōng jué tàn,bái tóu qióng xiàng bào yí shū。

谢郭希吕送石洞酒

陆游

从事今朝真到齐,春和盎盎却秋凄。cóng shì jīn cháo zhēn dào qí,chūn hé àng àng què qiū qī。
色如夷甫玉麈尾,价敌茂陵金袅蹄。sè rú yí fǔ yù zhǔ wěi,jià dí mào líng jīn niǎo tí。
瑞露颇疑名太过,橐泉犹恨韵差低。ruì lù pǒ yí míng tài guò,tuó quán yóu hèn yùn chà dī。
山园雪后梅花动,一榼常须手自携。shān yuán xuě hòu méi huā dòng,yī kē cháng xū shǒu zì xié。

无题

陆游

金鞭朱弹忆春游,万里桥东罨画楼。jīn biān zhū dàn yì chūn yóu,wàn lǐ qiáo dōng yǎn huà lóu。
梦倩晓风吹不去,书凭春雁寄无由。mèng qiàn xiǎo fēng chuī bù qù,shū píng chūn yàn jì wú yóu。
镜中颜鬓今如此,幕下朋俦好在不。jìng zhōng yán bìn jīn rú cǐ,mù xià péng chóu hǎo zài bù。
箧有吴笺三万个,拟将细字写新愁。qiè yǒu wú jiān sān wàn gè,nǐ jiāng xì zì xiě xīn chóu。

北窗睡起

陆游

违物离人不计年,万金难买北窗眠。wéi wù lí rén bù jì nián,wàn jīn nán mǎi běi chuāng mián。
高怀元在羲皇上,大事已明空劫前。gāo huái yuán zài xī huáng shàng,dà shì yǐ míng kōng jié qián。
樵路细盘云外岭,钓筒倒插水中天。qiáo lù xì pán yún wài lǐng,diào tǒng dào chā shuǐ zhōng tiān。
此时消息君知否,千载巢由未足贤。cǐ shí xiāo xī jūn zhī fǒu,qiān zài cháo yóu wèi zú xián。

立春

陆游

绍熙又见四番春,春日春盘节物新。shào xī yòu jiàn sì fān chūn,chūn rì chūn pán jié wù xīn。
独酌三杯愁对影,例添一岁老催人。dú zhuó sān bēi chóu duì yǐng,lì tiān yī suì lǎo cuī rén。
菊芽冒土如争出,柳色摇村已渐匀。jú yá mào tǔ rú zhēng chū,liǔ sè yáo cūn yǐ jiàn yún。
身是兰亭山下客,未容逸少擅清真。shēn shì lán tíng shān xià kè,wèi róng yì shǎo shàn qīng zhēn。

闲居无客所与度日笔砚纸墨而已戏作长句

陆游

水复山重客到稀,文房四士独相依。shuǐ fù shān zhòng kè dào xī,wén fáng sì shì dú xiāng yī。
黄金那得与齐价,白首自应同告归。huáng jīn nà dé yǔ qí jià,bái shǒu zì yīng tóng gào guī。
韫玉面凹观墨聚,浣花理腻觉豪飞。yùn yù miàn āo guān mò jù,huàn huā lǐ nì jué háo fēi。
兴阑却欲烧香睡,闲听松声昼掩扉。xīng lán què yù shāo xiāng shuì,xián tīng sōng shēng zhòu yǎn fēi。

早春新晴

陆游

柳弄春柔拂小潭,山横霁色卷浮岚。liǔ nòng chūn róu fú xiǎo tán,shān héng jì sè juǎn fú lán。
飞扬幡脚掷东北,零落梅花馀二三。fēi yáng fān jiǎo zhì dōng běi,líng luò méi huā yú èr sān。
村店疏灯新卖酒,神祠叠鼓正祈蚕。cūn diàn shū dēng xīn mài jiǔ,shén cí dié gǔ zhèng qí cán。
幽人睡起东园去,芹茁萱芽又满篮。yōu rén shuì qǐ dōng yuán qù,qín zhuó xuān yá yòu mǎn lán。

感旧

陆游

忆从南郑入成都,气俗豪华海内无。yì cóng nán zhèng rù chéng dōu,qì sú háo huá hǎi nèi wú。
故苑燕开车载酒,名姬舞罢斗量珠。gù yuàn yàn kāi chē zài jiǔ,míng jī wǔ bà dòu liàng zhū。
浣花江路青螭舫,槎柳毬场白雪驹。huàn huā jiāng lù qīng chī fǎng,chá liǔ qiú chǎng bái xuě jū。
回首壮游真昨梦,一竿风月老南湖。huí shǒu zhuàng yóu zhēn zuó mèng,yī gān fēng yuè lǎo nán hú。

明日复雨排闷二首

陆游

湖上孤村冷欲冰,更堪衰与病相乘。hú shàng gū cūn lěng yù bīng,gèng kān shuāi yǔ bìng xiāng chéng。
梦回点滴檐间雨,心折青荧帐外灯。mèng huí diǎn dī yán jiān yǔ,xīn zhé qīng yíng zhàng wài dēng。
虽有数椽常似客,仅存一肉未成僧。suī yǒu shù chuán cháng shì kè,jǐn cún yī ròu wèi chéng sēng。
披衣偶取南华读,打破愁城喜不胜。pī yī ǒu qǔ nán huá dú,dǎ pò chóu chéng xǐ bù shèng。

明日复雨排闷二首

陆游

此老在家如出家,蒲团趺坐读南华。cǐ lǎo zài jiā rú chū jiā,pú tuán fū zuò dú nán huá。
湿云不散雁呼伴,幽室无声灯坠花。shī yún bù sàn yàn hū bàn,yōu shì wú shēng dēng zhuì huā。
心法先当破巢窟,世缘最忌养萌芽。xīn fǎ xiān dāng pò cháo kū,shì yuán zuì jì yǎng méng yá。
行年七十方知悔,万事无涯生有涯。xíng nián qī shí fāng zhī huǐ,wàn shì wú yá shēng yǒu yá。

晴甫一日复大风雨连日不止遣怀

陆游

书剑当年隘九州,白头归卧一窗幽。shū jiàn dāng nián ài jiǔ zhōu,bái tóu guī wò yī chuāng yōu。
染成草色春犹浅,老尽梅花雨未休。rǎn chéng cǎo sè chūn yóu qiǎn,lǎo jǐn méi huā yǔ wèi xiū。
得句已无前辈赏,开编时与古人游。dé jù yǐ wú qián bèi shǎng,kāi biān shí yǔ gǔ rén yóu。
山房小瓮今朝熟,不恨尊前自献酬。shān fáng xiǎo wèng jīn cháo shú,bù hèn zūn qián zì xiàn chóu。

寓叹

陆游

人生各自有穷通,世事宁论拙与工。rén shēng gè zì yǒu qióng tōng,shì shì níng lùn zhuō yǔ gōng。
裹马革心空许国,不龟手药却成功。guǒ mǎ gé xīn kōng xǔ guó,bù guī shǒu yào què chéng gōng。
早朝玉勒千门雪,夜坐蓬窗万壑风。zǎo cháo yù lēi qiān mén xuě,yè zuò péng chuāng wàn hè fēng。
借得奇书且勤读,小儿能续地炉红。jiè dé qí shū qiě qín dú,xiǎo ér néng xù dì lú hóng。

幽兴

陆游

雨后梅花无复在,老来酒盏顿成疏。yǔ hòu méi huā wú fù zài,lǎo lái jiǔ zhǎn dùn chéng shū。
身如海燕不逢社,家似瓜牛仅有庐。shēn rú hǎi yàn bù féng shè,jiā shì guā niú jǐn yǒu lú。
短发垂肩懒中散,深居谢客病相如。duǎn fā chuí jiān lǎn zhōng sàn,shēn jū xiè kè bìng xiāng rú。
从今何以消长日,剩种芭蕉学草书。cóng jīn hé yǐ xiāo zhǎng rì,shèng zhǒng bā jiāo xué cǎo shū。

春日

陆游

节节足足雀噪檐,朱朱白白花窥帘。jié jié zú zú què zào yán,zhū zhū bái bái huā kuī lián。
坐旁设酒随时饮,床上堆书信手拈。zuò páng shè jiǔ suí shí yǐn,chuáng shàng duī shū xìn shǒu niān。
寓世无求犹役役,杜门不病亦厌厌。yù shì wú qiú yóu yì yì,dù mén bù bìng yì yàn yàn。
春浓日永有佳处,睡味著人如蜜甜。chūn nóng rì yǒng yǒu jiā chù,shuì wèi zhù rén rú mì tián。

蓬门

陆游

莫笑蓬门雀可罗,老农正要养天和。mò xiào péng mén què kě luó,lǎo nóng zhèng yào yǎng tiān hé。
穿林袅袅孙登啸,叩角呜呜宁戚歌。chuān lín niǎo niǎo sūn dēng xiào,kòu jiǎo wū wū níng qī gē。
睡美到明三展转,饭甘捧腹一摩挲。shuì měi dào míng sān zhǎn zhuǎn,fàn gān pěng fù yī mó sā。
床头更听糟床注,造物私吾亦已多。chuáng tóu gèng tīng zāo chuáng zhù,zào wù sī wú yì yǐ duō。

龙钟

陆游

龙钟一老寄荒村,鼎食山栖久已分。lóng zhōng yī lǎo jì huāng cūn,dǐng shí shān qī jiǔ yǐ fēn。
平日气吞云梦泽,莫年缘在武夷君。píng rì qì tūn yún mèng zé,mò nián yuán zài wǔ yí jūn。
抢榆敢羡垂天翼,倚市从嗤刺绣文。qiǎng yú gǎn xiàn chuí tiān yì,yǐ shì cóng chī cì xiù wén。
幸有笔床茶灶在,孤舟更入剡溪云。xìng yǒu bǐ chuáng chá zào zài,gū zhōu gèng rù shàn xī yún。

春社有感

陆游

憔悴前朝白发郎,祠庭赋禄玷恩光。qiáo cuì qián cháo bái fā láng,cí tíng fù lù diàn ēn guāng。
寸心未与年俱老,万事惟凭酒暂忘。cùn xīn wèi yǔ nián jù lǎo,wàn shì wéi píng jiǔ zàn wàng。
穿仗两曾观揖逊,扶犁独幸返耕桑。chuān zhàng liǎng céng guān yī xùn,fú lí dú xìng fǎn gēng sāng。
耆年凋落还堪叹,社饮推排冠一乡。qí nián diāo luò hái kān tàn,shè yǐn tuī pái guān yī xiāng。

次韵陈机宜见赠

陆游

邂逅今年得若人,翛然不染庾公尘。xiè hòu jīn nián dé ruò rén,xiāo rán bù rǎn yǔ gōng chén。
思幽屈子歌山鬼,语妙陈王赋洛神。sī yōu qū zi gē shān guǐ,yǔ miào chén wáng fù luò shén。
初接笑谈忘老惫,熟观风度爱清真。chū jiē xiào tán wàng lǎo bèi,shú guān fēng dù ài qīng zhēn。
花时飞尽频行乐,莫学衰翁睡过春。huā shí fēi jǐn pín xíng lè,mò xué shuāi wēng shuì guò chūn。

余年四十六入峡忽复二十三年感怀赋长句

陆游

当年吊古巴东峡,雪洒扁舟见早梅。dāng nián diào gǔ bā dōng xiá,xuě sǎ biǎn zhōu jiàn zǎo méi。
宋玉宅边新酒美,巫山庙下莫猿哀。sòng yù zhái biān xīn jiǔ měi,wū shān miào xià mò yuán āi。
樵柯烂尽棋方剧,客甑炊成梦未回。qiáo kē làn jǐn qí fāng jù,kè zèng chuī chéng mèng wèi huí。
已把痴顽敌忧患,不劳团扇念寒灰。yǐ bǎ chī wán dí yōu huàn,bù láo tuán shàn niàn hán huī。