古诗词

李之仪

戏子微兼次韵陈君俞寄题兰皋

李之仪

和风暖日作霜天,冰雪相投岂偶然。hé fēng nuǎn rì zuò shuāng tiān,bīng xuě xiāng tóu qǐ ǒu rán。
特枉新诗咏陈迹,便同佳趣赏当年。tè wǎng xīn shī yǒng chén jì,biàn tóng jiā qù shǎng dāng nián。
学优曼倩三冬足,才过荆州十部贤。xué yōu màn qiàn sān dōng zú,cái guò jīng zhōu shí bù xián。
为问醉衾应好在,莫教痴望似蚕眠。wèi wèn zuì qīn yīng hǎo zài,mò jiào chī wàng shì cán mián。

题?老小轩

李之仪

高步毗卢顶上身,旋开窗牖外风尘。gāo bù pí lú dǐng shàng shēn,xuán kāi chuāng yǒu wài fēng chén。
石菖蒲是从来友,龙焙茶为近日亲。shí chāng pú shì cóng lái yǒu,lóng bèi chá wèi jìn rì qīn。
不见同行木上座,常留伴睡竹夫人。bù jiàn tóng xíng mù shàng zuò,cháng liú bàn shuì zhú fū rén。
艰难历尽无馀事,问佛方知有此因。jiān nán lì jǐn wú yú shì,wèn fú fāng zhī yǒu cǐ yīn。

因过坟山斋僧值雪遂赋小诗

李之仪

霜露悲伤老益增,辄凭精意托真乘。shuāng lù bēi shāng lǎo yì zēng,zhé píng jīng yì tuō zhēn chéng。
舞花忽报难遭瑞,佳气冥符不尽灯。wǔ huā hū bào nán zāo ruì,jiā qì míng fú bù jǐn dēng。
薝葡园中纷一色,兜罗世界结千层。zhān pú yuán zhōng fēn yī sè,dōu luó shì jiè jié qiān céng。
五天应供非虚语,从此云头日日升。wǔ tiān yīng gōng fēi xū yǔ,cóng cǐ yún tóu rì rì shēng。

送宣上人游方

李之仪

七轴莲经诵已通,定将何事作家风。qī zhóu lián jīng sòng yǐ tōng,dìng jiāng hé shì zuò jiā fēng。
当知法界重重意,尽在云游步步中。dāng zhī fǎ jiè zhòng zhòng yì,jǐn zài yún yóu bù bù zhōng。
金臂见时犹是妄,玉毫光处未为功。jīn bì jiàn shí yóu shì wàng,yù háo guāng chù wèi wèi gōng。
路头全记文殊指,须着工夫子细穷。lù tóu quán jì wén shū zhǐ,xū zhe gōng fū zi xì qióng。

次韵郭功甫从何守游白云寺

李之仪

已仕因循已过三,买田归去不须参。yǐ shì yīn xún yǐ guò sān,mǎi tián guī qù bù xū cān。
高明渐拟凌清汉,皎洁方知在碧潭。gāo míng jiàn nǐ líng qīng hàn,jiǎo jié fāng zhī zài bì tán。
试酌甘泉来觉晚,已跻绝顶尚犹贪。shì zhuó gān quán lái jué wǎn,yǐ jī jué dǐng shàng yóu tān。
便应从此都无事,只有君恩未报惭。biàn yīng cóng cǐ dōu wú shì,zhǐ yǒu jūn ēn wèi bào cán。

题白纻山

李之仪

回见黄梅雨后天,烟林常在笑谈边。huí jiàn huáng méi yǔ hòu tiān,yān lín cháng zài xiào tán biān。
早时欲到不自果,今日初来端有缘。zǎo shí yù dào bù zì guǒ,jīn rì chū lái duān yǒu yuán。
无复新声传玉齿,空馀残照满金田。wú fù xīn shēng chuán yù chǐ,kōng yú cán zhào mǎn jīn tián。
不知谁是云霞侣,聊揖高风一怅然。bù zhī shuí shì yún xiá lǚ,liáo yī gāo fēng yī chàng rán。

石端若以朱丝栏见邀作而偶失所在久方得之喜而赋诗寄丁希韩因以见及遂申前志次韵

李之仪

断雁沈踪共倚栏,定应齐客解偷关。duàn yàn shěn zōng gòng yǐ lán,dìng yīng qí kè jiě tōu guān。
忽惊辽鹤排空至,何啻廉珠昨夜还。hū jīng liáo hè pái kōng zhì,hé chì lián zhū zuó yè hái。
假宠已惭名下误,强颜终愧笔头悭。jiǎ chǒng yǐ cán míng xià wù,qiáng yán zhōng kuì bǐ tóu qiān。
江流有尽情无尽,须把高风付子山。jiāng liú yǒu jǐn qíng wú jǐn,xū bǎ gāo fēng fù zi shān。

再领玉局昔东坡翰林作诗送戴蒙有玉局他年第几人之句后自岭外归遂领玉局予复官亦得之坡今亡矣怅然有怀

李之仪

东坡因地夙相亲,玉局终为继戴人。dōng pō yīn dì sù xiāng qīn,yù jú zhōng wèi jì dài rén。
禄仕岂知承末轨,恩光又许袭前尘。lù shì qǐ zhī chéng mò guǐ,ēn guāng yòu xǔ xí qián chén。
青蝇附骥元非援,白玉无瑕晚更真。qīng yíng fù jì yuán fēi yuán,bái yù wú xiá wǎn gèng zhēn。
泉下有灵应首肯,不随凡劣易缁磷。quán xià yǒu líng yīng shǒu kěn,bù suí fán liè yì zī lín。

次韵葛大川喜王君相过并寄吴思道

李之仪

君恩曾未报纤埃,倦绪淹时郁不开。jūn ēn céng wèi bào xiān āi,juàn xù yān shí yù bù kāi。
高义不忘辕下旧,好音常自日边来。gāo yì bù wàng yuán xià jiù,hǎo yīn cháng zì rì biān lái。
欣逢雅好非空至,顿感阳春泛酒回。xīn féng yǎ hǎo fēi kōng zhì,dùn gǎn yáng chūn fàn jiǔ huí。
早晚退朝红蕊下,细谈陈迹共馀杯。zǎo wǎn tuì cháo hóng ruǐ xià,xì tán chén jì gòng yú bēi。

吕吉甫第乃谢镇西故居中间常为佛刹而双桧则旧物也刘梦得有诗因赋其韵

李之仪

故国悲凉古木奇,势分庭下蔚相差。gù guó bēi liáng gǔ mù qí,shì fēn tíng xià wèi xiāng chà。
霜根半露出林虎,昼影全舒破贼旗。shuāng gēn bàn lù chū lín hǔ,zhòu yǐng quán shū pò zéi qí。
宝界曾回铺地色,节旄还映插云枝。bǎo jiè céng huí pù dì sè,jié máo hái yìng chā yún zhī。
刘郎风韵知难敌,儒帅端能表异时。liú láng fēng yùn zhī nán dí,rú shuài duān néng biǎo yì shí。

题张湛然兄弟所居壁时谒之不见

李之仪

乐全老子如星日,真一仙人似凤鸾。lè quán lǎo zi rú xīng rì,zhēn yī xiān rén shì fèng luán。
早岁光明均照耀,异时文彩避高寒。zǎo suì guāng míng jūn zhào yào,yì shí wén cǎi bì gāo hán。
低回气类追千劫,邂逅风流得二难。dī huí qì lèi zhuī qiān jié,xiè hòu fēng liú dé èr nán。
环堵萧然清彻骨,却疑深雪卧袁安。huán dǔ xiāo rán qīng chè gǔ,què yí shēn xuě wò yuán ān。

李去言相别二年忽得书知在吴中答书偶成

李之仪

宦路相逢一笑休,共知身世两虚舟。huàn lù xiāng féng yī xiào xiū,gòng zhī shēn shì liǎng xū zhōu。
楚材有用谁青眼,赵将无功枉白头。chǔ cái yǒu yòng shuí qīng yǎn,zhào jiāng wú gōng wǎng bái tóu。
会见姓名通北阙,何妨风韵冠南州。huì jiàn xìng míng tōng běi quē,hé fáng fēng yùn guān nán zhōu。
求田接武如凫鹥,只欠元龙百尺楼。qiú tián jiē wǔ rú fú yī,zhǐ qiàn yuán lóng bǎi chǐ lóu。

与圭元白相别之次日大雪火边有怀其人

李之仪

上人偶作十日留,才别便觉如三秋。shàng rén ǒu zuò shí rì liú,cái bié biàn jué rú sān qiū。
应觉拥炉华藏客,不知对雪姑溪愁。yīng jué yōng lú huá cáng kè,bù zhī duì xuě gū xī chóu。
清诗字字吟可老,冷日愔愔谁见投。qīng shī zì zì yín kě lǎo,lěng rì yīn yīn shuí jiàn tóu。
愧我霜髯不用剪,寒灰拨尽欲何求。kuì wǒ shuāng rán bù yòng jiǎn,hán huī bō jǐn yù hé qiú。

次储子椿金陵作别韵

李之仪

千里波涛一叶中,急难平日但闻风。qiān lǐ bō tāo yī yè zhōng,jí nán píng rì dàn wén fēng。
自非积习有天得,那复间关特地同。zì fēi jī xí yǒu tiān dé,nà fù jiān guān tè dì tóng。
乐事放怀须命酒,生涯何处不飘蓬。lè shì fàng huái xū mìng jiǔ,shēng yá hé chù bù piāo péng。
先归只作寻常别,切莫樽前感断鸿。xiān guī zhǐ zuò xún cháng bié,qiè mò zūn qián gǎn duàn hóng。

又次子椿同君俞三诗

李之仪

倦途回首已无牛,独向田间涉早秋。juàn tú huí shǒu yǐ wú niú,dú xiàng tián jiān shè zǎo qiū。
倚仗固知同失马,攀援犹恐昧操舟。yǐ zhàng gù zhī tóng shī mǎ,pān yuán yóu kǒng mèi cāo zhōu。
渐逢陌上相推醉,尚有空中未下鸥。jiàn féng mò shàng xiāng tuī zuì,shàng yǒu kōng zhōng wèi xià ōu。
可是道边无葬地,肯将身世曲如钩。kě shì dào biān wú zàng dì,kěn jiāng shēn shì qū rú gōu。

又次子椿同君俞三诗

李之仪

西来不复见青牛,问遍生涯两鬓秋。xī lái bù fù jiàn qīng niú,wèn biàn shēng yá liǎng bìn qiū。
但受郢人夸鼻斫,岂知蒙叟是腰舟。dàn shòu yǐng rén kuā bí zhuó,qǐ zhī méng sǒu shì yāo zhōu。
柱头寂寞千年鹤,波面分明一点鸥。zhù tóu jì mò qiān nián hè,bō miàn fēn míng yī diǎn ōu。
不向虚中问消息,磻溪终老但垂钩。bù xiàng xū zhōng wèn xiāo xī,pán xī zhōng lǎo dàn chuí gōu。

又次子椿同君俞三诗

李之仪

隐隐山林似卧牛,纷纷镰担喜逢秋。yǐn yǐn shān lín shì wò niú,fēn fēn lián dān xǐ féng qiū。
虚名漫托三春柳,实际须归万斛舟。xū míng màn tuō sān chūn liǔ,shí jì xū guī wàn hú zhōu。
未信此生真野马,且将馀日寄江鸥。wèi xìn cǐ shēng zhēn yě mǎ,qiě jiāng yú rì jì jiāng ōu。
崎岖精卫人空笑,终恐长鲸上直钩。qí qū jīng wèi rén kōng xiào,zhōng kǒng zhǎng jīng shàng zhí gōu。

次韵子椿金陵相会诗

李之仪

蒙蒙小雨落征帆,漠漠烟云远近山。méng méng xiǎo yǔ luò zhēng fān,mò mò yān yún yuǎn jìn shān。
属意几回真入梦,欲来常恨涩如湾。shǔ yì jǐ huí zhēn rù mèng,yù lái cháng hèn sè rú wān。
家程岂复嗟留滞,物外何妨且往还。jiā chéng qǐ fù jiē liú zhì,wù wài hé fáng qiě wǎng hái。
便恐都人入图画,却应难写是高闲。biàn kǒng dōu rén rù tú huà,què yīng nán xiě shì gāo xián。

次韵子椿游雨花台同长老德正

李之仪

胜游自有经年约,佳客难同信步来。shèng yóu zì yǒu jīng nián yuē,jiā kè nán tóng xìn bù lái。
无复风烟翳寒日,渐催花柳映高台。wú fù fēng yān yì hán rì,jiàn cuī huā liǔ yìng gāo tái。
云光故事空陈迹,玉树遗音失旧哀。yún guāng gù shì kōng chén jì,yù shù yí yīn shī jiù āi。
今昔循环等相视,欲寻归路更迟回。jīn xī xún huán děng xiāng shì,yù xún guī lù gèng chí huí。

又次庄居见贻佳什

李之仪

茫茫巨浸托船归,风不充帆气易衰。máng máng jù jìn tuō chuán guī,fēng bù chōng fān qì yì shuāi。
犹喜岁寒逢逆旅,不将人事异当时。yóu xǐ suì hán féng nì lǚ,bù jiāng rén shì yì dāng shí。
从他老去知何用,由是终焉岂自遗。cóng tā lǎo qù zhī hé yòng,yóu shì zhōng yān qǐ zì yí。
独有东阡南陌意,莫辞扶杖数相期。dú yǒu dōng qiān nán mò yì,mò cí fú zhàng shù xiāng qī。