古诗词

黄庭坚

叔诲宿邀湖上之游以故不果往

黄庭坚

芰荷采尽荇田田,湖光价当酒十千。jì hé cǎi jǐn xìng tián tián,hú guāng jià dāng jiǔ shí qiān。
主人邀客殊未来,西风枕簟废书眠。zhǔ rén yāo kè shū wèi lái,xī fēng zhěn diàn fèi shū mián。
睡罢书窗翻墨汁,龙蛇起陆云雨湿。shuì bà shū chuāng fān mò zhī,lóng shé qǐ lù yún yǔ shī。
晚筵红袖劝倾杯,公荣坐远酌不及。wǎn yán hóng xiù quàn qīng bēi,gōng róng zuò yuǎn zhuó bù jí。
章台柳色未知秋,折与行人鞭紫骝。zhāng tái liǔ sè wèi zhī qiū,zhé yǔ xíng rén biān zǐ liú。
金城手种亦如此,今日摇落令人愁。jīn chéng shǒu zhǒng yì rú cǐ,jīn rì yáo luò lìng rén chóu。
双飞鸳鸯一朝只,舂锄欲匹畏白鸥。shuāng fēi yuān yāng yī cháo zhǐ,chōng chú yù pǐ wèi bái ōu。
风标公子诚自多,波净月明如鹍何。fēng biāo gōng zi chéng zì duō,bō jìng yuè míng rú kūn hé。

次韵子真会灵源庙

黄庭坚

系马著堤柳,置酒临魏城。xì mǎ zhù dī liǔ,zhì jiǔ lín wèi chéng。
人贤心故乐,地旷眼为明。rén xián xīn gù lè,dì kuàng yǎn wèi míng。
十年风烟散,邂逅集此亭。shí nián fēng yān sàn,xiè hòu jí cǐ tíng。
悲欢更世故,谈话及平生。bēi huān gèng shì gù,tán huà jí píng shēng。
折腰督邮前,勉强不见情。zhé yāo dū yóu qián,miǎn qiáng bù jiàn qíng。
世味曾淡薄,心源留粹精。shì wèi céng dàn báo,xīn yuán liú cuì jīng。
晴云有高意,阔水无湍声。qíng yún yǒu gāo yì,kuò shuǐ wú tuān shēng。
谁言王安丰,定识阮东平。shuí yán wáng ān fēng,dìng shí ruǎn dōng píng。

几复读庄子戏赠

黄庭坚

蜩化抢榆枋,鹏化抟扶摇。tiáo huà qiǎng yú fāng,péng huà tuán fú yáo。
大椿万岁寿,粪英不重朝。dà chūn wàn suì shòu,fèn yīng bù zhòng cháo。
有待于无待,定非各逍遥。yǒu dài yú wú dài,dìng fēi gè xiāo yáo。
譬如宿舂粮,所诣岂得辽。pì rú sù chōng liáng,suǒ yì qǐ dé liáo。
漆园槁项翁,闻风独参寥。qī yuán gǎo xiàng wēng,wén fēng dú cān liáo。
物情本不齐,显者桀与尧。wù qíng běn bù qí,xiǎn zhě jié yǔ yáo。
烈风号万窍,杂然吹籁箫。liè fēng hào wàn qiào,zá rán chuī lài xiāo。
声随器形异,安可一律调。shēng suí qì xíng yì,ān kě yī lǜ diào。
何尝用吾私,总领使同条。hé cháng yòng wú sī,zǒng lǐng shǐ tóng tiáo。
惜哉向郭误,斯文晚未昭。xī zāi xiàng guō wù,sī wén wǎn wèi zhāo。
胡不弃影事,直以神理超。hú bù qì yǐng shì,zhí yǐ shén lǐ chāo。
木资不才生,雁得不才死。mù zī bù cái shēng,yàn dé bù cái sǐ。
投身死生中,未可优劣比。tóu shēn sǐ shēng zhōng,wèi kě yōu liè bǐ。
深藏无所用,一寓不得已。shēn cáng wú suǒ yòng,yī yù bù dé yǐ。
逍遥同我谁,岁暮于吾子。xiāo yáo tóng wǒ shuí,suì mù yú wú zi。

次韵坦夫见惠长句

黄庭坚

温风撩人随处去,欲如膻羊蚁旋慕。wēn fēng liāo rén suí chù qù,yù rú shān yáng yǐ xuán mù。
落英马前高下飞,牵挽忽与樽酒遇。luò yīng mǎ qián gāo xià fēi,qiān wǎn hū yǔ zūn jiǔ yù。
令行如水万夫长,倾盖不减平生故。lìng xíng rú shuǐ wàn fū zhǎng,qīng gài bù jiǎn píng shēng gù。
素衣成缁面黧黑,笑说尘沙工点污。sù yī chéng zī miàn lí hēi,xiào shuō chén shā gōng diǎn wū。
王事贤劳尚有诗,自卷溪藤染霜兔。wáng shì xián láo shàng yǒu shī,zì juǎn xī téng rǎn shuāng tù。
桃李清阴坐未移,走送雄篇疲健步。táo lǐ qīng yīn zuò wèi yí,zǒu sòng xióng piān pí jiàn bù。
张侯先不露文章,十年深深豹藏雾。zhāng hóu xiān bù lù wén zhāng,shí nián shēn shēn bào cáng wù。
欻来听讼小棠阴,千里鸣弦舞韶濩。chuā lái tīng sòng xiǎo táng yīn,qiān lǐ míng xián wǔ sháo huò。
我名最落诸人后,顿使漂山由众喣。wǒ míng zuì luò zhū rén hòu,dùn shǐ piāo shān yóu zhòng xǔ。
伐木丁丁愧友声,食苹呦呦怀野聚。fá mù dīng dīng kuì yǒu shēng,shí píng yōu yōu huái yě jù。
谷阳旧垒一片春,勤我引领西南傃。gǔ yáng jiù lěi yī piàn chūn,qín wǒ yǐn lǐng xī nán sù。
遥知红紫能乱眼,锦衾作梦高唐赋。yáo zhī hóng zǐ néng luàn yǎn,jǐn qīn zuò mèng gāo táng fù。
简书留句四十里,梦魂明月识归路。jiǎn shū liú jù sì shí lǐ,mèng hún míng yuè shí guī lù。
公才富比沧海宫,明珠珊瑚凡几库。gōng cái fù bǐ cāng hǎi gōng,míng zhū shān hú fán jǐ kù。
惠连冢上麦纤纤,喜公犹得春草句。huì lián zhǒng shàng mài xiān xiān,xǐ gōng yóu dé chūn cǎo jù。
明朝折柳作马棰,想见杯盘咄嗟具。míng cháo zhé liǔ zuò mǎ chuí,xiǎng jiàn bēi pán duō jiē jù。
风光暂来不供玩,大似横塘过飞鹜。fēng guāng zàn lái bù gōng wán,dà shì héng táng guò fēi wù。
瓮面浮蛆暖更多,气味烦公卒调护。wèng miàn fú qū nuǎn gèng duō,qì wèi fán gōng zú diào hù。
树头树底劝提壶,南冈北冈教脱裤。shù tóu shù dǐ quàn tí hú,nán gāng běi gāng jiào tuō kù。
春衣可著惬醉眠,急觞催传莫论数。chūn yī kě zhù qiè zuì mián,jí shāng cuī chuán mò lùn shù。

奉和慎思寺丞太康传舍相逢并寄扶沟程太丞尉氏孙著作二十韵

黄庭坚

扶亭大夫伯淳父,平生执鞭所欣慕。fú tíng dà fū bó chún fù,píng shēng zhí biān suǒ xīn mù。
蚤年学问多东南,形阻江山想神遇。zǎo nián xué wèn duō dōng nán,xíng zǔ jiāng shān xiǎng shén yù。
阮籍台边有一人,爱叹非为婚姻故。ruǎn jí tái biān yǒu yī rén,ài tàn fēi wèi hūn yīn gù。
民言令君明且清,玉壶寒冰不受污。mín yán lìng jūn míng qiě qīng,yù hú hán bīng bù shòu wū。
我从王事驱传马,落日东走骇麇兔。wǒ cóng wáng shì qū chuán mǎ,luò rì dōng zǒu hài jūn tù。
问知邻境欲过之,简书有程严寸步。wèn zhī lín jìng yù guò zhī,jiǎn shū yǒu chéng yán cùn bù。
胸怀作恶无处说,天气昏昏月含雾。xiōng huái zuò è wú chù shuō,tiān qì hūn hūn yuè hán wù。
故人如从空中落,逼耳好鸟鸣韶濩。gù rén rú cóng kōng zhōng luò,bī ěr hǎo niǎo míng sháo huò。
野桃窈窕风剪拂,官柳低昂春燠煦。yě táo yǎo tiǎo fēng jiǎn fú,guān liǔ dī áng chūn yù xù。
政由人好景亦好,烧烛续书笑言聚。zhèng yóu rén hǎo jǐng yì hǎo,shāo zhú xù shū xiào yán jù。
同怀两贤孤此乐,无物可写心倾傃。tóng huái liǎng xián gū cǐ lè,wú wù kě xiě xīn qīng sù。
邓侯诗成锦绣段,浣花屑玉邀我赋。dèng hóu shī chéng jǐn xiù duàn,huàn huā xiè yù yāo wǒ fù。
今年病起疏酒杯,醉乡荆棘归无路。jīn nián bìng qǐ shū jiǔ bēi,zuì xiāng jīng jí guī wú lù。
诗穷净欲四壁立,奈何可当杜武库。shī qióng jìng yù sì bì lì,nài hé kě dāng dù wǔ kù。
不似灞桥风雪中,半臂骑驴得佳句。bù shì bà qiáo fēng xuě zhōng,bàn bì qí lǘ dé jiā jù。
济时之才吾岂敢,樗栎初无廊庙具。jì shí zhī cái wú qǐ gǎn,chū lì chū wú láng miào jù。
上车不落强颜耳,伏食官仓等鸡鹜。shàng chē bù luò qiáng yán ěr,fú shí guān cāng děng jī wù。
只欲苦留公把酒,都畿千里勤督护。zhǐ yù kǔ liú gōng bǎ jiǔ,dōu jī qiān lǐ qín dū hù。
及得归时谷雨馀,已剪轻衣换袍裤。jí dé guī shí gǔ yǔ yú,yǐ jiǎn qīng yī huàn páo kù。
春色衰从一片飞,况乃纷纷不知数。chūn sè shuāi cóng yī piàn fēi,kuàng nǎi fēn fēn bù zhī shù。

次韵晋之五丈赏压沙寺梨花

黄庭坚

沙头十日春,当日谁手种。shā tóu shí rì chūn,dāng rì shuí shǒu zhǒng。
风飘香未改,雪压枝自重。fēng piāo xiāng wèi gǎi,xuě yā zhī zì zhòng。
看花思食实,知味少人共。kàn huā sī shí shí,zhī wèi shǎo rén gòng。
霜降百工休,把酒约宽纵。shuāng jiàng bǎi gōng xiū,bǎ jiǔ yuē kuān zòng。

观王熙叔唐本草书歌

黄庭坚

少时草圣学钟王,意气欲齐韦与张。shǎo shí cǎo shèng xué zhōng wáng,yì qì yù qí wéi yǔ zhāng。
家藏古本数十百,千奇万怪常搜索。jiā cáng gǔ běn shù shí bǎi,qiān qí wàn guài cháng sōu suǒ。
今得君家一卷书,始觉辛勤总无益。jīn dé jūn jiā yī juǎn shū,shǐ jué xīn qín zǒng wú yì。
移灯近前拭眼看,精神高秀非人力。yí dēng jìn qián shì yǎn kàn,jīng shén gāo xiù fēi rén lì。
北风古树折巅崖,苍烟寒藤挂绝壁。běi fēng gǔ shù zhé diān yá,cāng yān hán téng guà jué bì。
逸气峥嵘驰万马,只字千金不当价。yì qì zhēng róng chí wàn mǎ,zhǐ zì qiān jīn bù dāng jià。
想初盘礴落笔时,毫端已与心机化。xiǎng chū pán bó luò bǐ shí,háo duān yǐ yǔ xīn jī huà。
主人知是希世奇,但见姓氏无标题。zhǔ rén zhī shì xī shì qí,dàn jiàn xìng shì wú biāo tí。
自非高闲怀素不能此,何必更辨当年谁。zì fēi gāo xián huái sù bù néng cǐ,hé bì gèng biàn dāng nián shuí。

拟古杂言

黄庭坚

雁雁随春风,过乡县。yàn yàn suí chūn fēng,guò xiāng xiàn。
烟雨昏,行不乱。yān yǔ hūn,xíng bù luàn。
同安乐,共忧患。tóng ān lè,gòng yōu huàn。
云重重,不相见。yún zhòng zhòng,bù xiāng jiàn。
日昳晡,下平湖。rì dié bū,xià píng hú。
十十五五依黄芦,得粒不啄鸣相呼。shí shí wǔ wǔ yī huáng lú,dé lì bù zhuó míng xiāng hū。
新妇见雁怀征夫,上堂曳袑裾,四拜启阿姑。xīn fù jiàn yàn huái zhēng fū,shàng táng yè shào jū,sì bài qǐ ā gū。
人言雁寄书,审能寄书无。rén yán yàn jì shū,shěn néng jì shū wú。
阿姑语新妇,古来无此事,今安得此语。ā gū yǔ xīn fù,gǔ lái wú cǐ shì,jīn ān dé cǐ yǔ。
新妇祝雁好自去,勿学水中恋涔鱼。xīn fù zhù yàn hǎo zì qù,wù xué shuǐ zhōng liàn cén yú。
寄汝尺素上有书,塞北春寒用当襦。jì rǔ chǐ sù shàng yǒu shū,sāi běi chūn hán yòng dāng rú。
寄书与阿谁,我家苏校尉,海上牧羊儿。jì shū yǔ ā shuí,wǒ jiā sū xiào wèi,hǎi shàng mù yáng ér。
为言妾能事君母,勿负汉恩作降虏。wèi yán qiè néng shì jūn mǔ,wù fù hàn ēn zuò jiàng lǔ。

古豪侠行赠魏邻几

黄庭坚

翩翩魏公子,恐是信陵君。piān piān wèi gōng zi,kǒng shì xìn líng jūn。
高义动衰俗,孤标对层云。gāo yì dòng shuāi sú,gū biāo duì céng yún。
风吹棠棣花,一枝落夷门。fēng chuī táng dì huā,yī zhī luò yí mén。
俯仰少颜色,萧萧烟景昏。fǔ yǎng shǎo yán sè,xiāo xiāo yān jǐng hūn。
已朽朱亥骨,侯嬴无子孙。yǐ xiǔ zhū hài gǔ,hóu yíng wú zi sūn。
众中气轩昂,把臂输肺肝。zhòng zhōng qì xuān áng,bǎ bì shū fèi gān。
沃之红鹦鹉,载以乌贺兰。wò zhī hóng yīng wǔ,zài yǐ wū hè lán。
门前马嘶急,我弟忽扣关。mén qián mǎ sī jí,wǒ dì hū kòu guān。
谓言空中落,逆旅有仁人。wèi yán kōng zhōng luò,nì lǚ yǒu rén rén。
老母一解颜,万金难报恩。lǎo mǔ yī jiě yán,wàn jīn nán bào ēn。
琅玕乃未赠,交好如弟昆。láng gān nǎi wèi zèng,jiāo hǎo rú dì kūn。

拘士笑大方

黄庭坚

拘士笑大方,俗吏缚文律。jū shì xiào dà fāng,sú lì fù wén lǜ。
当其擅私智,辙覆千里失。dāng qí shàn sī zhì,zhé fù qiān lǐ shī。
鸟飞与鱼潜,明哲善因物。niǎo fēi yǔ yú qián,míng zhé shàn yīn wù。
欣然领斯会,千百无十一。xīn rán lǐng sī huì,qiān bǎi wú shí yī。
蒯缑装太阿,付驺斩刍秣。kuǎi gōu zhuāng tài ā,fù zōu zhǎn chú mò。
风雨晦冥时,中夜鸣不歇。fēng yǔ huì míng shí,zhōng yè míng bù xiē。
张公下世久,安得叹埋没。zhāng gōng xià shì jiǔ,ān dé tàn mái méi。
齐王好吹竽,楚客善鼓瑟。qí wáng hǎo chuī yú,chǔ kè shàn gǔ sè。
卫妇新上车,戒御无笞服。wèi fù xīn shàng chē,jiè yù wú chī fú。
教母灭灶突,徙薪始入室。jiào mǔ miè zào tū,xǐ xīn shǐ rù shì。
三言至丁宁,于理盖已密。sān yán zhì dīng níng,yú lǐ gài yǐ mì。
主人皆笑之,乃在未适节。zhǔ rén jiē xiào zhī,nǎi zài wèi shì jié。
庄生亦有言,外物不可必。zhuāng shēng yì yǒu yán,wài wù bù kě bì。
无地与挥斤,眷然思郢质。wú dì yǔ huī jīn,juàn rán sī yǐng zhì。

韩信

黄庭坚

韩生高才跨一世,刘项存亡翻手耳。hán shēng gāo cái kuà yī shì,liú xiàng cún wáng fān shǒu ěr。
终然不忍负沛公,颇似从容得天意。zhōng rán bù rěn fù pèi gōng,pǒ shì cóng róng dé tiān yì。
成皋日夜望救兵,取齐自重身已轻。chéng gāo rì yè wàng jiù bīng,qǔ qí zì zhòng shēn yǐ qīng。
蹑足封王能早寤,岂恨淮阴食千户。niè zú fēng wáng néng zǎo wù,qǐ hèn huái yīn shí qiān hù。
虽知天下有所归,独怜身与哙等齐。suī zhī tiān xià yǒu suǒ guī,dú lián shēn yǔ kuài děng qí。
蒯通狂说不足撼,陈豨孺子胡能为。kuǎi tōng kuáng shuō bù zú hàn,chén xī rú zi hú néng wèi。
予尝贳酒淮阴市,韩信庙前木十围。yǔ cháng shì jiǔ huái yīn shì,hán xìn miào qián mù shí wéi。
千年事与浮云去,想见留侯决是非。qiān nián shì yǔ fú yún qù,xiǎng jiàn liú hóu jué shì fēi。
丈夫出身佐明主,用舍行藏可自知。zhàng fū chū shēn zuǒ míng zhǔ,yòng shě xíng cáng kě zì zhī。
功名邂逅轩天地,万事当观失意时。gōng míng xiè hòu xuān tiān dì,wàn shì dāng guān shī yì shí。

淮阴侯

黄庭坚

韩生沈鸷非悍勇,笑出胯下良自重。hán shēng shěn zhì fēi hàn yǒng,xiào chū kuà xià liáng zì zhòng。
滕公不斩世未知,萧相自追王始用。téng gōng bù zhǎn shì wèi zhī,xiāo xiāng zì zhuī wáng shǐ yòng。
成安书生自圣贤,左仁右圣兵在咽。chéng ān shū shēng zì shèng xián,zuǒ rén yòu shèng bīng zài yàn。
万人背水亦书意,独驱市井收万全。wàn rén bèi shuǐ yì shū yì,dú qū shì jǐng shōu wàn quán。
功成广武坐东向,人言将军真汉将。gōng chéng guǎng wǔ zuò dōng xiàng,rén yán jiāng jūn zhēn hàn jiāng。
兔死狗烹姑置之,此事已足千年垂。tù sǐ gǒu pēng gū zhì zhī,cǐ shì yǐ zú qiān nián chuí。
君不见丞相商君用秦国,平生赵良头雪白。jūn bù jiàn chéng xiāng shāng jūn yòng qín guó,píng shēng zhào liáng tóu xuě bái。

颜阖

黄庭坚

颜阖无事人,躬耕自衣食。yán hé wú shì rén,gōng gēng zì yī shí。
翩翩鲁公子,要我从事役。piān piān lǔ gōng zi,yào wǒ cóng shì yì。
轺轩来在门,驷马先拱璧。yáo xuān lái zài mén,sì mǎ xiān gǒng bì。
出门应使者,陇上不谋国。chū mén yīng shǐ zhě,lǒng shàng bù móu guó。
心知误将命,非敢惮行役。xīn zhī wù jiāng mìng,fēi gǎn dàn xíng yì。
使人返锡命,户庭空履迹。shǐ rén fǎn xī mìng,hù tíng kōng lǚ jì。
中随卫侯书,起作太子客。zhōng suí wèi hóu shū,qǐ zuò tài zi kè。
谁能明吾心,君子蘧伯玉。shuí néng míng wú xīn,jūn zi qú bó yù。

赠希孝

黄庭坚

金玉虽满堂,一去谁能守。jīn yù suī mǎn táng,yī qù shuí néng shǒu。
石交千秋期,程婴报杵臼。shí jiāo qiān qiū qī,chéng yīng bào chǔ jiù。
丝随丹青染,变态非复旧。sī suí dān qīng rǎn,biàn tài fēi fù jiù。
竹杖寒苍苍,草木黄落后。zhú zhàng hán cāng cāng,cǎo mù huáng luò hòu。
匏从曲沃来,管是汶阳有。páo cóng qū wò lái,guǎn shì wèn yáng yǒu。
土性本高明,天材更浑厚。tǔ xìng běn gāo míng,tiān cái gèng hún hòu。
革之成国器,实假匠伯手。gé zhī chéng guó qì,shí jiǎ jiàng bó shǒu。
木平非斧斤,是事公信否。mù píng fēi fǔ jīn,shì shì gōng xìn fǒu。

侯元功问讲学之意

黄庭坚

金声而玉振,从本用圣学。jīn shēng ér yù zhèn,cóng běn yòng shèng xué。
石师所未讲,赤子有先觉。shí shī suǒ wèi jiǎng,chì zi yǒu xiān jué。
丝直则为弦,可射可以乐。sī zhí zé wèi xián,kě shè kě yǐ lè。
竹笋不成芦,白圭元抱璞。zhú sǔn bù chéng lú,bái guī yuán bào pú。
匏瓜不能匏,其裔犹为瓟。páo guā bù néng páo,qí yì yóu wèi bó。
土俗颇暖姝,西笑长安乐。tǔ sú pǒ nuǎn shū,xī xiào zhǎng ān lè。
革无五声材,终然应宫角。gé wú wǔ shēng cái,zhōng rán yīng gōng jiǎo。
木人得郢工,鼻端乃可斫。mù rén dé yǐng gōng,bí duān nǎi kě zhuó。

戏赠张叔甫

黄庭坚

团扇复团扇,因风托方便。tuán shàn fù tuán shàn,yīn fēng tuō fāng biàn。
衔泥巢君屋,双燕令人羡。xián ní cháo jūn wū,shuāng yàn lìng rén xiàn。
张公子,时相见。zhāng gōng zi,shí xiāng jiàn。
张公一生江海客,文章献纳麒麟殿。zhāng gōng yī shēng jiāng hǎi kè,wén zhāng xiàn nà qí lín diàn。
文采风流今尚存,看君不合长贫贱。wén cǎi fēng liú jīn shàng cún,kàn jūn bù hé zhǎng pín jiàn。
醉中往往爱逃禅,解道澄江静如练。zuì zhōng wǎng wǎng ài táo chán,jiě dào chéng jiāng jìng rú liàn。
淮南百宗经行处,携手落日回高宴。huái nán bǎi zōng jīng xíng chù,xié shǒu luò rì huí gāo yàn。
城上乌,尾毕逋。chéng shàng wū,wěi bì bū。
尘沙立暝途,惟有摩尼珠。chén shā lì míng tú,wéi yǒu mó ní zhū。
云梦泽南州,更有赤须胡。yún mèng zé nán zhōu,gèng yǒu chì xū hú。
与君歌一曲,长铗归来乎。yǔ jūn gē yī qū,zhǎng jiá guī lái hū。
出无车,食无鱼。chū wú chē,shí wú yú。
不须闻此意惨怆,幸是元无免破除。bù xū wén cǐ yì cǎn chuàng,xìng shì yuán wú miǎn pò chú。
脱吾帽,向君笑。tuō wú mào,xiàng jūn xiào。
有似山开万里云,论心何必先同调。yǒu shì shān kāi wàn lǐ yún,lùn xīn hé bì xiān tóng diào。
河之水,去悠悠。hé zhī shuǐ,qù yōu yōu。
将家就鱼米,四海一扁舟。jiāng jiā jiù yú mǐ,sì hǎi yī biǎn zhōu。
头陀云外多僧气,直到湖南天尽头。tóu tuó yún wài duō sēng qì,zhí dào hú nán tiān jǐn tóu。
潭府邑中甚淳古,还如何逊在扬州。tán fǔ yì zhōng shén chún gǔ,hái rú hé xùn zài yáng zhōu。
但得长年饱吃饭,苦无官况莫来休。dàn dé zhǎng nián bǎo chī fàn,kǔ wú guān kuàng mò lái xiū。

以右军书数种赠邱十四

黄庭坚

邱郎气如春景晴,风暄百果草木生。qiū láng qì rú chūn jǐng qíng,fēng xuān bǎi guǒ cǎo mù shēng。
眼如霜鹘齿玉冰,拥书环坐爱窗明。yǎn rú shuāng gǔ chǐ yù bīng,yōng shū huán zuò ài chuāng míng。
松花泛砚摹真行,字身藏颖秀劲清,问谁学之果兰亭。sōng huā fàn yàn mó zhēn xíng,zì shēn cáng yǐng xiù jìn qīng,wèn shuí xué zhī guǒ lán tíng。
我昔颇复喜墨卿,银钩虿尾烂箱籯,赠君铺案黏曲屏。wǒ xī pǒ fù xǐ mò qīng,yín gōu chài wěi làn xiāng yíng,zèng jūn pù àn nián qū píng。
小字莫作痴冻蝇,乐毅论胜遗教经。xiǎo zì mò zuò chī dòng yíng,lè yì lùn shèng yí jiào jīng。
大字无过瘗鹤铭,官奴作草欺伯英。dà zì wú guò yì hè míng,guān nú zuò cǎo qī bó yīng。
随人作计终后人,自成一家始逼真。suí rén zuò jì zhōng hòu rén,zì chéng yī jiā shǐ bī zhēn。
卿家小女名阿潜,眉目似翁有精神。qīng jiā xiǎo nǚ míng ā qián,méi mù shì wēng yǒu jīng shén。
试留此书他日学,往往不减卫夫人。shì liú cǐ shū tā rì xué,wǎng wǎng bù jiǎn wèi fū rén。

李君贶借示其祖西台学士草圣并书帖一编二

黄庭坚

当时高蹈翰墨场,江南李氏洛下杨。dāng shí gāo dǎo hàn mò chǎng,jiāng nán lǐ shì luò xià yáng。
二人殁后数来者,西台唯有尚书郎。èr rén mò hòu shù lái zhě,xī tái wéi yǒu shàng shū láng。
篆科草圣凡几家,奄有汉魏跨两唐。zhuàn kē cǎo shèng fán jǐ jiā,yǎn yǒu hàn wèi kuà liǎng táng。
纸摹石镂见仿佛,曾未得似君家藏。zhǐ mó shí lòu jiàn fǎng fú,céng wèi dé shì jūn jiā cáng。
侧釐数幅冰不及,字体攲倾墨犹湿。cè lí shù fú bīng bù jí,zì tǐ qī qīng mò yóu shī。
明窗棐几开卷看,坐客失床皆起立。míng chuāng fěi jǐ kāi juǎn kàn,zuò kè shī chuáng jiē qǐ lì。
新春一声雷未闻,何得龙蛇已惊蛰。xīn chūn yī shēng léi wèi wén,hé dé lóng shé yǐ jīng zhé。
仲将伯英无后尘,迩来此公下笔亲。zhòng jiāng bó yīng wú hòu chén,ěr lái cǐ gōng xià bǐ qīn。
使之早出见李卫,不独右军能逼人。shǐ zhī zǎo chū jiàn lǐ wèi,bù dú yòu jūn néng bī rén。
枯林栖鸦满僧院,秀句争传两京遍。kū lín qī yā mǎn sēng yuàn,xiù jù zhēng chuán liǎng jīng biàn。
文工墨妙九原荒,伊洛气象今凄凉。wén gōng mò miào jiǔ yuán huāng,yī luò qì xiàng jīn qī liáng。
夜光入手爱不得,还君复入古锦囊。yè guāng rù shǒu ài bù dé,hái jūn fù rù gǔ jǐn náng。
此后临池无笔法,时时梦到君书堂。cǐ hòu lín chí wú bǐ fǎ,shí shí mèng dào jūn shū táng。

三至堂

黄庭坚

杨公父子孙,俱出文昌宫。yáng gōng fù zi sūn,jù chū wén chāng gōng。
朱轓与别驾,同最治民功。zhū fān yǔ bié jià,tóng zuì zhì mín gōng。
当年竹马儿,市上白鬓翁。dāng nián zhú mǎ ér,shì shàng bái bìn wēng。
相语府门前,郎君有家风。xiāng yǔ fǔ mén qián,láng jūn yǒu jiā fēng。
筑室俯飞鸟,我来岁仲冬。zhù shì fǔ fēi niǎo,wǒ lái suì zhòng dōng。
人烟空橘柚,梅花破榛丛。rén yān kōng jú yòu,méi huā pò zhēn cóng。
延客煮茶药,使君语雍容。yán kè zhǔ chá yào,shǐ jūn yǔ yōng róng。
畴昔识二父,只今天柱峰。chóu xī shí èr fù,zhǐ jīn tiān zhù fēng。
故开堂北门,突兀在眼中。gù kāi táng běi mén,tū wù zài yǎn zhōng。
千秋万岁后,野人犹致恭。qiān qiū wàn suì hòu,yě rén yóu zhì gōng。
借问经始谁,开国华阴公。jiè wèn jīng shǐ shuí,kāi guó huá yīn gōng。

玉照泉

黄庭坚

仙人持玉照,留在灊西峰。xiān rén chí yù zhào,liú zài qián xī fēng。
一往不返顾,尘痕废磨砻。yī wǎng bù fǎn gù,chén hén fèi mó lóng。
想当光溢匣,云山叠万重。xiǎng dāng guāng yì xiá,yún shān dié wàn zhòng。
有井洌寒泉,照影互相容。yǒu jǐng liè hán quán,zhào yǐng hù xiāng róng。
得名未觉晚,学士古人风。dé míng wèi jué wǎn,xué shì gǔ rén fēng。
持节按九城,乐此水一钟。chí jié àn jiǔ chéng,lè cǐ shuǐ yī zhōng。
税车束上饭,谈笑考百工。shuì chē shù shàng fàn,tán xiào kǎo bǎi gōng。
金瓶煮山腴,茗碗不暇攻。jīn píng zhǔ shān yú,míng wǎn bù xiá gōng。
苏侯亦静者,疏凿济成功。sū hóu yì jìng zhě,shū záo jì chéng gōng。
排遣尘滓行,石奁清如空。pái qiǎn chén zǐ xíng,shí lián qīng rú kōng。
能令水源浊,鱼虾来其中。néng lìng shuǐ yuán zhuó,yú xiā lái qí zhōng。
生子岁月多,往往隐蛟龙。shēng zi suì yuè duō,wǎng wǎng yǐn jiāo lóng。
玉照不见影,盘桓蜗螺宫。yù zhào bù jiàn yǐng,pán huán wō luó gōng。
一朝揭源去,枯渎草蒙茸。yī cháo jiē yuán qù,kū dú cǎo méng rōng。