古诗词

秦观

调笑令·莺莺

秦观

春梦,神仙洞。chūn mèng,shén xiān dòng。
冉冉拂墙花影动。rǎn rǎn fú qiáng huā yǐng dòng。
西厢待月知谁共?xī xiāng dài yuè zhī shuí gòng?
更觉玉人情重。gèng jué yù rén qíng zhòng。
红娘深夜行云送,困亸钗横金凤。hóng niáng shēn yè xíng yún sòng,kùn duǒ chāi héng jīn fèng。

调笑令·柳岸

秦观

柳岸,水清浅。liǔ àn,shuǐ qīng qiǎn。
笑折荷花呼女伴,盈盈日照新妆面。xiào zhé hé huā hū nǚ bàn,yíng yíng rì zhào xīn zhuāng miàn。
水调空传幽怨,扁舟日暮笑声远。shuǐ diào kōng chuán yōu yuàn,biǎn zhōu rì mù xiào shēng yuǎn。
对此令人肠断。duì cǐ lìng rén cháng duàn。

调笑令·烟中怨

秦观

眷恋。juàn liàn。
西湖岸。xī hú àn。
湖面楼台侵云汉。hú miàn lóu tái qīn yún hàn。
阿溪本是飞琼伴。ā xī běn shì fēi qióng bàn。
风月朱扉斜掩。fēng yuè zhū fēi xié yǎn。
谢郎巧思诗裁剪。xiè láng qiǎo sī shī cái jiǎn。
能动芳怀幽怨。néng dòng fāng huái yōu yuàn。

调笑令·烟中怨

秦观

心素,与谁语。xīn sù,yǔ shuí yǔ。
始信别离情最苦,兰舟欲解春江暮。shǐ xìn bié lí qíng zuì kǔ,lán zhōu yù jiě chūn jiāng mù。
精爽随君归去,异时携手重来处。jīng shuǎng suí jūn guī qù,yì shí xié shǒu zhòng lái chù。
梦觉春风庭户。mèng jué chūn fēng tíng hù。

虞美人·高城望断尘如雾

秦观

高城望断尘如雾,不见联骖处。gāo chéng wàng duàn chén rú wù,bù jiàn lián cān chù。
夕阳村外小湾头,只有柳花无数、送归舟。xī yáng cūn wài xiǎo wān tóu,zhǐ yǒu liǔ huā wú shù sòng guī zhōu。
琼枝玉树频相见,只恨离人远。qióng zhī yù shù pín xiāng jiàn,zhǐ hèn lí rén yuǎn。
欲将幽恨寄青楼,争奈无情江水、不西流。yù jiāng yōu hèn jì qīng lóu,zhēng nài wú qíng jiāng shuǐ bù xī liú。

虞美人·碧桃天上栽和露

秦观

碧桃天上栽和露,不是凡花数。bì táo tiān shàng zāi hé lù,bù shì fán huā shù。
乱山深处水潆洄,可惜一枝如画、为谁开。luàn shān shēn chù shuǐ yíng huí,kě xī yī zhī rú huà wèi shuí kāi。
轻寒细雨情何限,不道春难管。qīng hán xì yǔ qíng hé xiàn,bù dào chūn nán guǎn。
为君沉醉又何妨,只怕酒醒时候、断人肠。wèi jūn chén zuì yòu hé fáng,zhǐ pà jiǔ xǐng shí hòu duàn rén cháng。

虞美人·行行信马横塘畔

秦观

行行信马横塘畔。xíng xíng xìn mǎ héng táng pàn。
烟水秋平岸。yān shuǐ qiū píng àn。
绿荷多少夕阳中。lǜ hé duō shǎo xī yáng zhōng。
知为阿谁凝恨、背西风。zhī wèi ā shuí níng hèn bèi xī fēng。
红妆艇子来何处。hóng zhuāng tǐng zi lái hé chù。
荡桨偷相顾。dàng jiǎng tōu xiāng gù。
鸳鸯惊起不无愁。yuān yāng jīng qǐ bù wú chóu。
柳外一双飞去、却回头。liǔ wài yī shuāng fēi qù què huí tóu。

品令·幸自得

秦观

幸自得。xìng zì dé。
一分索强,教人难吃。yī fēn suǒ qiáng,jiào rén nán chī。
好好地恶了十来日。hǎo hǎo dì è le shí lái rì。
恰而今、较些不。qià ér jīn jiào xiē bù。
须管啜持教笑,又也何须胳织。xū guǎn chuài chí jiào xiào,yòu yě hé xū gē zhī。
衠倚赖脸儿得人惜。zhūn yǐ lài liǎn ér dé rén xī。
放软顽、道不得。fàng ruǎn wán dào bù dé。

品令·掉又惧

秦观

掉又惧。diào yòu jù。
天然个品格。tiān rán gè pǐn gé。
于中压一。yú zhōng yā yī。
帘儿下时把鞋儿踢。lián ér xià shí bǎ xié ér tī。
语低低、笑咭咭。yǔ dī dī xiào jī jī。
每每秦楼相见,见了无限怜惜。měi měi qín lóu xiāng jiàn,jiàn le wú xiàn lián xī。
人前强不欲相沾识。rén qián qiáng bù yù xiāng zhān shí。
把不定、脸儿赤。bǎ bù dìng liǎn ér chì。

南歌子·玉漏迢迢尽

秦观

玉漏迢迢尽,银潢淡淡横。yù lòu tiáo tiáo jǐn,yín huáng dàn dàn héng。
梦回宿酒未全醒。mèng huí sù jiǔ wèi quán xǐng。
已被邻鸡催起、怕天明。yǐ bèi lín jī cuī qǐ pà tiān míng。
臂上妆犹在,襟间泪尚盈。bì shàng zhuāng yóu zài,jīn jiān lèi shàng yíng。
水边灯火渐人行。shuǐ biān dēng huǒ jiàn rén xíng。
天外一钩残月、带三星。tiān wài yī gōu cán yuè dài sān xīng。

南歌子·愁鬓香云坠

秦观

愁鬓香云坠,娇眸水玉裁。chóu bìn xiāng yún zhuì,jiāo móu shuǐ yù cái。
月屏风幌为谁开。yuè píng fēng huǎng wèi shuí kāi。
天外不知音耗、百般猜。tiān wài bù zhī yīn hào bǎi bān cāi。
玉露沾庭砌,金风动琯灰。yù lù zhān tíng qì,jīn fēng dòng guǎn huī。
相看有似梦初回。xiāng kàn yǒu shì mèng chū huí。
只恐又抛人去、几时来。zhǐ kǒng yòu pāo rén qù jǐ shí lái。

南歌子·香墨弯弯画

秦观

香墨弯弯画,燕脂淡淡匀。xiāng mò wān wān huà,yàn zhī dàn dàn yún。
揉蓝衫子杏黄裙。róu lán shān zi xìng huáng qún。
独倚玉阑无语、点檀唇。dú yǐ yù lán wú yǔ diǎn tán chún。
人去空流水,花飞半掩门。rén qù kōng liú shuǐ,huā fēi bàn yǎn mén。
乱山何处觅行云。luàn shān hé chù mì xíng yún。
又是一钩新月、照黄昏。yòu shì yī gōu xīn yuè zhào huáng hūn。

失调名

秦观

我曾从事风流府。wǒ céng cóng shì fēng liú fǔ。

临江仙·千里潇湘挼蓝浦

秦观

千里潇湘挼蓝浦,兰桡昔日曾经。qiān lǐ xiāo xiāng ruá lán pǔ,lán ráo xī rì céng jīng。
月高风定露华清。yuè gāo fēng dìng lù huá qīng。
微波澄不动,冷浸一天星。wēi bō chéng bù dòng,lěng jìn yī tiān xīng。
独倚危樯情悄悄,遥闻妃瑟泠泠,新声含尽古今情。dú yǐ wēi qiáng qíng qiāo qiāo,yáo wén fēi sè líng líng,xīn shēng hán jǐn gǔ jīn qíng。
曲终人不见,江上数峰青。qū zhōng rén bù jiàn,jiāng shàng shù fēng qīng。

临江仙·髻子偎人娇不整

秦观

髻子偎人娇不整,眼儿失睡微重。jì zi wēi rén jiāo bù zhěng,yǎn ér shī shuì wēi zhòng。
寻思模样早心忪。xún sī mó yàng zǎo xīn sōng。
断肠携手,何事太匆匆。duàn cháng xié shǒu,hé shì tài cōng cōng。
不忍残红犹在臂,翻疑梦里相逢。bù rěn cán hóng yóu zài bì,fān yí mèng lǐ xiāng féng。
遥怜南埭上孤篷。yáo lián nán dài shàng gū péng。
夕阳流水,红满泪痕中。xī yáng liú shuǐ,hóng mǎn lèi hén zhōng。

醉乡春

秦观

唤起一声人悄。huàn qǐ yī shēng rén qiāo。
衾冷梦寒窗晓。qīn lěng mèng hán chuāng xiǎo。
瘴雨过,海棠晴,春色又添多少。zhàng yǔ guò,hǎi táng qíng,chūn sè yòu tiān duō shǎo。
社瓮酿成微笑。shè wèng niàng chéng wēi xiào。
半缺瘿瓢共舀。bàn quē yǐng piáo gòng yǎo。
觉健倒,急投床,醉乡广大人间小。jué jiàn dào,jí tóu chuáng,zuì xiāng guǎng dà rén jiān xiǎo。

南歌子·霭霭迷春态

秦观

霭霭迷春态,溶溶媚晓光。ǎi ǎi mí chūn tài,róng róng mèi xiǎo guāng。
不应容易下巫阳。bù yīng róng yì xià wū yáng。
只恐翰林前世、是襄王。zhǐ kǒng hàn lín qián shì shì xiāng wáng。
暂为清歌驻,还因暮雨忙。zàn wèi qīng gē zhù,hái yīn mù yǔ máng。
瞥然飞去断人肠。piē rán fēi qù duàn rén cháng。
空使兰台公子、赋高唐。kōng shǐ lán tái gōng zi fù gāo táng。

画堂春·本意

秦观

东风吹柳日初长,雨馀芳草斜阳。dōng fēng chuī liǔ rì chū zhǎng,yǔ yú fāng cǎo xié yáng。
杏花零落燕泥香,睡损红妆。xìng huā líng luò yàn ní xiāng,shuì sǔn hóng zhuāng。
宝篆烟消鸾凤,画屏云锁潇湘。bǎo zhuàn yān xiāo luán fèng,huà píng yún suǒ xiāo xiāng。
暮寒微透薄罗裳,无限思量。mù hán wēi tòu báo luó shang,wú xiàn sī liàng。

失调名

秦观

天若有情,天也为人烦恼。tiān ruò yǒu qíng,tiān yě wèi rén fán nǎo。

木兰花慢

秦观

过秦淮旷望,迥潇洒、绝纤尘,爱清景风蛩。guò qín huái kuàng wàng,jiǒng xiāo sǎ jué xiān chén,ài qīng jǐng fēng qióng。
吟鞭醉帽,时度疏林,秋来政情味淡。yín biān zuì mào,shí dù shū lín,qiū lái zhèng qíng wèi dàn。
更一重烟水一重云,千古行人旧恨,尽应分付今人。gèng yī zhòng yān shuǐ yī zhòng yún,qiān gǔ xíng rén jiù hèn,jǐn yīng fēn fù jīn rén。
渔村。yú cūn。
望断衡门。wàng duàn héng mén。
芦荻浦、雁先闻。lú dí pǔ yàn xiān wén。
对触目凄凉,红凋岸蓼,翠减汀蘋,凭高正千嶂黯。duì chù mù qī liáng,hóng diāo àn liǎo,cuì jiǎn tīng píng,píng gāo zhèng qiān zhàng àn。
便无情到此也销魂。biàn wú qíng dào cǐ yě xiāo hún。
江月知人念远,上楼来照黄昏。jiāng yuè zhī rén niàn yuǎn,shàng lóu lái zhào huáng hūn。
4931234567»