古诗词

范仲淹

知府孙学士见示和终南监宫太保道怀五首因以缀篇

范仲淹

瑶坛日月静中长,诗思时时逸谢塘。yáo tán rì yuè jìng zhōng zhǎng,shī sī shí shí yì xiè táng。
神枕自成仙岛梦,朝衣犹有御炉香。shén zhěn zì chéng xiān dǎo mèng,cháo yī yóu yǒu yù lú xiāng。
三元秘简侵星奏,五岭灵芽待雪尝。sān yuán mì jiǎn qīn xīng zòu,wǔ lǐng líng yá dài xuě cháng。
金阙九重留不住,高风何处是严光。jīn quē jiǔ zhòng liú bù zhù,gāo fēng hé chù shì yán guāng。

知府孙学士见示和终南监宫太保道怀五首因以缀篇

范仲淹

门外烟岚紫阁横,九衢风土更何情。mén wài yān lán zǐ gé héng,jiǔ qú fēng tǔ gèng hé qíng。
篱边醉傲渊明饮,陇上歌随桀溺耕。lí biān zuì ào yuān míng yǐn,lǒng shàng gē suí jié nì gēng。
三乐放怀千古重,万钟回首一毫轻。sān lè fàng huái qiān gǔ zhòng,wàn zhōng huí shǒu yī háo qīng。
鹏鹪共适逍遥理,谁复人间问不平。péng jiāo gòng shì xiāo yáo lǐ,shuí fù rén jiān wèn bù píng。

九日

范仲淹

欲赋前贤九日诗,茱萸相斗一枝枝。yù fù qián xián jiǔ rì shī,zhū yú xiāng dòu yī zhī zhī。
可怜宋玉情无限,争似陶潜醉不知。kě lián sòng yù qíng wú xiàn,zhēng shì táo qián zuì bù zhī。
绿鬓爱随风景变,黄华能与岁寒期。lǜ bìn ài suí fēng jǐng biàn,huáng huá néng yǔ suì hán qī。
登高迥处狂多少,笑杀襄阳拍手儿。dēng gāo jiǒng chù kuáng duō shǎo,xiào shā xiāng yáng pāi shǒu ér。

依韵和胡使君书事

范仲淹

都督再临横海镇,集仙遥辍内朝班。dōu dū zài lín héng hǎi zhèn,jí xiān yáo chuò nèi cháo bān。
清风又振东南美,好梦多亲咫尺颜。qīng fēng yòu zhèn dōng nán měi,hǎo mèng duō qīn zhǐ chǐ yán。
坐啸楼台凌皓月,行春鼓吹入青山。zuò xiào lóu tái líng hào yuè,xíng chūn gǔ chuī rù qīng shān。
太平天子尊耆旧,八十王祥未赐闲。tài píng tiān zi zūn qí jiù,bā shí wáng xiáng wèi cì xián。

依韵和魏介之同游玉仙坛

范仲淹

云坛共上百神清,碧坞红霞相照明。yún tán gòng shàng bǎi shén qīng,bì wù hóng xiá xiāng zhào míng。
幽草欲迷丹井处,乱峰依旧白云生。yōu cǎo yù mí dān jǐng chù,luàn fēng yī jiù bái yún shēng。
亭亭翠纛高杉矗,险险狂雷落石轰。tíng tíng cuì dào gāo shān chù,xiǎn xiǎn kuáng léi luò shí hōng。
待得九霄鸾鹤驭,玉书应改地仙名。dài dé jiǔ xiāo luán hè yù,yù shū yīng gǎi dì xiān míng。

依韵酬池州钱绮翁

范仲淹

天涯彼此勿冲冲,内乐何须位更崇。tiān yá bǐ cǐ wù chōng chōng,nèi lè hé xū wèi gèng chóng。
白发监州身各健,青山绕郭景多同。bái fā jiān zhōu shēn gè jiàn,qīng shān rào guō jǐng duō tóng。
日高窗外眠方起,月到樽前宴未终。rì gāo chuāng wài mián fāng qǐ,yuè dào zūn qián yàn wèi zhōng。
况在江南佳丽地,重阳犹见牡丹红。kuàng zài jiāng nán jiā lì dì,zhòng yáng yóu jiàn mǔ dān hóng。

送饶州董博士

范仲淹

番国英豪富鲁儒,同时举送起乡闾。fān guó yīng háo fù lǔ rú,tóng shí jǔ sòng qǐ xiāng lǘ。
文章耻学扬雄赋,议论羞谈贾谊书。wén zhāng chǐ xué yáng xióng fù,yì lùn xiū tán jiǎ yì shū。
喜得明珠三十六,恨遗壮士二千馀。xǐ dé míng zhū sān shí liù,hèn yí zhuàng shì èr qiān yú。
送君直上青霄去,行看归乘驷马车。sòng jūn zhí shàng qīng xiāo qù,xíng kàn guī chéng sì mǎ chē。

鸣琴

范仲淹

思古理鸣琴,声声动金玉。sī gǔ lǐ míng qín,shēng shēng dòng jīn yù。
何以报昔人,传此尧舜曲。hé yǐ bào xī rén,chuán cǐ yáo shùn qū。

古鉴

范仲淹

磨此千年鉴,朱颜清可览。mó cǐ qiān nián jiàn,zhū yán qīng kě lǎn。
君看日月光,无求照人胆。jūn kàn rì yuè guāng,wú qiú zhào rén dǎn。

西溪见牡丹

范仲淹

阳和不择地,海角亦逢春。yáng hé bù zé dì,hǎi jiǎo yì féng chūn。
忆得上林色,相看如故人。yì dé shàng lín sè,xiāng kàn rú gù rén。

青郊

范仲淹

青郊鸣锦雉,绿水漾金鳞。qīng jiāo míng jǐn zhì,lǜ shuǐ yàng jīn lín。
愿得郢中客,共歌台上春。yuàn dé yǐng zhōng kè,gòng gē tái shàng chūn。

射阳湖

范仲淹

渺渺指平湖,烟波极望初。miǎo miǎo zhǐ píng hú,yān bō jí wàng chū。
纵横皆钓者,何处得嘉鱼。zòng héng jiē diào zhě,hé chù dé jiā yú。

舟中

范仲淹

珠彩耀前川,归来一扣舷。zhū cǎi yào qián chuān,guī lái yī kòu xián。
微风不起浪,明月自随船。wēi fēng bù qǐ làng,míng yuè zì suí chuán。

寄欧静秀才

范仲淹

君归一水遥,魂断木兰桡。jūn guī yī shuǐ yáo,hún duàn mù lán ráo。
赖有南轩竹,清风慰寂寥。lài yǒu nán xuān zhú,qīng fēng wèi jì liáo。

和韩布殿丞三首泛湖中

范仲淹

平湖万顷碧,谢客一开颜。píng hú wàn qǐng bì,xiè kè yī kāi yán。
待得临清夜,徘徊载月还。dài dé lín qīng yè,pái huái zài yuè hái。

和韩布殿丞三首泛湖中

范仲淹

弦上万古意,樽中千日醇。xián shàng wàn gǔ yì,zūn zhōng qiān rì chún。
清心向流水,醉貌发阳春。qīng xīn xiàng liú shuǐ,zuì mào fā yáng chūn。

和韩布殿丞三首泛湖中

范仲淹

月色满沧波,吾生乐事多。yuè sè mǎn cāng bō,wú shēng lè shì duō。
何人独醒者,试听濯缨歌。hé rén dú xǐng zhě,shì tīng zhuó yīng gē。

越上闻子规

范仲淹

夜入翠烟啼,昼寻芳树飞。yè rù cuì yān tí,zhòu xún fāng shù fēi。
春山无限好,犹道不如归。chūn shān wú xiàn hǎo,yóu dào bù rú guī。

赴桐庐郡淮上遇风三首其二

范仲淹

妻子休相咎,劳生险自多。qī zi xiū xiāng jiù,láo shēng xiǎn zì duō。
商人岂有罪,同我在风波。shāng rén qǐ yǒu zuì,tóng wǒ zài fēng bō。

赴桐庐郡淮上遇风三首其二

范仲淹

一棹危于叶,傍观亦损神。yī zhào wēi yú yè,bàng guān yì sǔn shén。
他时在平地,无忽险中人。tā shí zài píng dì,wú hū xiǎn zhōng rén。