古诗词

杨万里

晓炊黄竹庄三首

杨万里

琯灰蔌蔌欲飞声,日到牵牛第几星。guǎn huī sù sù yù fēi shēng,rì dào qiān niú dì jǐ xīng。
地底阳生人不觉,烧痕未冷已青青。dì dǐ yáng shēng rén bù jué,shāo hén wèi lěng yǐ qīng qīng。

晓炊黄竹庄三首

杨万里

城中殊未有梅看,莫是冬暄欠浅寒。chéng zhōng shū wèi yǒu méi kàn,mò shì dōng xuān qiàn qiǎn hán。
行到深山最寒处,两株香雪照冰滩。xíng dào shēn shān zuì hán chù,liǎng zhū xiāng xuě zhào bīng tān。

上岑水岭二首

杨万里

危峰上面更危峰,特地无梯上碧空。wēi fēng shàng miàn gèng wēi fēng,tè dì wú tī shàng bì kōng。
遥望白云生绝顶,如今身在白云中。yáo wàng bái yún shēng jué dǐng,rú jīn shēn zài bái yún zhōng。

上岑水岭二首

杨万里

天上云泉脚下鸣,玉虹倒挂客心惊。tiān shàng yún quán jiǎo xià míng,yù hóng dào guà kè xīn jīng。
试教转落峰头石,衮到深溪作么声。shì jiào zhuǎn luò fēng tóu shí,gǔn dào shēn xī zuò me shēng。

明发泷头

杨万里

黑甜偏至五更浓,强起侵星敢小慵。hēi tián piān zhì wǔ gèng nóng,qiáng qǐ qīn xīng gǎn xiǎo yōng。
轮与山云能样懒,日高犹宿夜来峰。lún yǔ shān yún néng yàng lǎn,rì gāo yóu sù yè lái fēng。

宿小粉村

杨万里

暮宿溪边小粉村,一峰如笔正当门。mù sù xī biān xiǎo fěn cūn,yī fēng rú bǐ zhèng dāng mén。
看来山色元无粉,拂杀浓蓝浅黛痕。kàn lái shān sè yuán wú fěn,fú shā nóng lán qiǎn dài hén。

塘闸

杨万里

山逢塘闸冠南中,小大高低十九峰。shān féng táng zhá guān nán zhōng,xiǎo dà gāo dī shí jiǔ fēng。
东畔连尖尤秀绝,一双铜绿翠铺茸。dōng pàn lián jiān yóu xiù jué,yī shuāng tóng lǜ cuì pù rōng。

过陂子径五十馀里乔木蔽天遣闷柒绝句

杨万里

林中亭午始微明,枫倒杉倾满路横。lín zhōng tíng wǔ shǐ wēi míng,fēng dào shān qīng mǎn lù héng。
黄叶青苔深一丈,先生却爱此中行。huáng yè qīng tái shēn yī zhàng,xiān shēng què ài cǐ zhōng xíng。

过陂子径五十馀里乔木蔽天遣闷柒绝句

杨万里

草光叶润亦清佳,翠里生香不是花。cǎo guāng yè rùn yì qīng jiā,cuì lǐ shēng xiāng bù shì huā。
一事说来人不信,蕨长如树蚓如蛇。yī shì shuō lái rén bù xìn,jué zhǎng rú shù yǐn rú shé。

过陂子径五十馀里乔木蔽天遣闷柒绝句

杨万里

芦深石路旋芟开,藤絓肩舆却倒回。lú shēn shí lù xuán shān kāi,téng guà jiān yú què dào huí。
兰蕙连山为谁好,芭蕉满谷不缘栽。lán huì lián shān wèi shuí hǎo,bā jiāo mǎn gǔ bù yuán zāi。

过陂子径五十馀里乔木蔽天遣闷柒绝句

杨万里

为怜上轿啮人肩,下轿行来脚底穿。wèi lián shàng jiào niè rén jiān,xià jiào xíng lái jiǎo dǐ chuān。
客子心心愁欲暮,碧云偏作半阴天。kè zi xīn xīn chóu yù mù,bì yún piān zuò bàn yīn tiān。

过陂子径五十馀里乔木蔽天遣闷柒绝句

杨万里

晚风寂寂树阴阴,松不悲鸣竹不吟。wǎn fēng jì jì shù yīn yīn,sōng bù bēi míng zhú bù yín。
只有清泉逢白石,向人刺口说山林。zhǐ yǒu qīng quán féng bái shí,xiàng rén cì kǒu shuō shān lín。

过陂子径五十馀里乔木蔽天遣闷柒绝句

杨万里

涧泉劝我出山迟,曲曲遮留步步随。jiàn quán quàn wǒ chū shān chí,qū qū zhē liú bù bù suí。
泉自多情侬自闷,今宵会有出山时。quán zì duō qíng nóng zì mèn,jīn xiāo huì yǒu chū shān shí。

过陂子径五十馀里乔木蔽天遣闷柒绝句

杨万里

山穷喜见一平川,不似林中不识天。shān qióng xǐ jiàn yī píng chuān,bù shì lín zhōng bù shí tiān。
只出此山灾便散,何须更问小行年。zhǐ chū cǐ shān zāi biàn sàn,hé xū gèng wèn xiǎo xíng nián。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

说着长峰十日愁,夜来发处四更头。shuō zhe zhǎng fēng shí rì chóu,yè lái fā chù sì gèng tóu。
莫令炬火风吹黑,未说红纱绛蜡休。mò lìng jù huǒ fēng chuī hēi,wèi shuō hóng shā jiàng là xiū。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

百里如何一日行,晴天犹自急追程。bǎi lǐ rú hé yī rì xíng,qíng tiān yóu zì jí zhuī chéng。
山云管得侬愁雨,强做催诗数点声。shān yún guǎn dé nóng chóu yǔ,qiáng zuò cuī shī shù diǎn shēng。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

野炊未到也饥嗔,到得炊边却可人。yě chuī wèi dào yě jī chēn,dào dé chuī biān què kě rén。
伞作旅亭泥处坐,水漂地灶雨中薪。sǎn zuò lǚ tíng ní chù zuò,shuǐ piāo dì zào yǔ zhōng xīn。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

石上菖蒲铁作须,寸根九节许清臞。shí shàng chāng pú tiě zuò xū,cùn gēn jiǔ jié xǔ qīng qú。
安期自是参渠底,却重安期不重渠。ān qī zì shì cān qú dǐ,què zhòng ān qī bù zhòng qú。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

一眼空山空复空,欹芦倒荻雨和风。yī yǎn kōng shān kōng fù kōng,yī lú dào dí yǔ hé fēng。
却缘小队旌旗过,教得青枫学著红。què yuán xiǎo duì jīng qí guò,jiào dé qīng fēng xué zhù hóng。

过长峰径遇雨遣闷十绝句

杨万里

何须人迹到来曾,点污松风涧水声。hé xū rén jì dào lái céng,diǎn wū sōng fēng jiàn shuǐ shēng。
不是先生爱山水,是间却遣阿谁行。bù shì xiān shēng ài shān shuǐ,shì jiān què qiǎn ā shuí xíng。