古诗词

杨万里

赠阁皂山懒云道士诗客张惟深二首

杨万里

阁皂峰头半朵云,化为道士到吾门。gé zào fēng tóu bàn duǒ yún,huà wèi dào shì dào wú mén。
问渠真个如云懒,为许随风处处村。wèn qú zhēn gè rú yún lǎn,wèi xǔ suí fēng chù chù cūn。

赠阁皂山懒云道士诗客张惟深二首

杨万里

羽客来从阁皂山,殷勤告诉病诗癫。yǔ kè lái cóng gé zào shān,yīn qín gào sù bìng shī diān。
古今此病元无药,癫到阴何便是仙。gǔ jīn cǐ bìng yuán wú yào,diān dào yīn hé biàn shì xiān。

大丞相益国周公访予于碧瑶洞天刘敏叔写以为图求予书其后

杨万里

平叔曾过魏秀才,何如老子致元台。píng shū céng guò wèi xiù cái,hé rú lǎo zi zhì yuán tái。
苍松翠竹青苔径,也不传呼宰相来。cāng sōng cuì zhú qīng tái jìng,yě bù chuán hū zǎi xiāng lái。

芙蓉盛开戏简子文克信

杨万里

芙蓉得雨一齐开,开尽秋花客不来。fú róng dé yǔ yī qí kāi,kāi jǐn qiū huā kè bù lái。
到得客来花已老,晚妆犹可两三杯。dào dé kè lái huā yǐ lǎo,wǎn zhuāng yóu kě liǎng sān bēi。

赏菊四首

杨万里

老子平生不解愁,花开酒熟万缘休。lǎo zi píng shēng bù jiě chóu,huā kāi jiǔ shú wàn yuán xiū。
更教不为黄花醉,枉却今年一片秋。gèng jiào bù wèi huáng huā zuì,wǎng què jīn nián yī piàn qiū。

赏菊四首

杨万里

菊花肯为别人黄,长怨先生不断肠。jú huā kěn wèi bié rén huáng,zhǎng yuàn xiān shēng bù duàn cháng。
两鬓尽凋无地插,一杯细嚼入神香。liǎng bìn jǐn diāo wú dì chā,yī bēi xì jué rù shén xiāng。

赏菊四首

杨万里

菊生不是遇渊明,自是渊明遇菊生。jú shēng bù shì yù yuān míng,zì shì yuān míng yù jú shēng。
岁晚霜寒心独苦,渊明元是菊花精。suì wǎn shuāng hán xīn dú kǔ,yuān míng yuán shì jú huā jīng。

赏菊四首

杨万里

物性从来各一家,谁贪寒瘦厌妍华。wù xìng cóng lái gè yī jiā,shuí tān hán shòu yàn yán huá。
菊花自择风霜国,不是春光外菊花。jú huā zì zé fēng shuāng guó,bù shì chūn guāng wài jú huā。

白菊二首

杨万里

白菊初开也自黄,开来开去白如霜。bái jú chū kāi yě zì huáng,kāi lái kāi qù bái rú shuāng。
小蜂劣得针来大,不怕清寒嗅冷香。xiǎo fēng liè dé zhēn lái dà,bù pà qīng hán xiù lěng xiāng。

白菊二首

杨万里

霜后黄花顿不中,独馀白菊斗霜浓。shuāng hòu huáng huā dùn bù zhōng,dú yú bái jú dòu shuāng nóng。
与霜更斗晴天日,斗得霜融菊不融。yǔ shuāng gèng dòu qíng tiān rì,dòu dé shuāng róng jú bù róng。

残菊

杨万里

肠断黄花霜后枝,花干叶悴两离披。cháng duàn huáng huā shuāng hòu zhī,huā gàn yè cuì liǎng lí pī。
一花忽秀枯丛里,更胜初开乍见时。yī huā hū xiù kū cóng lǐ,gèng shèng chū kāi zhà jiàn shí。

晓穿芙蓉径二首

杨万里

晚妆懒困晓妆新,火急来看趁绝晨。wǎn zhuāng lǎn kùn xiǎo zhuāng xīn,huǒ jí lái kàn chèn jué chén。
夹径花枝欺我老,竞将红露洒乌巾。jiā jìng huā zhī qī wǒ lǎo,jìng jiāng hóng lù sǎ wū jīn。

晓穿芙蓉径二首

杨万里

芙蓉佳处不胜佳,花不中藏祗外斜。fú róng jiā chù bù shèng jiā,huā bù zhōng cáng zhī wài xié。
恰似曲江闻喜宴,绿衣半醉戴宫花。qià shì qū jiāng wén xǐ yàn,lǜ yī bàn zuì dài gōng huā。

嘲蜂

杨万里

薰笼供药较香些,引得蜂儿绕室哗。xūn lóng gōng yào jiào xiāng xiē,yǐn dé fēng ér rào shì huā。
笑死老夫缘底事,蜂儿专用鼻看花。xiào sǐ lǎo fū yuán dǐ shì,fēng ér zhuān yòng bí kàn huā。

餐霜醒酒

杨万里

宿酒朝来醉尚残,胸怀眊氉腹仍烦。sù jiǔ cháo lái zuì shàng cán,xiōng huái mào sào fù réng fán。
牡丹坛上栏干脚,自刮霜毬衮舌端。mǔ dān tán shàng lán gàn jiǎo,zì guā shuāng qiú gǔn shé duān。

梅菊同插砚滴

杨万里

两枝残菊两枝梅,同入银罂酿玉醅。liǎng zhī cán jú liǎng zhī méi,tóng rù yín yīng niàng yù pēi。
待得陶泓真个渴,二花酒熟与三杯。dài dé táo hóng zhēn gè kě,èr huā jiǔ shú yǔ sān bēi。

与伯勤子文幼楚同登南溪奇观戏道傍群儿

杨万里

䰒松睡眼熨难开,曳杖缘溪啄紫苔。méng sōng shuì yǎn yùn nán kāi,yè zhàng yuán xī zhuó zǐ tái。
偶见群儿聊与戏,布衫青底捉将来。ǒu jiàn qún ér liáo yǔ xì,bù shān qīng dǐ zhuō jiāng lái。

游云际寺诸僧皆出因过田家

杨万里

游遍诸峰欲晚霞,倦投野寺觅煎茶。yóu biàn zhū fēng yù wǎn xiá,juàn tóu yě sì mì jiān chá。
更无一个残僧在,归路却投田舍家。gèng wú yī gè cán sēng zài,guī lù què tóu tián shě jiā。

荷池

杨万里

小池岁晚石泉寒,荷叶低垂绿柄乾。xiǎo chí suì wǎn shí quán hán,hé yè dī chuí lǜ bǐng qián。
一似渔人暮归后,败蓑破笠挂鱼竿。yī shì yú rén mù guī hòu,bài suō pò lì guà yú gān。

云际寺前山顶却望幡竿鹧鸪诸山二首

杨万里

幡竿岭带鹧鸪山,雪后霜前紫翠间。fān gān lǐng dài zhè gū shān,xuě hòu shuāng qián zǐ cuì jiān。
自掇胡床移好处,莫教漏眼一烟鬟。zì duō hú chuáng yí hǎo chù,mò jiào lòu yǎn yī yān huán。