古诗词

黄庭坚

南康席上赠刘李二君

黄庭坚

伯伦酒德无人敌,太白诗名有古风。bó lún jiǔ dé wú rén dí,tài bái shī míng yǒu gǔ fēng。
浪许薄才酬大雅,长愁小户对洪钟。làng xǔ báo cái chóu dà yǎ,zhǎng chóu xiǎo hù duì hóng zhōng。
月明如昼九江水,天静无云五老峰。yuè míng rú zhòu jiǔ jiāng shuǐ,tiān jìng wú yún wǔ lǎo fēng。
此赏不疏真共喜,登临归兴尚谁同。cǐ shǎng bù shū zhēn gòng xǐ,dēng lín guī xīng shàng shuí tóng。

光山道中

黄庭坚

客子空知行路难,中田耕者自高闲。kè zi kōng zhī xíng lù nán,zhōng tián gēng zhě zì gāo xián。
柳条莺啭清阴里,楸树蝉嘶翠带间。liǔ tiáo yīng zhuàn qīng yīn lǐ,qiū shù chán sī cuì dài jiān。
梦幻百年随逝水,劳歌一曲对青山。mèng huàn bǎi nián suí shì shuǐ,láo gē yī qū duì qīng shān。
出门捧檄羞闲友,归寿吾亲得解颜。chū mén pěng xí xiū xián yǒu,guī shòu wú qīn dé jiě yán。

过方城寻七叔祖旧题

黄庭坚

壮气南山若可排,今为野马与尘埃。zhuàng qì nán shān ruò kě pái,jīn wèi yě mǎ yǔ chén āi。
清谈落笔一万字,白眼举觞三百杯。qīng tán luò bǐ yī wàn zì,bái yǎn jǔ shāng sān bǎi bēi。
周鼎不酬康瓠价,豫章元是栋梁材。zhōu dǐng bù chóu kāng hù jià,yù zhāng yuán shì dòng liáng cái。
眷然挥涕方城路,冠盖当年向此来。juàn rán huī tì fāng chéng lù,guān gài dāng nián xiàng cǐ lái。

新息渡淮

黄庭坚

京尘无处可轩眉,照面淮滨喜自知。jīng chén wú chù kě xuān méi,zhào miàn huái bīn xǐ zì zhī。
风里麦苗连地起,雨中杨树带烟垂。fēng lǐ mài miáo lián dì qǐ,yǔ zhōng yáng shù dài yān chuí。
故林归计嗟迟暮,久客平生厌别离。gù lín guī jì jiē chí mù,jiǔ kè píng shēng yàn bié lí。
落日江南采蘋去,长歌柳恽洞庭诗。luò rì jiāng nán cǎi píng qù,zhǎng gē liǔ yùn dòng tíng shī。

初望淮山

黄庭坚

风裘雪帽别家林,紫燕黄鹂已夏深。fēng qiú xuě mào bié jiā lín,zǐ yàn huáng lí yǐ xià shēn。
三釜古人干禄意,一年慈母望归心。sān fǔ gǔ rén gàn lù yì,yī nián cí mǔ wàng guī xīn。
劳生逆旅何休息,病眼看山力不禁。láo shēng nì lǚ hé xiū xī,bìng yǎn kàn shān lì bù jìn。
想见夕阳三径里,乱蝉嘶罢柳阴阴。xiǎng jiàn xī yáng sān jìng lǐ,luàn chán sī bà liǔ yīn yīn。

宿广惠寺

黄庭坚

鸦啼残照下层城,僧舍初寒夜气清。yā tí cán zhào xià céng chéng,sēng shě chū hán yè qì qīng。
风乱竹枝垂地影,霜乾桐叶落阶声。fēng luàn zhú zhī chuí dì yǐng,shuāng qián tóng yè luò jiē shēng。
不遑将母伤今日,无以为家笑此生。bù huáng jiāng mǔ shāng jīn rì,wú yǐ wèi jiā xiào cǐ shēng。
都下苦无书信到,数行归雁月边横。dōu xià kǔ wú shū xìn dào,shù xíng guī yàn yuè biān héng。

初至叶县

黄庭坚

白鹤去寻王子晋,真龙得慕沈诸梁。bái hè qù xún wáng zi jìn,zhēn lóng dé mù shěn zhū liáng。
千年往事如飞鸟,一日倾愁对夕阳。qiān nián wǎng shì rú fēi niǎo,yī rì qīng chóu duì xī yáng。
遗老能名唐郡邑,断碑犹是晋文章。yí lǎo néng míng táng jùn yì,duàn bēi yóu shì jìn wén zhāng。
浮云不作苞桑计,只有荒山意绪长。fú yún bù zuò bāo sāng jì,zhǐ yǒu huāng shān yì xù zhǎng。

和答王世弼

黄庭坚

文章年少气如虹,肯爱闲曹一秃翁。wén zhāng nián shǎo qì rú hóng,kěn ài xián cáo yī tū wēng。
弦上深知流水意,鼻端不怯运斤风。xián shàng shēn zhī liú shuǐ yì,bí duān bù qiè yùn jīn fēng。
燕堂淡薄无歌舞,鲑菜清贫只韭葱。yàn táng dàn báo wú gē wǔ,guī cài qīng pín zhǐ jiǔ cōng。
惭愧伯鸾留步履,好贤应与孟光同。cán kuì bó luán liú bù lǚ,hǎo xián yīng yǔ mèng guāng tóng。

陈氏园咏竹

黄庭坚

不问主人来看竹,小溪风物似家林。bù wèn zhǔ rén lái kàn zhú,xiǎo xī fēng wù shì jiā lín。
春供馈妇几番笋,夏与行人百亩阴。chūn gōng kuì fù jǐ fān sǔn,xià yǔ xíng rén bǎi mǔ yīn。
直气虽冲云汉上,高材终恐斧斤寻。zhí qì suī chōng yún hàn shàng,gāo cái zhōng kǒng fǔ jīn xún。
截竿可举北溟钓,欲赠溪翁谁姓任。jié gān kě jǔ běi míng diào,yù zèng xī wēng shuí xìng rèn。

哀逝

黄庭坚

玉堂岑寂网蜘蛛,那复晨妆觐阿姑。yù táng cén jì wǎng zhī zhū,nà fù chén zhuāng jìn ā gū。
绿发朱颜成异物,青天白日闭黄垆。lǜ fā zhū yán chéng yì wù,qīng tiān bái rì bì huáng lú。
人间近别难期信,地下相逢果有无。rén jiān jìn bié nán qī xìn,dì xià xiāng féng guǒ yǒu wú。
万化途中能邂逅,可怜风烛不须臾。wàn huà tú zhōng néng xiè hòu,kě lián fēng zhú bù xū yú。

迎醇甫夫妇

黄庭坚

陈甥归约柳青初,麦陇纤纤忽可锄。chén shēng guī yuē liǔ qīng chū,mài lǒng xiān xiān hū kě chú。
望子从来非一日,因人略不寄双鱼。wàng zi cóng lái fēi yī rì,yīn rén lüè bù jì shuāng yú。
园中鸟语劝沽酒,窗下日长宜读书。yuán zhōng niǎo yǔ quàn gū jiǔ,chuāng xià rì zhǎng yí dú shū。
策马得行休更秣,已令僮稚割生刍。cè mǎ dé xíng xiū gèng mò,yǐ lìng tóng zhì gē shēng chú。

河舟晚饮呈陈说道

黄庭坚

西风脱叶静林柯,浅水扁舟阁半河。xī fēng tuō yè jìng lín kē,qiǎn shuǐ biǎn zhōu gé bàn hé。
落日游鱼穿镜面,中秋明月涨金波。luò rì yóu yú chuān jìng miàn,zhōng qiū míng yuè zhǎng jīn bō。
由来白发生无种,岂似青山保不磨。yóu lái bái fā shēng wú zhǒng,qǐ shì qīng shān bǎo bù mó。
胜事只愁樽酒尽,莫言争奈醉人何。shèng shì zhǐ chóu zūn jiǔ jǐn,mò yán zhēng nài zuì rén hé。

次韵任君官舍秋雨

黄庭坚

墙根戢戢数蜗牛,雨长垣衣亭更幽。qiáng gēn jí jí shù wō niú,yǔ zhǎng yuán yī tíng gèng yōu。
惊起归鸿不成字,辞柯落叶最知秋。jīng qǐ guī hóng bù chéng zì,cí kē luò yè zuì zhī qiū。
菊花莫恨开时晚,谷穟犹思晴后收。jú huā mò hèn kāi shí wǎn,gǔ suì yóu sī qíng hòu shōu。
独立搔头人不解,南山用取一樽酬。dú lì sāo tóu rén bù jiě,nán shān yòng qǔ yī zūn chóu。

题樊侯庙二首

黄庭坚

汉兴丰沛开天下,故旧因依日月明。hàn xīng fēng pèi kāi tiān xià,gù jiù yīn yī rì yuè míng。
拔剑一卮戏下酒,剖符千户舞阳城。bá jiàn yī zhī xì xià jiǔ,pōu fú qiān hù wǔ yáng chéng。
鼓刀屠狗少时事,排闼谏君身后名。gǔ dāo tú gǒu shǎo shí shì,pái tà jiàn jūn shēn hòu míng。
异日淮阴傥相见,安能鞅鞅似平生。yì rì huái yīn tǎng xiāng jiàn,ān néng yāng yāng shì píng shēng。

题樊侯庙二首

黄庭坚

门掩虚堂阴窈窈,风摇枯竹冷萧萧。mén yǎn xū táng yīn yǎo yǎo,fēng yáo kū zhú lěng xiāo xiāo。
邱虚馀意谁相问,丰沛英魂我欲招。qiū xū yú yì shuí xiāng wèn,fēng pèi yīng hún wǒ yù zhāo。
野老无知惟卜岁,神巫何事苦吹箫。yě lǎo wú zhī wéi bo suì,shén wū hé shì kǔ chuī xiāo。
人归里社黄云暮,只有哀蝉伴寂寥。rén guī lǐ shè huáng yún mù,zhǐ yǒu āi chán bàn jì liáo。

和答任仲微赠别

黄庭坚

任君洒墨即成诗,万物生愁困品题。rèn jūn sǎ mò jí chéng shī,wàn wù shēng chóu kùn pǐn tí。
清似钓船闻夜雨,壮如军垒动秋鼙。qīng shì diào chuán wén yè yǔ,zhuàng rú jūn lěi dòng qiū pí。
寒花篱脚飘金钿,新月天涯挂玉篦。hán huā lí jiǎo piāo jīn diàn,xīn yuè tiān yá guà yù bì。
更欲少留观落笔,须判一饮醉如泥。gèng yù shǎo liú guān luò bǐ,xū pàn yī yǐn zuì rú ní。

和仲谋夜中有感

黄庭坚

纸窗惊吹玉蹀躞,竹砌碎撼金琅珰。zhǐ chuāng jīng chuī yù dié xiè,zhú qì suì hàn jīn láng dāng。
兰缸有泪风飘地,遥夜无人月上廊。lán gāng yǒu lèi fēng piāo dì,yáo yè wú rén yuè shàng láng。
愁思起如独绪茧,归梦不到合欢床。chóu sī qǐ rú dú xù jiǎn,guī mèng bù dào hé huān chuáng。
少年多事意易乱,诗律坎坎同寒螀。shǎo nián duō shì yì yì luàn,shī lǜ kǎn kǎn tóng hán jiāng。

书睢阳事后

黄庭坚

莫道睢阳覆我师,再兴唐祚匪公谁。mò dào suī yáng fù wǒ shī,zài xīng táng zuò fěi gōng shuí。
流离颠沛义不辱,去就死生心自知。liú lí diān pèi yì bù rǔ,qù jiù sǐ shēng xīn zì zhī。
政使贺兰非长者,岂妨南八是男儿。zhèng shǐ hè lán fēi zhǎng zhě,qǐ fáng nán bā shì nán ér。
乾坤震荡风尘晦,愁绝宗臣陷贼诗。qián kūn zhèn dàng fēng chén huì,chóu jué zōng chén xiàn zéi shī。

漫书呈仲谋

黄庭坚

漫来从宦著青衫,秣马何尝解辔衔。màn lái cóng huàn zhù qīng shān,mò mǎ hé cháng jiě pèi xián。
眼见人情如格五,心知外物等朝三。yǎn jiàn rén qíng rú gé wǔ,xīn zhī wài wù děng cháo sān。
经时道上冲风雨,几日樽前得笑谈。jīng shí dào shàng chōng fēng yǔ,jǐ rì zūn qián dé xiào tán。
赖有同僚慰羁旅,不然吾已过江南。lài yǒu tóng liáo wèi jī lǚ,bù rán wú yǐ guò jiāng nán。

登南禅寺怀裴仲谋

黄庭坚

茅亭风入葛衣轻,坐见山河表里清。máo tíng fēng rù gé yī qīng,zuò jiàn shān hé biǎo lǐ qīng。
归燕略无三月事,残蝉犹占一枝鸣。guī yàn lüè wú sān yuè shì,cán chán yóu zhàn yī zhī míng。
天高秋树叶公邑,日暮碧云樊相城。tiān gāo qiū shù yè gōng yì,rì mù bì yún fán xiāng chéng。
别后寄诗能慰我,似逃空谷听人声。bié hòu jì shī néng wèi wǒ,shì táo kōng gǔ tīng rén shēng。