古诗词

杨万里

和马公弼夜雨

杨万里

一雨未辞泥至腰,新寒疠气喜全消。yī yǔ wèi cí ní zhì yāo,xīn hán lì qì xǐ quán xiāo。
都人得此正希阔,远客幡然成寂寥。dōu rén dé cǐ zhèng xī kuò,yuǎn kè fān rán chéng jì liáo。
声在疏檐与黄叶,梦听禁漏近丹霄。shēng zài shū yán yǔ huáng yè,mèng tīng jìn lòu jìn dān xiāo。
愁心却被诗勾引,始觉君家我里遥。chóu xīn què bèi shī gōu yǐn,shǐ jué jūn jiā wǒ lǐ yáo。

再和错综其韵

杨万里

家书希到恐缘遥,岂有全无雁拂霄。jiā shū xī dào kǒng yuán yáo,qǐ yǒu quán wú yàn fú xiāo。
屈指大刀违破镜,负渠缩项及长腰。qū zhǐ dà dāo wéi pò jìng,fù qú suō xiàng jí zhǎng yāo。
何当竹外扁舟去,趁取梅梢未雪消。hé dāng zhú wài biǎn zhōu qù,chèn qǔ méi shāo wèi xuě xiāo。
赖有可人同舍客,破愁得句似参寥。lài yǒu kě rén tóng shě kè,pò chóu dé jù shì cān liáo。

和赵彦德旅怀是夕渠诵诗鼓琴

杨万里

客间眼暗可逢人,公子诗琴却有神。kè jiān yǎn àn kě féng rén,gōng zi shī qín què yǒu shén。
频掉乌纱知得句,快挥绿绮更留尘。pín diào wū shā zhī dé jù,kuài huī lǜ qǐ gèng liú chén。
飘零不问今何夕,邂逅相欢意便亲。piāo líng bù wèn jīn hé xī,xiè hòu xiāng huān yì biàn qīn。
作许生涯浑不恶,只愁我辈转须贫。zuò xǔ shēng yá hún bù è,zhǐ chóu wǒ bèi zhuǎn xū pín。

和汤叔度雪

杨万里

道得闲来尽未闲,颇缘幽事搅心间。dào dé xián lái jǐn wèi xián,pǒ yuán yōu shì jiǎo xīn jiān。
卧听雪作披衣起,不待天明带月看。wò tīng xuě zuò pī yī qǐ,bù dài tiān míng dài yuè kàn。
更觉梅枝殊摘索,只惊蓬鬓却羁单。gèng jué méi zhī shū zhāi suǒ,zhǐ jīng péng bìn què jī dān。
飞花岂解知人意,风里时时戏作团。fēi huā qǐ jiě zhī rén yì,fēng lǐ shí shí xì zuò tuán。

和马公弼雪

杨万里

洒竹穿梅湖更山,客间得此未嫌寒。sǎ zhú chuān méi hú gèng shān,kè jiān dé cǐ wèi xián hán。
髯疏也被轻轻点,齿冷犹禁细细餐。rán shū yě bèi qīng qīng diǎn,chǐ lěng yóu jìn xì xì cān。
晴了还成三日冻,销馀留得半庭看。qíng le hái chéng sān rì dòng,xiāo yú liú dé bàn tíng kàn。
凭谁说似王郎妇,盐絮吟来总未安。píng shuí shuō shì wáng láng fù,yán xù yín lái zǒng wèi ān。

中书胡舍人玉堂夜直用万里所和汤君雪韵和寄逆旅再和谢焉

杨万里

紫禁仙人视草闲,宫云低到绮疏间。zǐ jìn xiān rén shì cǎo xián,gōng yún dī dào qǐ shū jiān。
玉妃为作回风舞,金炬高烧带笑看。yù fēi wèi zuò huí fēng wǔ,jīn jù gāo shāo dài xiào kàn。
得句却嫌椽笔小,冲泥遣慰客毡单。dé jù què xián chuán bǐ xiǎo,chōng ní qiǎn wèi kè zhān dān。
夜哦妙语锵鸾鹤,不觉梅梢霁日团。yè ó miào yǔ qiāng luán hè,bù jué méi shāo jì rì tuán。

和符君俞卜邻

杨万里

朱崖柳色欲春风,庾岭梅花尚雪容。zhū yá liǔ sè yù chūn fēng,yǔ lǐng méi huā shàng xuě róng。
念子南归骑瘦马,只今谁解好真龙。niàn zi nán guī qí shòu mǎ,zhǐ jīn shuí jiě hǎo zhēn lóng。
吾乡端是山水窟,何日来同丘壑胸。wú xiāng duān shì shān shuǐ kū,hé rì lái tóng qiū hè xiōng。
白鹭青原不妨拣,诛茅结屋看何从。bái lù qīng yuán bù fáng jiǎn,zhū máo jié wū kàn hé cóng。

引见前一夕寓宿徐元达小楼元达招符君俞胡季永小集走笔和君俞韵

杨万里

主宾呼酒卷沧溟,我亦何人与德星。zhǔ bīn hū jiǔ juǎn cāng míng,wǒ yì hé rén yǔ dé xīng。
高阁连云压潮白,前山倒影入杯青。gāo gé lián yún yā cháo bái,qián shān dào yǐng rù bēi qīng。
细哦秀句清无底,匹似疏梅寒更馨。xì ó xiù jù qīng wú dǐ,pǐ shì shū méi hán gèng xīn。
不惜坐间作颓玉,只愁宫漏又须听。bù xī zuò jiān zuò tuí yù,zhǐ chóu gōng lòu yòu xū tīng。

题王宣子新作吉州学前咏归亭

杨万里

使君见处我何言,且上斯亭一笑还。shǐ jūn jiàn chù wǒ hé yán,qiě shàng sī tíng yī xiào hái。
便有醒然新气象,何曾改却旧江山。biàn yǒu xǐng rán xīn qì xiàng,hé céng gǎi què jiù jiāng shān。
咏归风味谁知点,克己工夫未减颜。yǒng guī fēng wèi shuí zhī diǎn,kè jǐ gōng fū wèi jiǎn yán。
个里诸生高着眼,仕和不仕得相关。gè lǐ zhū shēng gāo zhe yǎn,shì hé bù shì dé xiāng guān。

乙酉社日偶题

杨万里

愁边节里两相关,茶罢呼儿检历看。chóu biān jié lǐ liǎng xiāng guān,chá bà hū ér jiǎn lì kàn。
社日雨多晴较少,春风晚暖晓犹寒。shè rì yǔ duō qíng jiào shǎo,chūn fēng wǎn nuǎn xiǎo yóu hán。
也思散策郊行去,其奈缘溪路未干。yě sī sàn cè jiāo xíng qù,qí nài yuán xī lù wèi gàn。
绿暗红明非我事,且寻野蕨作蔬盘。lǜ àn hóng míng fēi wǒ shì,qiě xún yě jué zuò shū pán。

和昌英主簿叔送花

杨万里

去岁归时正牡丹,亲庭上寿撚花看。qù suì guī shí zhèng mǔ dān,qīn tíng shàng shòu niǎn huā kàn。
共知春好毋虚掷,更复杯深肯剩残。gòng zhī chūn hǎo wú xū zhì,gèng fù bēi shēn kěn shèng cán。
谁料今兹千万感,强从叔也两相宽。shuí liào jīn zī qiān wàn gǎn,qiáng cóng shū yě liǎng xiāng kuān。
风颠雨急关侬事,时序撩人只暗叹。fēng diān yǔ jí guān nóng shì,shí xù liāo rén zhǐ àn tàn。

和萧伯振见赠

杨万里

愁里真成日似年,懒边觅句此何缘。chóu lǐ zhēn chéng rì shì nián,lǎn biān mì jù cǐ hé yuán。
雨荒山谷江西社,苔卧曹瞒台底砖。yǔ huāng shān gǔ jiāng xī shè,tái wò cáo mán tái dǐ zhuān。
顿有珠玑开病眼,旋生羽翼欲俱仙。dùn yǒu zhū jī kāi bìng yǎn,xuán shēng yǔ yì yù jù xiān。
车斜韵险难为继,聊复酬公莫浪传。chē xié yùn xiǎn nán wèi jì,liáo fù chóu gōng mò làng chuán。

永和遇风

杨万里

未嫌春晚不多花,只爱青原绿似瓜。wèi xián chūn wǎn bù duō huā,zhǐ ài qīng yuán lǜ shì guā。
剩欲开怀纳岩壑,可堪病眼着风沙。shèng yù kāi huái nà yán hè,kě kān bìng yǎn zhe fēng shā。
待船小立看鸥没,倚杖微吟尽帽斜。dài chuán xiǎo lì kàn ōu méi,yǐ zhàng wēi yín jǐn mào xié。
客里更无诗遣闷,不愁两鬓不成华。kè lǐ gèng wú shī qiǎn mèn,bù chóu liǎng bìn bù chéng huá。

和昌英主簿叔久雨

杨万里

积雨今晨也解休,殷勤日脚傍花流。jī yǔ jīn chén yě jiě xiū,yīn qín rì jiǎo bàng huā liú。
半明衣桁烘梅润,全为农家放麦秋。bàn míng yī héng hōng méi rùn,quán wèi nóng jiā fàng mài qiū。
更着好风堕清句,不知何地顿闲愁。gèng zhe hǎo fēng duò qīng jù,bù zhī hé dì dùn xián chóu。
新晴佳处无人会,隔柳一声黄栗留。xīn qíng jiā chù wú rén huì,gé liǔ yī shēng huáng lì liú。

和萧伯振祷雨

杨万里

云气微升又霍然,虚疑数点长三川。yún qì wēi shēng yòu huò rán,xū yí shù diǎn zhǎng sān chuān。
渚东粳稻今无雨,社曲桑麻莫问天。zhǔ dōng jīng dào jīn wú yǔ,shè qū sāng má mò wèn tiān。
饿死何愁更平籴,野夫半去只荒田。è sǐ hé chóu gèng píng dí,yě fū bàn qù zhǐ huāng tián。
未辞托命长镵柄,黄独那能支一年。wèi cí tuō mìng zhǎng chán bǐng,huáng dú nà néng zhī yī nián。

题吉水余端蒙明府县门飞凫阁

杨万里

尘外尘中尽静喧,阁前阁后且山川。chén wài chén zhōng jǐn jìng xuān,gé qián gé hòu qiě shān chuān。
秋生疏雨微云处,月仄青原白鹭边。qiū shēng shū yǔ wēi yún chù,yuè zè qīng yuán bái lù biān。
眼冷庾楼聊复此,人如叶令更差贤。yǎn lěng yǔ lóu liáo fù cǐ,rén rú yè lìng gèng chà xián。
从公欲往其如懒,著句无佳莫浪传。cóng gōng yù wǎng qí rú lǎn,zhù jù wú jiā mò làng chuán。

次主簿叔晚霞

杨万里

病眼何愁未苦佳,晓看霜了晚看霞。bìng yǎn hé chóu wèi kǔ jiā,xiǎo kàn shuāng le wǎn kàn xiá。
只惊天上三冬月,那得西湖十里花。zhǐ jīng tiān shàng sān dōng yuè,nà dé xī hú shí lǐ huā。
景与诗争酣未退,兴如水涌去难遮。jǐng yǔ shī zhēng hān wèi tuì,xīng rú shuǐ yǒng qù nán zhē。
却嫌醉墨欹倾甚,整整斜斜半似鸦。què xián zuì mò yī qīng shén,zhěng zhěng xié xié bàn shì yā。

次乞米韵

杨万里

鲁公尚有粥为食,卢老今无僧作邻。lǔ gōng shàng yǒu zhōu wèi shí,lú lǎo jīn wú sēng zuò lín。
文字借令真可煮,吾曹从古不应贫。wén zì jiè lìng zhēn kě zhǔ,wú cáo cóng gǔ bù yīng pín。
诗肠幸自无烟火,句眼何愁著点尘。shī cháng xìng zì wú yān huǒ,jù yǎn hé chóu zhù diǎn chén。
俗子岂知贫亦好,未须容易向渠陈。sú zi qǐ zhī pín yì hǎo,wèi xū róng yì xiàng qú chén。

丙戌上元后和昌英叔李花

杨万里

春暖何缘雪压山,香来初认李花繁。chūn nuǎn hé yuán xuě yā shān,xiāng lái chū rèn lǐ huā fán。
露酣月蕊苍茫外,梅与山矾伯仲间。lù hān yuè ruǐ cāng máng wài,méi yǔ shān fán bó zhòng jiān。
剩雨残风底无赖,明朝后日不堪看。shèng yǔ cán fēng dǐ wú lài,míng cháo hòu rì bù kān kàn。
泥深小忍春游脚,犹遣青童去一攀。ní shēn xiǎo rěn chūn yóu jiǎo,yóu qiǎn qīng tóng qù yī pān。

又和春雨

杨万里

向来一旱鬓成丝,敢道新年雨脚垂。xiàng lái yī hàn bìn chéng sī,gǎn dào xīn nián yǔ jiǎo chuí。
未必催诗真强管,端令学稼失愁思。wèi bì cuī shī zhēn qiáng guǎn,duān lìng xué jià shī chóu sī。
只今且莫倾三峡,此后时须示一犁。zhǐ jīn qiě mò qīng sān xiá,cǐ hòu shí xū shì yī lí。
未爱少陵红湿句,可人却是道知时。wèi ài shǎo líng hóng shī jù,kě rén què shì dào zhī shí。