古诗词

苏舜钦

邂逅刘公尤于平望之西联舟夜语走笔叙意

苏舜钦

昔别蘋初生,离讴发清商。xī bié píng chū shēng,lí ōu fā qīng shāng。
契阔几何时,遗啭犹在梁。qì kuò jǐ hé shí,yí zhuàn yóu zài liáng。
我亦宦游者,吴会非我乡。wǒ yì huàn yóu zhě,wú huì fēi wǒ xiāng。
三考一瞬息,扁舟引徜徉。sān kǎo yī shùn xī,biǎn zhōu yǐn cháng yáng。
邂逅通夕语,弭棹水中央。xiè hòu tōng xī yǔ,mǐ zhào shuǐ zhōng yāng。
淡景月照户,遥音雁南翔。dàn jǐng yuè zhào hù,yáo yīn yàn nán xiáng。
摅意良未尽,讵及罗酒浆。shū yì liáng wèi jǐn,jù jí luó jiǔ jiāng。
子去尚千里,道路阻且长。zi qù shàng qiān lǐ,dào lù zǔ qiě zhǎng。
嵚崎慎所历,无令马玄黄。qīn qí shèn suǒ lì,wú lìng mǎ xuán huáng。

竹轩

苏舜钦

君与我同好,数过我不穷。jūn yǔ wǒ tóng hǎo,shù guò wǒ bù qióng。
对之酌绿酒,又为鸣丝桐。duì zhī zhuó lǜ jiǔ,yòu wèi míng sī tóng。
作诗写此意,韵和霜间钟。zuò shī xiě cǐ yì,yùn hé shuāng jiān zhōng。
清篇与翠干,岁久日益秾。qīng piān yǔ cuì gàn,suì jiǔ rì yì nóng。
惜哉嵇阮放,当世已不容。xī zāi jī ruǎn fàng,dāng shì yǐ bù róng。
吾侪有雅尚,千载挹高踪。wú chái yǒu yǎ shàng,qiān zài yì gāo zōng。

过池阳游齐山洞

苏舜钦

城南飞桥跨青溪,度桥并辔千丈堤。chéng nán fēi qiáo kuà qīng xī,dù qiáo bìng pèi qiān zhàng dī。
堤穷水尽翠微出,系马道旁寻杖藜。dī qióng shuǐ jǐn cuì wēi chū,xì mǎ dào páng xún zhàng lí。
巉巉石骨不见土,一色新削青玻瓈。chán chán shí gǔ bù jiàn tǔ,yī sè xīn xuē qīng bō lí。
怪岩奇壑分左右,绝顶俯睨长江低。guài yán qí hè fēn zuǒ yòu,jué dǐng fǔ nì zhǎng jiāng dī。
当时登高插菊处,至今胜日争提携。dāng shí dēng gāo chā jú chù,zhì jīn shèng rì zhēng tí xié。
荒亭已颓断碣仆,霜草满地寒螀啼。huāng tíng yǐ tuí duàn jié pū,shuāng cǎo mǎn dì hán jiāng tí。
杜郎风流杳何处,只有兹山仍号齐。dù láng fēng liú yǎo hé chù,zhǐ yǒu zī shān réng hào qí。
其间一洞景更绝,喜子曾游知旧蹊。qí jiān yī dòng jǐng gèng jué,xǐ zi céng yóu zhī jiù qī。
逾冈陟巘数里险,路断忽复忘东西。yú gāng zhì yǎn shù lǐ xiǎn,lù duàn hū fù wàng dōng xī。
石芒钩衣藤挂帽,荒榛丛筱交冥迷。shí máng gōu yī téng guà mào,huāng zhēn cóng xiǎo jiāo míng mí。
遥呼野人问不识,下趋却踏湖边畦。yáo hū yě rén wèn bù shí,xià qū què tà hú biān qí。
前边佳处似仿佛,兴倦不惜重攀跻。qián biān jiā chù shì fǎng fú,xīng juàn bù xī zhòng pān jī。
径穿蒙密得窍六,俯首匍匐藤拄脐。jìng chuān méng mì dé qiào liù,fǔ shǒu pú fú téng zhǔ qí。
日光忽漏天宇小,所见正尔如醯鸡。rì guāng hū lòu tiān yǔ xiǎo,suǒ jiàn zhèng ěr rú xī jī。
流苏承盖结高屋,旁入诘曲房与闺。liú sū chéng gài jié gāo wū,páng rù jí qū fáng yǔ guī。
卦蓍二碑史氏植,欲读柰此苔藓泥。guà shī èr bēi shǐ shì zhí,yù dú nài cǐ tái xiǎn ní。
斯人好事世亦少,挽置俯视茫无梯。sī rén hǎo shì shì yì shǎo,wǎn zhì fǔ shì máng wú tī。
崖间名字半磨灭,后来游者犹堪稽。yá jiān míng zì bàn mó miè,hòu lái yóu zhě yóu kān jī。
摸碑幸寄却细读,我思仍欲烦镌题。mō bēi xìng jì què xì dú,wǒ sī réng yù fán juān tí。

送梁子熙联句

苏舜钦

大荣大辱,能生死人。dà róng dà rǔ,néng shēng sǐ rén。
二物不并,以挠厥真。èr wù bù bìng,yǐ náo jué zhēn。
之子病闷,肠如车轮。zhī zi bìng mèn,cháng rú chē lún。
劳忧到母,饿寒著身。láo yōu dào mǔ,è hán zhù shēn。
世俗卤莽,辄置莫亲。shì sú lǔ mǎng,zhé zhì mò qīn。
文彩光艳,伏不得伸。wén cǎi guāng yàn,fú bù dé shēn。
悽吟哀号,酸入四邻。qī yín āi hào,suān rù sì lín。
夜计破午,若燕若秦。yè jì pò wǔ,ruò yàn ruò qín。
腹愤轧轧,胸奇陈陈。fù fèn yà yà,xiōng qí chén chén。
淮国晚岭,吴渠春津。huái guó wǎn lǐng,wú qú chūn jīn。
去谢夙蕴,归逢故辛。qù xiè sù yùn,guī féng gù xīn。
雌火在丑,刮凿遁屯。cí huǒ zài chǒu,guā záo dùn tún。
驾风鞭霆,以脱凡鳞。jià fēng biān tíng,yǐ tuō fán lín。

中秋夜吴江亭上对月怀前宰张子野及寄君谟蔡大

苏舜钦

独坐对月心悠悠,故人不见使我愁。dú zuò duì yuè xīn yōu yōu,gù rén bù jiàn shǐ wǒ chóu。
古今共传惜今夕,况在松江亭上头。gǔ jīn gòng chuán xī jīn xī,kuàng zài sōng jiāng tíng shàng tóu。
可怜节物会人意,十日阴雨此夜收。kě lián jié wù huì rén yì,shí rì yīn yǔ cǐ yè shōu。
不惟人间重此月,天亦有意于中秋。bù wéi rén jiān zhòng cǐ yuè,tiān yì yǒu yì yú zhōng qiū。
长空无瑕露表里,拂拂渐渐寒光流。zhǎng kōng wú xiá lù biǎo lǐ,fú fú jiàn jiàn hán guāng liú。
江平万顷正碧色,上下清澈双璧浮。jiāng píng wàn qǐng zhèng bì sè,shàng xià qīng chè shuāng bì fú。
自视直欲见筋脉,无所逃遁鱼龙忧。zì shì zhí yù jiàn jīn mài,wú suǒ táo dùn yú lóng yōu。
不疑身世在地上,只恐槎去触斗牛。bù yí shēn shì zài dì shàng,zhǐ kǒng chá qù chù dòu niú。
景清境胜返不足,叹息此际无交游。jǐng qīng jìng shèng fǎn bù zú,tàn xī cǐ jì wú jiāo yóu。
心魂冷烈晓不寝,勉为笔此传中州。xīn hún lěng liè xiǎo bù qǐn,miǎn wèi bǐ cǐ chuán zhōng zhōu。

城南感怀呈永叔

苏舜钦

春阳泛野动,春阴与天低。chūn yáng fàn yě dòng,chūn yīn yǔ tiān dī。
远林气蔼蔼,长道风依依。yuǎn lín qì ǎi ǎi,zhǎng dào fēng yī yī。
览物虽暂适,感怀翻然移。lǎn wù suī zàn shì,gǎn huái fān rán yí。
所见既可骇,所闻良可悲。suǒ jiàn jì kě hài,suǒ wén liáng kě bēi。
去年水后旱,田亩不及犁。qù nián shuǐ hòu hàn,tián mǔ bù jí lí。
冬温晚得雪,宿麦生者稀。dōng wēn wǎn dé xuě,sù mài shēng zhě xī。
前去固无望,即日已苦饥。qián qù gù wú wàng,jí rì yǐ kǔ jī。
老稚满田野,斫掘寻凫茈。lǎo zhì mǎn tián yě,zhuó jué xún fú cí。
此物近亦尽,卷耳共所资。cǐ wù jìn yì jǐn,juǎn ěr gòng suǒ zī。
昔云能驱风,充腹理不疑。xī yún néng qū fēng,chōng fù lǐ bù yí。
今乃有毒厉,肠胃坐疮痍。jīn nǎi yǒu dú lì,cháng wèi zuò chuāng yí。
十有七八死,当路横其尸。shí yǒu qī bā sǐ,dāng lù héng qí shī。
犬彘咋其骨,乌鸢啄其皮。quǎn zhì zǎ qí gǔ,wū yuān zhuó qí pí。
胡为残良民,令此鸟兽肥。hú wèi cán liáng mín,lìng cǐ niǎo shòu féi。
天岂意如此,泱荡莫可知。tiān qǐ yì rú cǐ,yāng dàng mò kě zhī。
高位厌粱肉,坐论搀云霓。gāo wèi yàn liáng ròu,zuò lùn chān yún ní。
岂无富人术,使之长熙熙。qǐ wú fù rén shù,shǐ zhī zhǎng xī xī。
我今饥伶俜,悯此复自思。wǒ jīn jī líng pīng,mǐn cǐ fù zì sī。
自济既不暇,将复奈尔为。zì jì jì bù xiá,jiāng fù nài ěr wèi。
愁愤徒满胸,嵘嵘不能齐。chóu fèn tú mǎn xiōng,róng róng bù néng qí。
166«3456789