古诗词

刘过

古诗

刘过

凉生几砚窗未糊,秋风射入如相呼。liáng shēng jǐ yàn chuāng wèi hú,qiū fēng shè rù rú xiāng hū。
床头吴钩作龙吼,便欲乘此捣穹庐。chuáng tóu wú gōu zuò lóng hǒu,biàn yù chéng cǐ dǎo qióng lú。
丈夫诗胆如斗大,摩挲笑与歌楚些。zhàng fū shī dǎn rú dòu dà,mó sā xiào yǔ gē chǔ xiē。
生平柔肠作铁坚,挑尽寒灯拥襟坐。shēng píng róu cháng zuò tiě jiān,tiāo jǐn hán dēng yōng jīn zuò。
撞钟打鼓天欲明,鸦未知晓鸡先惊。zhuàng zhōng dǎ gǔ tiān yù míng,yā wèi zhī xiǎo jī xiān jīng。
夜来有雨不须问,听取窗前蕉叶声。yè lái yǒu yǔ bù xū wèn,tīng qǔ chuāng qián jiāo yè shēng。
老僧惯闲定较可,山色朦胧半烟锁。lǎo sēng guàn xián dìng jiào kě,shān sè méng lóng bàn yān suǒ。
玉簪委地怕禁持,消息雨中弹指过。yù zān wěi dì pà jìn chí,xiāo xī yǔ zhōng dàn zhǐ guò。
前回十日得一晴,远山松桧如泼青。qián huí shí rì dé yī qíng,yuǎn shān sōng guì rú pō qīng。
痴云冉冉自辟易,半江滚滚金龙生。chī yún rǎn rǎn zì pì yì,bàn jiāng gǔn gǔn jīn lóng shēng。
桂花毕竟终燥薄,强出婵娟懒梳掠。guì huā bì jìng zhōng zào báo,qiáng chū chán juān lǎn shū lüè。
正缘久不见云生,事半功倍扫萧索。zhèng yuán jiǔ bù jiàn yún shēng,shì bàn gōng bèi sǎo xiāo suǒ。
人言快意难得时,世间乐事须生悲。rén yán kuài yì nán dé shí,shì jiān lè shì xū shēng bēi。
转头泼墨天地黑,依然雨脚如丝垂。zhuǎn tóu pō mò tiān dì hēi,yī rán yǔ jiǎo rú sī chuí。
山翁岂识神龙志,特地霖淫阻游意。shān wēng qǐ shí shén lóng zhì,tè dì lín yín zǔ yóu yì。
不知金鸭香篆长,拥鼻犹可看文戏。bù zhī jīn yā xiāng zhuàn zhǎng,yōng bí yóu kě kàn wén xì。
重重叠叠添青苍,谁谓浓翠绕丛篁。zhòng zhòng dié dié tiān qīng cāng,shuí wèi nóng cuì rào cóng huáng。
草木过湿有香意,衣笼笃褥篝笼汤。cǎo mù guò shī yǒu xiāng yì,yī lóng dǔ rù gōu lóng tāng。
峭岩万丈苔斑驳,日固甚佳雨不恶。qiào yán wàn zhàng tái bān bó,rì gù shén jiā yǔ bù è。
晴明晦冥俱可观,刍豢有时荐藜藿。qíng míng huì míng jù kě guān,chú huàn yǒu shí jiàn lí huò。
爱山之痴如爱诗,或日或雨皆足奇。ài shān zhī chī rú ài shī,huò rì huò yǔ jiē zú qí。
君不见若把西湖比西子,淡妆浓抹总相宜。jūn bù jiàn ruò bǎ xī hú bǐ xī zi,dàn zhuāng nóng mǒ zǒng xiāng yí。

上谯江州

刘过

丘公镇金陵,辛老治京口。qiū gōng zhèn jīn líng,xīn lǎo zhì jīng kǒu。
君王神武欲筹边,九江更使何人守。jūn wáng shén wǔ yù chóu biān,jiǔ jiāng gèng shǐ hé rén shǒu。
九江太守今谯侯,谯侯德量容九州。jiǔ jiāng tài shǒu jīn qiáo hóu,qiáo hóu dé liàng róng jiǔ zhōu。
诗书礼乐晋元帅,意度闲远和而谋。shī shū lǐ lè jìn yuán shuài,yì dù xián yuǎn hé ér móu。
清尊对客温如玉,同上庾楼望西北。qīng zūn duì kè wēn rú yù,tóng shàng yǔ lóu wàng xī běi。
胡尘万里气压之,客有白头何碌碌。hú chén wàn lǐ qì yā zhī,kè yǒu bái tóu hé lù lù。
出门烟水空茫茫,西为汉沔南衡湘。chū mén yān shuǐ kōng máng máng,xī wèi hàn miǎn nán héng xiāng。
指点武昌在何许,买船又谒吴侯去。zhǐ diǎn wǔ chāng zài hé xǔ,mǎi chuán yòu yè wú hóu qù。

观三叠泉

刘过

五老峰北嵯峨颠,龙泉三叠来自天。wǔ lǎo fēng běi cuó é diān,lóng quán sān dié lái zì tiān。
只因开辟便有此,山云蔽护经岁年。zhǐ yīn kāi pì biàn yǒu cǐ,shān yún bì hù jīng suì nián。
一朝何事失扃鐍,樵者得之人共传。yī cháo hé shì shī jiōng jué,qiáo zhě dé zhī rén gòng chuán。
欲往从之人惮远,险溪绝壑穷攀缘。yù wǎng cóng zhī rén dàn yuǎn,xiǎn xī jué hè qióng pān yuán。
初疑霜崩涌天谷,翻若云奔不岩宿。chū yí shuāng bēng yǒng tiān gǔ,fān ruò yún bēn bù yán sù。
散为飞风扬轻烟,垂似银丝贯珠玉。sàn wèi fēi fēng yáng qīng yān,chuí shì yín sī guàn zhū yù。
随风变态难尽名,观者洞骇心与目。suí fēng biàn tài nán jǐn míng,guān zhě dòng hài xīn yǔ mù。
清寒侵袂心益爽,清甘熨齿手屡掬,我欲揽之作玉虹。qīng hán qīn mèi xīn yì shuǎng,qīng gān yùn chǐ shǒu lǚ jū,wǒ yù lǎn zhī zuò yù hóng。
似开九丈锦屏风,有若插碧金芙蓉。shì kāi jiǔ zhàng jǐn píng fēng,yǒu ruò chā bì jīn fú róng。
笑骑挥斥凌太空,穷源直到天河东。xiào qí huī chì líng tài kōng,qióng yuán zhí dào tiān hé dōng。

自叹

刘过

群公列屋居,官贵辄鼎台。qún gōng liè wū jū,guān guì zhé dǐng tái。
艳妆照珠翠,寒谷嘘春回。yàn zhuāng zhào zhū cuì,hán gǔ xū chūn huí。
书生穷蹇甚,一笑百祸胎。shū shēng qióng jiǎn shén,yī xiào bǎi huò tāi。
何时业债尽,面目还本来。hé shí yè zhài jǐn,miàn mù hái běn lái。

赠乡人周从龙谈命

刘过

庐陵儒万人,颇亦出青紫。lú líng rú wàn rén,pǒ yì chū qīng zǐ。
老子三不归,未省乡里士。lǎo zi sān bù guī,wèi shěng xiāng lǐ shì。
暮年罕交游,仅识子周子。mù nián hǎn jiāo yóu,jǐn shí zi zhōu zi。
风流属当行,岂止谈天尔。fēng liú shǔ dāng xíng,qǐ zhǐ tán tiān ěr。
夜从青楼饮,一醉几欲死。yè cóng qīng lóu yǐn,yī zuì jǐ yù sǐ。

江头送赵教即席同赋

刘过

东州二三子,相送黄鹤矶。dōng zhōu èr sān zi,xiāng sòng huáng hè jī。
渭北烟树合,江南春水肥。wèi běi yān shù hé,jiāng nán chūn shuǐ féi。
波宽鱼意足,沙浅鸟痕微。bō kuān yú yì zú,shā qiǎn niǎo hén wēi。
我亦欲东去,斜风雨湿衣。wǒ yì yù dōng qù,xié fēng yǔ shī yī。

王农丞舟中

刘过

危樯高占飞鸦字,京淮两路传宣使。wēi qiáng gāo zhàn fēi yā zì,jīng huái liǎng lù chuán xuān shǐ。
面如玉盘腰有金,见说京淮已无事。miàn rú yù pán yāo yǒu jīn,jiàn shuō jīng huái yǐ wú shì。
儒生性命何足怜,十年厌闻犬羊膻。rú shēng xìng mìng hé zú lián,shí nián yàn wén quǎn yáng shān。
一朝悔祸亦不恶,且愿四海皆安眠。yī cháo huǐ huò yì bù è,qiě yuàn sì hǎi jiē ān mián。

寄王巽伯

刘过

朋从纷如云,愈觉居索甚。péng cóng fēn rú yún,yù jué jū suǒ shén。
肺肝百忧集,五夜不安枕。fèi gān bǎi yōu jí,wǔ yè bù ān zhěn。
长恐铁石心,化作萋其锦。zhǎng kǒng tiě shí xīn,huà zuò qī qí jǐn。
日暮怀佳人,霜风悄寒凛。rì mù huái jiā rén,shuāng fēng qiāo hán lǐn。

春游

刘过

东风镇日倚阑干,浅红深绿取次攀。dōng fēng zhèn rì yǐ lán gàn,qiǎn hóng shēn lǜ qǔ cì pān。
麦陇浪翻袍色绿,花钿风卷锦纹斑。mài lǒng làng fān páo sè lǜ,huā diàn fēng juǎn jǐn wén bān。
依林僧寺青山绕,倚竹人家绿水环。yī lín sēng sì qīng shān rào,yǐ zhú rén jiā lǜ shuǐ huán。
趁取春光未狼藉,不嫌日日到花间。chèn qǔ chūn guāng wèi láng jí,bù xián rì rì dào huā jiān。

钓台

刘过

百尽难量大丈夫,问他出处意何发。bǎi jǐn nán liàng dà zhàng fū,wèn tā chū chù yì hé fā。
乾坤已付刘文叔,从此先生归钓鱼。qián kūn yǐ fù liú wén shū,cóng cǐ xiān shēng guī diào yú。

喜雨

刘过

谁借长鞭策懒能,黄梅水涨舳舻通。shuí jiè zhǎng biān cè lǎn néng,huáng méi shuǐ zhǎng zhú lú tōng。
不知君子忧雨切,常在桑麻稼樯中。bù zhī jūn zi yōu yǔ qiè,cháng zài sāng má jià qiáng zhōng。

湖学别苏召叟

刘过

失学老无成,宁不心自慊。shī xué lǎo wú chéng,níng bù xīn zì qiàn。
子聊生吾后,逸俟眼未见。zi liáo shēng wú hòu,yì qí yǎn wèi jiàn。
委身入罏锤,顾此金百炼。wěi shēn rù lú chuí,gù cǐ jīn bǎi liàn。
有如顽钝质,岂可便磨划。yǒu rú wán dùn zhì,qǐ kě biàn mó huà。
看君说经旨,不异瓴水建。kàn jūn shuō jīng zhǐ,bù yì líng shuǐ jiàn。
小诗虽有技,风味亦不浅。xiǎo shī suī yǒu jì,fēng wèi yì bù qiǎn。
我途未易穷。wǒ tú wèi yì qióng。
本自安眠饭。běn zì ān mián fàn。
俯仰道德光。fǔ yǎng dào dé guāng。
耳目自濡染。ěr mù zì rú rǎn。
凉风忽秋思,一夜窗纸飐。liáng fēng hū qiū sī,yī yè chuāng zhǐ zhǎn。
平生湖海梦,高兴动淮沔。píng shēng hú hǎi mèng,gāo xīng dòng huái miǎn。
追思狂踪迹,失处不可掩。zhuī sī kuáng zōng jì,shī chù bù kě yǎn。
醉捶黄鹤楼,一掷财百万。zuì chuí huáng hè lóu,yī zhì cái bǎi wàn。
只今觉衰甚,四海游已倦。zhǐ jīn jué shuāi shén,sì hǎi yóu yǐ juàn。
所馀习气在,未了一第欠。suǒ yú xí qì zài,wèi le yī dì qiàn。
师友贵隆亲,古学当自反。shī yǒu guì lóng qīn,gǔ xué dāng zì fǎn。
小夫事机械,心甚山川险,xiǎo fū shì jī xiè,xīn shén shān chuān xiǎn,
半生客吴粤,生死交情见。bàn shēng kè wú yuè,shēng sǐ jiāo qíng jiàn。
谁知尘土中,得君初识面。shuí zhī chén tǔ zhōng,dé jūn chū shí miàn。
何时束装来,草草衾裘辨。hé shí shù zhuāng lái,cǎo cǎo qīn qiú biàn。
密迩恋轩诚,功名期岁晚。mì ěr liàn xuān chéng,gōng míng qī suì wǎn。