古诗词

叶绍翁

寄赵眉翁二首

叶绍翁

君王未肯赐西湖,鸥鹭丛中借地居。jūn wáng wèi kěn cì xī hú,ōu lù cóng zhōng jiè dì jū。
憔悴风姿今钓叟,痴心犹望故人书。qiáo cuì fēng zī jīn diào sǒu,chī xīn yóu wàng gù rén shū。

叶绍翁

无事时来立葑田,几回惊去为归船。wú shì shí lái lì fēng tián,jǐ huí jīng qù wèi guī chuán。
霜姿不特他人爱,照影沧波亦自怜。shuāng zī bù tè tā rén ài,zhào yǐng cāng bō yì zì lián。

苔钱

叶绍翁

家贫地上却钱流,朽贯年深不可收。jiā pín dì shàng què qián liú,xiǔ guàn nián shēn bù kě shōu。
若使用之堪买爵,等闲门巷亦封侯。ruò shǐ yòng zhī kān mǎi jué,děng xián mén xiàng yì fēng hóu。

汉武帝

叶绍翁

殿号长秋花寂寂,台名思子草茫茫。diàn hào zhǎng qiū huā jì jì,tái míng sī zi cǎo máng máng。
尚无人世团圞乐,枉认蓬莱作帝乡。shàng wú rén shì tuán luán lè,wǎng rèn péng lái zuò dì xiāng。

宜对亭

叶绍翁

讲罢闲来立矮阑,袈裟衣薄翠光寒。jiǎng bà xián lái lì ǎi lán,jiā shā yī báo cuì guāng hán。
请师莫起云屏想,只作当年面壁看。qǐng shī mò qǐ yún píng xiǎng,zhǐ zuò dāng nián miàn bì kàn。

赏梅

叶绍翁

梅花宜雪犹宜月,水畔山边更自奇。méi huā yí xuě yóu yí yuè,shuǐ pàn shān biān gèng zì qí。
十四字传和靖后,又传君际五言诗。shí sì zì chuán hé jìng hòu,yòu chuán jūn jì wǔ yán shī。

登谢屐亭赠谢行之

叶绍翁

君家灵运有山癖,平生费却几緉屐。jūn jiā líng yùn yǒu shān pǐ,píng shēng fèi què jǐ liǎng jī。
从人唤渠作山贼,内史风流定谁识。cóng rén huàn qú zuò shān zéi,nèi shǐ fēng liú dìng shuí shí。
西窗小憩足力疲,梦赋池塘春草诗。xī chuāng xiǎo qì zú lì pí,mèng fù chí táng chūn cǎo shī。
只今屐朽诗不朽,五字句法谁人追。zhǐ jīn jī xiǔ shī bù xiǔ,wǔ zì jù fǎ shuí rén zhuī。
天台览遍兴未已,天竺山前听流水。tiān tái lǎn biàn xīng wèi yǐ,tiān zhú shān qián tīng liú shuǐ。
秦人称帝鲁连耻,宁向苍苔留屐齿。qín rén chēng dì lǔ lián chǐ,níng xiàng cāng tái liú jī chǐ。
乙庵是渠几世孙,登山认得屐齿痕。yǐ ān shì qú jǐ shì sūn,dēng shān rèn dé jī chǐ hén。
摩挲苔石坐良久,便欲老此岩之根。mó sā tái shí zuò liáng jiǔ,biàn yù lǎo cǐ yán zhī gēn。
吾侬劝渠且归去,请君更学遥遥祖。wú nóng quàn qú qiě guī qù,qǐng jūn gèng xué yáo yáo zǔ。
遥遥之祖定阿谁,曾出东山作霖雨。yáo yáo zhī zǔ dìng ā shuí,céng chū dōng shān zuò lín yǔ。
乙庵未省却问侬,莫是当年折屐翁。yǐ ān wèi shěng què wèn nóng,mò shì dāng nián zhé jī wēng。

猫图

叶绍翁

醉薄荷,扑蝉蛾。zuì báo hé,pū chán é。
主人家,奈鼠何。zhǔ rén jiā,nài shǔ hé。

赞洞宾像

叶绍翁

撚吟髭,剑在前。niǎn yín zī,jiàn zài qián。
心中月,天上圆。xīn zhōng yuè,tiān shàng yuán。
49123