古诗词

文同

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

未老先求退,题庵乃自呼。wèi lǎo xiān qiú tuì,tí ān nǎi zì hū。
有才须进用,能保此名无。yǒu cái xū jìn yòng,néng bǎo cǐ míng wú。

李坚甫净居杂题一十三首静居

文同

净居都葺了,馀地盖斯堂。jìng jū dōu qì le,yú dì gài sī táng。
不用栽萱草,无忧可得忘。bù yòng zāi xuān cǎo,wú yōu kě dé wàng。

景逊以诗招棋因答

文同

待阙官期远,侨居客思多。dài quē guān qī yuǎn,qiáo jū kè sī duō。
许时闲日月,愿与局中磨。xǔ shí xián rì yuè,yuàn yǔ jú zhōng mó。

初入二里

文同

树色交山色,蝉声杂水声。shù sè jiāo shān sè,chán shēng zá shuǐ shēng。
客怀殊不倦,信马此间行。kè huái shū bù juàn,xìn mǎ cǐ jiān xíng。

宋复古度支晚川晴雪

文同

霁色变云林,寒光混烟水。jì sè biàn yún lín,hán guāng hùn yān shuǐ。
遥山定何处,渺漭才可指。yáo shān dìng hé chù,miǎo mǎng cái kě zhǐ。

早秋山水砚屏

文同

晚霭隔远岫,秋容入平林。wǎn ǎi gé yuǎn xiù,qiū róng rù píng lín。
方素仅盈尺,岩谷能许深。fāng sù jǐn yíng chǐ,yán gǔ néng xǔ shēn。

小蟹

文同

骨甲与支节,解络尤精研。gǔ jiǎ yǔ zhī jié,jiě luò yóu jīng yán。
手足虽尔多,能使如一钱。shǒu zú suī ěr duō,néng shǐ rú yī qián。

黄筌鹊雏

文同

短羽已缡褷,弱胫方屴岌。duǎn yǔ yǐ lí shī,ruò jìng fāng lì jí。
母也向何处,开口犹仰食。mǔ yě xiàng hé chù,kāi kǒu yóu yǎng shí。

滕昌祐芙蓉

文同

双干发寒葩,一蘖立纹羽。shuāng gàn fā hán pā,yī niè lì wén yǔ。
欲品精妙人,君当二三数。yù pǐn jīng miào rén,jūn dāng èr sān shù。

易元吉抱栎狨

文同

老栎抱拥肿,金狨立鬅鬙。lǎo lì bào yōng zhǒng,jīn róng lì péng sēng。
当年陇山道,似此见危层。dāng nián lǒng shān dào,shì cǐ jiàn wēi céng。

崔白败荷折苇寒鹭

文同

疏苇雨中老,乱荷霜外凋。shū wěi yǔ zhōng lǎo,luàn hé shuāng wài diāo。
多情惟白鸟,常此伴萧条。duō qíng wéi bái niǎo,cháng cǐ bàn xiāo tiáo。

范宽雪中孤峰

文同

大雪洒天表,孤峰入云端。dà xuě sǎ tiān biǎo,gū fēng rù yún duān。
何人向渔艇,拥褐对巑岏。hé rén xiàng yú tǐng,yōng hè duì cuán wán。

春山

文同

冈原草木秀,溪谷云霞媚。gāng yuán cǎo mù xiù,xī gǔ yún xiá mèi。
君笔谁所传,独解吐和气。jūn bǐ shuí suǒ chuán,dú jiě tǔ hé qì。

秋山

文同

孤峰露苍骨,疏木耸坚干。gū fēng lù cāng gǔ,shū mù sǒng jiān gàn。
高堂挂虚壁,爽气来不断。gāo táng guà xū bì,shuǎng qì lái bù duàn。

游闲居院

文同

乘暇访闲居,临行欲所须。chéng xiá fǎng xián jū,lín xíng yù suǒ xū。
急沽龙口酒,忙打佛前鱼。jí gū lóng kǒu jiǔ,máng dǎ fú qián yú。

上亭北轩对月吹笛得才元舍人昭华引醉霜月草堂吟皆诗谱也

文同

潋滟金波泻碧空,隔霜寒影下征鸿。liàn yàn jīn bō xiè bì kōng,gé shuāng hán yǐng xià zhēng hóng。
夜深一笛昭华引,吹满千岩万壑中。yè shēn yī dí zhāo huá yǐn,chuī mǎn qiān yán wàn hè zhōng。

上亭北轩对月吹笛得才元舍人昭华引醉霜月草堂吟皆诗谱也

文同

群山暝色烟开后,远水寒光雨过时。qún shān míng sè yān kāi hòu,yuǎn shuǐ hán guāng yǔ guò shí。
今夜何人醉霜月,卧听缑岭玉参差。jīn yè hé rén zuì shuāng yuè,wò tīng gōu lǐng yù cān chà。

上亭北轩对月吹笛得才元舍人昭华引醉霜月草堂吟皆诗谱也

文同

涪江东岸有云林,峦岭萦回涧谷深。fú jiāng dōng àn yǒu yún lín,luán lǐng yíng huí jiàn gǔ shēn。
何事迟留未归去,强颜犹唱草堂吟。hé shì chí liú wèi guī qù,qiáng yán yóu chàng cǎo táng yín。

苗子居运判归宿州同赴武康西县道中奉寄其二

文同

汉中为会失兼程,雨雪曾无一日晴。hàn zhōng wèi huì shī jiān chéng,yǔ xuě céng wú yī rì qíng。
拗项桥头聊立马,使车应已过褒城。ǎo xiàng qiáo tóu liáo lì mǎ,shǐ chē yīng yǐ guò bāo chéng。

咏月

文同

见说楼台满玉波,中间惟只锁孀娥。jiàn shuō lóu tái mǎn yù bō,zhōng jiān wéi zhǐ suǒ shuāng é。
可怜八万二千户,每到缺时争奈何。kě lián bā wàn èr qiān hù,měi dào quē shí zhēng nài hé。