古诗词

杨万里

食鹧鸪

杨万里

江南厌听鹧鸪曲,岭南初尝鹧鸪肉。jiāng nán yàn tīng zhè gū qū,lǐng nán chū cháng zhè gū ròu。
年年细雨落花春,钩辀格磔恼杀人。nián nián xì yǔ luò huā chūn,gōu zhōu gé zhé nǎo shā rén。
竹鸡泥滑报行客,鹧鸪更道行不得。zhú jī ní huá bào xíng kè,zhè gū gèng dào xíng bù dé。
方兄百辈买一只,可惜羽衣锦狼藉。fāng xiōng bǎi bèi mǎi yī zhǐ,kě xī yǔ yī jǐn láng jí。

入陂子径

杨万里

下一岭,上一岭,上如登天下如井,人言个是陂子径。xià yī lǐng,shàng yī lǐng,shàng rú dēng tiān xià rú jǐng,rén yán gè shì bēi zi jìng。
猿藤径里无居民,陂子径里无行人。yuán téng jìng lǐ wú jū mín,bēi zi jìng lǐ wú xíng rén。
冷风萧萧日杲杲,露湿半青半黄草。lěng fēng xiāo xiāo rì gǎo gǎo,lù shī bàn qīng bàn huáng cǎo。
前日猿藤犹有猿,今此一鸟亦不喧。qián rì yuán téng yóu yǒu yuán,jīn cǐ yī niǎo yì bù xuān。
树无红果草无蕊,纵有猿鸟将何餐。shù wú hóng guǒ cǎo wú ruǐ,zòng yǒu yuán niǎo jiāng hé cān。
两山如壁岸如削,一径缘空劣容脚。liǎng shān rú bì àn rú xuē,yī jìng yuán kōng liè róng jiǎo。
溪声千仞撼林壑,崖石欲崩人欲落。xī shēng qiān rèn hàn lín hè,yá shí yù bēng rén yù luò。
来日长峰径更长,陂子径荒未是荒。lái rì zhǎng fēng jìng gèng zhǎng,bēi zi jìng huāng wèi shì huāng。
蒋家三径未入手,岭南三径先断肠。jiǎng jiā sān jìng wèi rù shǒu,lǐng nán sān jìng xiān duàn cháng。

题兴宁县东文岭瀑泉在夜明场驿之东

杨万里

笋舆路转崖欹倾,只闻满山泉水呜。sǔn yú lù zhuǎn yá yī qīng,zhǐ wén mǎn shān quán shuǐ wū。
卷书急看已半失,眼不停注耳细听。juǎn shū jí kàn yǐ bàn shī,yǎn bù tíng zhù ěr xì tīng。
石如铁色黑,壁立镜面平。shí rú tiě sè hēi,bì lì jìng miàn píng。
水从镜面一飞下,蕲笛织簟风漪生。shuǐ cóng jìng miàn yī fēi xià,qí dí zhī diàn fēng yī shēng。
石知水力倦,半壁钟作天一泓。shí zhī shuǐ lì juàn,bàn bì zhōng zuò tiān yī hóng。
水行到此欲小憩,后水忽至前水惊。shuǐ xíng dào cǐ yù xiǎo qì,hòu shuǐ hū zhì qián shuǐ jīng。
分清裂白两派出,跳珠跃雪双龙争。fēn qīng liè bái liǎng pài chū,tiào zhū yuè xuě shuāng lóng zhēng。
不知落处深几许,千丈井底碎玉声。bù zhī luò chù shēn jǐ xǔ,qiān zhàng jǐng dǐ suì yù shēng。
安得好事者,泉上作小亭。ān dé hǎo shì zhě,quán shàng zuò xiǎo tíng。
酿泉为酒不用曲,春风吹作蒲萄绿。niàng quán wèi jiǔ bù yòng qū,chūn fēng chuī zuò pú táo lǜ。
醉写泉声入柘木,何处更寻响泉曲。zuì xiě quán shēng rù zhè mù,hé chù gèng xún xiǎng quán qū。

过单竹洋径

杨万里

两山何许来,此焉忽相寻。liǎng shān hé xǔ lái,cǐ yān hū xiāng xún。
摩肩不少让,争道各载骎。mó jiān bù shǎo ràng,zhēng dào gè zài qīn。
乔木与修竹,相招为茂林。qiáo mù yǔ xiū zhú,xiāng zhāo wèi mào lín。
无风生翠寒,未夕起素阴。wú fēng shēng cuì hán,wèi xī qǐ sù yīn。
天垂木末近,日到谷底深。tiān chuí mù mò jìn,rì dào gǔ dǐ shēn。
空山时自响,已动客子心。kōng shān shí zì xiǎng,yǐ dòng kè zi xīn。
行至幽绝处,更闻啼怪禽。xíng zhì yōu jué chù,gèng wén tí guài qín。

题瘦牛岭

杨万里

牛头定何向,牛尾定何指。niú tóu dìng hé xiàng,niú wěi dìng hé zhǐ。
我不炙汝心,我不穿汝鼻。wǒ bù zhì rǔ xīn,wǒ bù chuān rǔ bí。
如何不许见全牛,雾隐云藏若相避。rú hé bù xǔ jiàn quán niú,wù yǐn yún cáng ruò xiāng bì。
行行上牛背,上下三十里。xíng xíng shàng niú bèi,shàng xià sān shí lǐ。
一雨生新泥,寸步不自致。yī yǔ shēng xīn ní,cùn bù bù zì zhì。
胡不去作牵牛星,渴饮银河天上水。hú bù qù zuò qiān niú xīng,kě yǐn yín hé tiān shàng shuǐ。
胡不去作帝藉牛,天田春风牵黛耜。hú bù qù zuò dì jí niú,tiān tián chūn fēng qiān dài sì。
却来蛮村天尽头,塞路长遣行人愁。què lái mán cūn tiān jǐn tóu,sāi lù zhǎng qiǎn xíng rén chóu。
夕阳芳草只依旧,瘦牛何苦年年瘦。xī yáng fāng cǎo zhǐ yī jiù,shòu niú hé kǔ nián nián shòu。

过金沙洋望小海

杨万里

海雾初开明海日,近树远山青历历。hǎi wù chū kāi míng hǎi rì,jìn shù yuǎn shān qīng lì lì。
忽然咫尺黑如漆,白昼如何成暝色。hū rán zhǐ chǐ hēi rú qī,bái zhòu rú hé chéng míng sè。
不知一风何许来,雾开还合合还开。bù zhī yī fēng hé xǔ lái,wù kāi hái hé hé hái kāi。
晦明百变一弹指,特地遣人惊复喜。huì míng bǎi biàn yī dàn zhǐ,tè dì qiǎn rén jīng fù xǐ。
海神无处逞神通,放出一斑夸客子。hǎi shén wú chù chěng shén tōng,fàng chū yī bān kuā kè zi。
须臾满眼贾胡船,万顷一碧波黏天。xū yú mǎn yǎn jiǎ hú chuán,wàn qǐng yī bì bō nián tiān。
恰似钱塘江上望,只无两点海门山。qià shì qián táng jiāng shàng wàng,zhǐ wú liǎng diǎn hǎi mén shān。
我行但作游山看,减却客愁九分半。wǒ xíng dàn zuò yóu shān kàn,jiǎn què kè chóu jiǔ fēn bàn。

海岸沙行

杨万里

海滨半程沙上路,海风吹起成烟雾。hǎi bīn bàn chéng shā shàng lù,hǎi fēng chuī qǐ chéng yān wù。
行人合眼不敢觑,一行一步愁一步。xíng rén hé yǎn bù gǎn qù,yī xíng yī bù chóu yī bù。
步步沙痕没芒屦,不是不行行不去。bù bù shā hén méi máng jù,bù shì bù xíng xíng bù qù。
若为行到无沙处,宁逢石头啮足拇。ruò wèi xíng dào wú shā chù,níng féng shí tóu niè zú mǔ。
宁踏黄泥溅袍裤,海滨沙路莫再度。níng tà huáng ní jiàn páo kù,hǎi bīn shā lù mò zài dù。

正月三日宿范氏庄四首

杨万里

开岁又涉三,我征良未休。kāi suì yòu shè sān,wǒ zhēng liáng wèi xiū。
沙行地一平,百里纵遐眸。shā xíng dì yī píng,bǎi lǐ zòng xiá móu。
景穆物自欣,碛迥情反愁。jǐng mù wù zì xīn,qì jiǒng qíng fǎn chóu。
中田缅云庄,聊复税我辀。zhōng tián miǎn yún zhuāng,liáo fù shuì wǒ zhōu。
追程有底急,行急能至不。zhuī chéng yǒu dǐ jí,xíng jí néng zhì bù。
三峰从何来,骏奔若鸣驺。sān fēng cóng hé lái,jùn bēn ruò míng zōu。
当户不忍去,裴回为人留。dāng hù bù rěn qù,péi huí wèi rén liú。
对之成四友,呼酒与献酬。duì zhī chéng sì yǒu,hū jiǔ yǔ xiàn chóu。
我醉山自醒,相忘却相求。wǒ zuì shān zì xǐng,xiāng wàng què xiāng qiú。

正月三日宿范氏庄四首

杨万里

野践得幽咏,不吐聊自味。yě jiàn dé yōu yǒng,bù tǔ liáo zì wèi。
健步忽传呼,云有远书至。jiàn bù hū chuán hū,yún yǒu yuǎn shū zhì。
开缄祗暄凉,此外无一事。kāi jiān zhī xuān liáng,cǐ wài wú yī shì。
奇怀坐消泯,追省宁复记。qí huái zuò xiāo mǐn,zhuī shěng níng fù jì。
方驩遽成闷,俗物真败意。fāng huān jù chéng mèn,sú wù zhēn bài yì。
山鹊下虚庭,对语含喜气。shān què xià xū tíng,duì yǔ hán xǐ qì。
一笑起振衣,吾心本无滞。yī xiào qǐ zhèn yī,wú xīn běn wú zhì。

正月三日宿范氏庄四首

杨万里

酒名忘忧物,未尽酒所长。jiǔ míng wàng yōu wù,wèi jǐn jiǔ suǒ zhǎng。
醉后忘我身,安得忧可忘。zuì hòu wàng wǒ shēn,ān dé yōu kě wàng。
我饮初不多,不可无一觞。wǒ yǐn chū bù duō,bù kě wú yī shāng。
平生难为酒,甘醴断不尝。píng shēng nán wèi jiǔ,gān lǐ duàn bù cháng。
要与水争色,仍复菊敌香。yào yǔ shuǐ zhēng sè,réng fù jú dí xiāng。
气盎春午花,味凛秋旭霜。qì àng chūn wǔ huā,wèi lǐn qiū xù shuāng。
三杯合自然,一滴诣醉乡。sān bēi hé zì rán,yī dī yì zuì xiāng。
朅来困行役,名酒安可常。qiè lái kùn xíng yì,míng jiǔ ān kě cháng。
甘淡俱不择,芳冽那得将。gān dàn jù bù zé,fāng liè nà dé jiāng。
酒味何必佳,一醉径投床。jiǔ wèi hé bì jiā,yī zuì jìng tóu chuáng。
但令有可饮,不醉亦何妨。dàn lìng yǒu kě yǐn,bù zuì yì hé fáng。

正月三日宿范氏庄四首

杨万里

山历愁寡天,沙征恨多地。shān lì chóu guǎ tiān,shā zhēng hèn duō dì。
两日行海滨,虽近弥不至。liǎng rì xíng hǎi bīn,suī jìn mí bù zhì。
遐瞻道旁堠,我进渠祗退。xiá zhān dào páng hòu,wǒ jìn qú zhī tuì。
大风来无隔,午燠皎安避。dà fēng lái wú gé,wǔ yù jiǎo ān bì。
今夕范氏庄,初觌三峰翠。jīn xī fàn shì zhuāng,chū dí sān fēng cuì。
愈远故绝瑕,不多始足贵。yù yuǎn gù jué xiá,bù duō shǐ zú guì。
巉然半几出,蹙若一拳细。chán rán bàn jǐ chū,cù ruò yī quán xì。
轻霏澹晚秀,隤照烨春媚。qīng fēi dàn wǎn xiù,tuí zhào yè chūn mèi。
玩久有馀佳,绘苦未必似。wán jiǔ yǒu yú jiā,huì kǔ wèi bì shì。
今夕勿掩扉,月中对山睡。jīn xī wù yǎn fēi,yuè zhōng duì shān shuì。

正月十二日游东坡白鹤峰故居其北思无邪斋真迹犹存

杨万里

诗人自古例迁谪,苏李夜郎并惠州。shī rén zì gǔ lì qiān zhé,sū lǐ yè láng bìng huì zhōu。
人言造物困嘲弄,故遣各捉一处囚。rén yán zào wù kùn cháo nòng,gù qiǎn gè zhuō yī chù qiú。
不知天公爱佳句,曲与诗人为地头。bù zhī tiān gōng ài jiā jù,qū yǔ shī rén wèi dì tóu。
诗人眼底高四海,万象不足供诗愁。shī rén yǎn dǐ gāo sì hǎi,wàn xiàng bù zú gōng shī chóu。
帝将湖海赐汤沐,仅仅可以当冥搜。dì jiāng hú hǎi cì tāng mù,jǐn jǐn kě yǐ dāng míng sōu。
却令玉堂挥翰手,为提椽笔判罗浮。què lìng yù táng huī hàn shǒu,wèi tí chuán bǐ pàn luó fú。
罗浮山色浓泼黛,丰湖水光先得秋。luó fú shān sè nóng pō dài,fēng hú shuǐ guāng xiān dé qiū。
东坡日与群仙游,朝发昆阆夕不周。dōng pō rì yǔ qún xiān yóu,cháo fā kūn láng xī bù zhōu。
云冠霞佩照宇宙,金章玉句鸣天球。yún guān xiá pèi zhào yǔ zhòu,jīn zhāng yù jù míng tiān qiú。
但登诗坛将骚雅,底用蚁穴封王侯。dàn dēng shī tán jiāng sāo yǎ,dǐ yòng yǐ xué fēng wáng hóu。
元符诸贤下石者,只与千载掩鼻羞。yuán fú zhū xián xià shí zhě,zhǐ yǔ qiān zài yǎn bí xiū。
我来剥啄王粲宅,鹤峰无恙江空流。wǒ lái bō zhuó wáng càn zhái,hè fēng wú yàng jiāng kōng liú。
安知先生百岁后,不来弄月白蘋洲。ān zhī xiān shēng bǎi suì hòu,bù lái nòng yuè bái píng zhōu。
无人挽住乞一句,犹道雪乳冰湍不。wú rén wǎn zhù qǐ yī jù,yóu dào xuě rǔ bīng tuān bù。
当年醉里题壁处,六丁已遣雷电收。dāng nián zuì lǐ tí bì chù,liù dīng yǐ qiǎn léi diàn shōu。
独遗无邪四个字,鸾飘凤泊蟠银钩。dú yí wú xié sì gè zì,luán piāo fèng pō pán yín gōu。
如今亦无合江楼,嘉祐破寺风飕飕。rú jīn yì wú hé jiāng lóu,jiā yòu pò sì fēng sōu sōu。

舟中望罗浮山

杨万里

罗浮元不是罗浮,自是道家古蓬丘。luó fú yuán bù shì luó fú,zì shì dào jiā gǔ péng qiū。
弱水只知断舟楫,葛仙夜偷来惠州。ruò shuǐ zhǐ zhī duàn zhōu jí,gé xiān yè tōu lái huì zhōu。
罗浮山高七万丈,下视日月地上流。luó fú shān gāo qī wàn zhàng,xià shì rì yuè dì shàng liú。
黄金为桥接银汉,翠琳作阙横琼楼。huáng jīn wèi qiáo jiē yín hàn,cuì lín zuò quē héng qióng lóu。
不知何人汗脚迹,触忤清虚涴寒碧。bù zhī hé rén hàn jiǎo jì,chù wǔ qīng xū wò hán bì。
天遣山鬼绝凡客,化金为铁琼为石。tiān qiǎn shān guǐ jué fán kè,huà jīn wèi tiě qióng wèi shí。
至今石楼人莫登,铁桥不见空有名。zhì jīn shí lóu rén mò dēng,tiě qiáo bù jiàn kōng yǒu míng。
玉匙金籥牢锁扃,但见山高水泠泠。yù shi jīn yuè láo suǒ jiōng,dàn jiàn shān gāo shuǐ líng líng。
我欲骑麟翳鸾凤,月为环佩星为从。wǒ yù qí lín yì luán fèng,yuè wèi huán pèi xīng wèi cóng。
前驱子晋后安期,飞上峰头斸丹汞。qián qū zi jìn hòu ān qī,fēi shàng fēng tóu zhǔ dān gǒng。

题南海东庙

杨万里

罗浮山如万石钟,一股南走如渴龙。luó fú shān rú wàn shí zhōng,yī gǔ nán zǒu rú kě lóng。
雷奔电迈遮不住,直抵海滨无去处。léi bēn diàn mài zhē bù zhù,zhí dǐ hǎi bīn wú qù chù。
低头饮海吐绛霞,举头戴著祝融家。dī tóu yǐn hǎi tǔ jiàng xiá,jǔ tóu dài zhù zhù róng jiā。
珠宫玉室水精殿,万水一日朝再衙。zhū gōng yù shì shuǐ jīng diàn,wàn shuǐ yī rì cháo zài yá。
青山四围作城郭,海涛半浸青山脚。qīng shān sì wéi zuò chéng guō,hǎi tāo bàn jìn qīng shān jiǎo。
客来莫上浴日亭,亭上见海君始惊。kè lái mò shàng yù rì tíng,tíng shàng jiàn hǎi jūn shǐ jīng。
青山缺处如玉玦,潮头飞来打双阙。qīng shān quē chù rú yù jué,cháo tóu fēi lái dǎ shuāng quē。
晴天无云溅碎雪,天下都无此奇绝。qíng tiān wú yún jiàn suì xuě,tiān xià dōu wú cǐ qí jué。
大海更在小海东,西庙不如东庙雄。dà hǎi gèng zài xiǎo hǎi dōng,xī miào bù rú dōng miào xióng。
南来若不到东庙,西京未睹建章宫。nán lái ruò bù dào dōng miào,xī jīng wèi dǔ jiàn zhāng gōng。
海神喜我着绮语,为我改容收雾雨。hǎi shén xǐ wǒ zhe qǐ yǔ,wèi wǒ gǎi róng shōu wù yǔ。
乾坤轩豁未能许,小试日光穿漏句。qián kūn xuān huō wèi néng xǔ,xiǎo shì rì guāng chuān lòu jù。

舟人吹笛

杨万里

长江无风水平绿,也无靴文也无縠。zhǎng jiāng wú fēng shuǐ píng lǜ,yě wú xuē wén yě wú hú。
东西一望光浮空,莹然千顷无瑕玉。dōng xī yī wàng guāng fú kōng,yíng rán qiān qǐng wú xiá yù。
船上儿郎不耐闲,醉拈横笛吹云烟。chuán shàng ér láng bù nài xián,zuì niān héng dí chuī yún yān。
一声清长响彻天,山猿啼月涧落泉。yī shēng qīng zhǎng xiǎng chè tiān,shān yuán tí yuè jiàn luò quán。
更打羊皮小腰鼓,头如青峰手如雨。gèng dǎ yáng pí xiǎo yāo gǔ,tóu rú qīng fēng shǒu rú yǔ。
中流忽有一大鱼,跳破琉璃丈来许。zhōng liú hū yǒu yī dà yú,tiào pò liú lí zhàng lái xǔ。

光口夜雨

杨万里

峡江清空峡雨急,寒声夜半萧萧发。xiá jiāng qīng kōng xiá yǔ jí,hán shēng yè bàn xiāo xiāo fā。
玻瓈盆面跳万珠,一颗一声清入骨。bō lí pén miàn tiào wàn zhū,yī kē yī shēng qīng rù gǔ。
梦中搔首起来听,听来听去到天明。mèng zhōng sāo shǒu qǐ lái tīng,tīng lái tīng qù dào tiān míng。
一生听雨今头白,不识春江夜雨声。yī shēng tīng yǔ jīn tóu bái,bù shí chūn jiāng yè yǔ shēng。

清远峡四首

杨万里

峡水都是泉,非雨元自足。xiá shuǐ dōu shì quán,fēi yǔ yuán zì zú。
不知几滴珠,成此一川玉。bù zhī jǐ dī zhū,chéng cǐ yī chuān yù。
旁将山染翠,仰为天写绿。páng jiāng shān rǎn cuì,yǎng wèi tiān xiě lǜ。
何当雪月夜,孤艇苇间宿。hé dāng xuě yuè yè,gū tǐng wěi jiān sù。

清远峡四首

杨万里

清晨雾雨重,不敢开船门。qīng chén wù yǔ zhòng,bù gǎn kāi chuán mén。
小窗试微启,逗入一船云。xiǎo chuāng shì wēi qǐ,dòu rù yī chuán yún。
何曾烧龙麝,香霏绕吾身。hé céng shāo lóng shè,xiāng fēi rào wú shēn。
身在云水上,何许觅点尘。shēn zài yún shuǐ shàng,hé xǔ mì diǎn chén。

清远峡四首

杨万里

清远望峡山,山脚无半里。qīng yuǎn wàng xiá shān,shān jiǎo wú bàn lǐ。
小舟行其间,五日翠未已。xiǎo zhōu xíng qí jiān,wǔ rì cuì wèi yǐ。
并驰两苍龙,中夹一玉水。bìng chí liǎng cāng lóng,zhōng jiā yī yù shuǐ。
送我到英州,渠当自回辔。sòng wǒ dào yīng zhōu,qú dāng zì huí pèi。

清远峡四首

杨万里

谁开峡山寺,政要避世喧。shuí kāi xiá shān sì,zhèng yào bì shì xuān。
深潭无来路,断崖有青天。shēn tán wú lái lù,duàn yá yǒu qīng tiān。
疗饥摘山果,击磬烦岭猿。liáo jī zhāi shān guǒ,jī qìng fán lǐng yuán。
人迹今扰扰,只缘一渔船。rén jì jīn rǎo rǎo,zhǐ yuán yī yú chuán。